Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3814: Kiếp Thiên Phách tầng bảy!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Mà người làm nên tất cả chuyện này lại là Lâm Nhất.Con ngựa ô đến từ Huyền Hoàng Giới, sau khi quét ngang tam đại chiến giới ở thành Phong Lăng, lại khiến ánh hào quang của mình tỏa sáng đến cực hạn ở trận chiến cuối cùng này."Ha ha, vị trị nhất bảng của trận chiến cuối cùng chắc hẳn là thuộc về Lâm Nhất rồi", trưởng lão sơn trang Lôi Hỏa tỏ vẻ nhìn trúng Lâm Nhất lúc trước nở nụ cười, xoa cằm nói.May mà tình hình hiện nay cũng không phải không thể giải quyết.Chỉ cần Lâm Nhất bằng lòng đến Lôi Hỏa Tông thì những điều trước đó cũng không coi là rắc rối gì lớn, tông môn siêu cấp có được của cải khổng lồ đến khó tin ở Hoang Cổ Vực. Dù thế gia Thánh Giả cũng chẳng thể so sánh với họ.Nếu Lâm Nhất là đệ tử trung tâm của Lôi Hỏa Tông, đừng nói giết Hoàng Đồ, dù giết sạch mười đại giới tử thì những thế gia đứng sau các chiến giới kia cũng chẳng dám nói gì. Chút chuyện ấy Lôi Hỏa Tông vẫn giải quyết được.Giờ vấn đề là cảnh giới của Lâm Nhất chỉ có Thiên Phách tầng năm, nhưng tiềm lực mà hắn bày ra lại đáng để họ phải suy nghĩ cho kỹ.Nếu Lâm Nhất có lai lịch sánh ngang với chiến giới thì những trưởng lão kia đã chẳng băn khoăn rồi."Trận chiến cuối cùng này cũng coi như có thể tuyên bố kết thúc rồi, phong mang của Lâm Nhất quả thất có một không hai. Hào khí như vậy quả thật phù hợp với tính tình của sơn trang Phi Tuyết ta...", lại có ông lão khẽ cười nói.Trước đó họ còn chần chờ, nhưng thấy Lâm Nhất dùng kiếm trận quét ngang năm giới tử xong thì đều đã đưa ra quyết định cho riêng mình.Người này, không phải kẻ tầm thường!Dù có lai lịch thấp kém, hơi có chút tỳ vết, nhưng khi đến với đại thế thì chắc chắn sẽ như chân long rời bến, tương lai đầy triển vọng."Mùi hoa còn chưa biến mất, giờ bàn đến chuyện kết thúc vẫn còn sớm lắm!", trưởng lão Kim Tuyệt của Huyền Thiên Tông vẻ mặt khó coi, hừ lạnh nói.Mấy trưởng lão còn lại biết ông ta có dây mơ rễ má với chiến giới Thần U, nên ghét Lâm Nhất thì đều nở nụ cười không cãi cọ với ông ta làm gì.Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ trong số các tông môn siêu cấp khiến họ có hơi kiêng kỵ, nhưng nơi này là con đường thông thiên có thánh minh quản lý. Dù ông ta muốn giết Lâm Nhất như thế nào, cũng chẳng thể ra tay với hắn trước mặt mọi người, cũng chẳng quản được việc Lâm Nhất gia nhập môn phái của ai.Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ, nhưng còn chưa đến mức có thể một tay che trời.Kim Tuyệt nhìn sắc mặt mấy người họ, trong mắt lộ vẻ đăm chiêu, không khỏi cười khẩy, nói: “Đắc ý nhất thời cũng chẳng là gì cả, có thể cười đến cuối cùng mới xem như có bản lĩnh, tiểu tử này vẫn còn kém xa!”Có ý gì?Trưởng lão của các tông môn siêu cấp khác lộ vẻ nghi ngờ, dường như Kim Tuyệt rất chắc chắn.Hiện tại, Lâm Nhất nổi bật như thế, có thể nói là quét ngang tất cả các giới tử, thử hỏi đám người giới tử Thần U giờ vẫn chưa rõ tăm tích kia liệu có cơ hội lật ngược thế cờ hay không?Ầm!Ngay khi mọi người còn hoang mang, chưa rõ, thì chợt có một tia chớp xé rách vòm trời, tia lửa điện chói mắt chiếu rọi toàn bộ Thánh Tuyền Linh Trì. Vô số lôi vân bắt đầu hội tụ, kế đó, hoa Tinh Ma lả tả từ rơi xuống. Số lượng hoa Tinh Ma cực nhiều, gần như bằng với dị tượng xảy ra khi mười phương giới tử cùng độ kiếp.Trước ánh mắt mọi người, một lượng lớn hoa Tinh Ma rơi xuống Thánh Tuyền Linh Trì, rồi chìm vào đáy nước.Việc này…?Mọi người quá mức sợ hãi, có người đang độ kiếp!?“Kiếp Thiên Phách tầng bảy!”Đây là một kiếp cuối cùng của cảnh giới Thiên Phách, một khi vượt qua liền đạt đến cảnh giới Thiên Phách cực hạn. Toàn bộ người có mặt tại Thánh Tuyền Linh Trì đều thảng thốt, bọn họ hoảng sợ không thôi, ùn ùn viễn độn, nhanh chóng vọt lên bờ Thánh Tuyền Linh Trì.Mặt nước bao la thoáng cái trở nên vắng vẻ, phóng mắt có thể thấy hết toàn bộ, giữa một trời Thiên Hương Thánh Dịch la đà có một bóng dáng màu xanh vẫn đứng hiên ngang.Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Nhất, dường như bọn họ đã đoán ra được ai đang độ kiếp ở đáy nước rồi.Việc này thật sự khiến người ta chỉ biết nghẹn họng mà nhìn, thật không thể tưởng tượng nổi.Đám người vốn bị đánh bại rõ ràng có cơ hội lật ngược tình thế. Đợt kiếp Thiên Phách thứ bảy cực kỳ hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, bọn họ lựa chọn độ kiếp ở đáy nước hẳn là ở đó, đám người này đã gặt gái được cơ duyên kinh người, nắm chắc mười phần sẽ vượt qua kiếp nạn lần này.Ngẫm lại cũng đúng thôi, nếu không đủ cơ duyên, sao có thể thăng cấp lên tu vi Thiên Phách tầng bảy trong một khoảng thời gian ngắn như thế được.
Mà người làm nên tất cả chuyện này lại là Lâm Nhất.
Con ngựa ô đến từ Huyền Hoàng Giới, sau khi quét ngang tam đại chiến giới ở thành Phong Lăng, lại khiến ánh hào quang của mình tỏa sáng đến cực hạn ở trận chiến cuối cùng này.
"Ha ha, vị trị nhất bảng của trận chiến cuối cùng chắc hẳn là thuộc về Lâm Nhất rồi", trưởng lão sơn trang Lôi Hỏa tỏ vẻ nhìn trúng Lâm Nhất lúc trước nở nụ cười, xoa cằm nói.
May mà tình hình hiện nay cũng không phải không thể giải quyết.
Chỉ cần Lâm Nhất bằng lòng đến Lôi Hỏa Tông thì những điều trước đó cũng không coi là rắc rối gì lớn, tông môn siêu cấp có được của cải khổng lồ đến khó tin ở Hoang Cổ Vực. Dù thế gia Thánh Giả cũng chẳng thể so sánh với họ.
Nếu Lâm Nhất là đệ tử trung tâm của Lôi Hỏa Tông, đừng nói giết Hoàng Đồ, dù giết sạch mười đại giới tử thì những thế gia đứng sau các chiến giới kia cũng chẳng dám nói gì. Chút chuyện ấy Lôi Hỏa Tông vẫn giải quyết được.
Giờ vấn đề là cảnh giới của Lâm Nhất chỉ có Thiên Phách tầng năm, nhưng tiềm lực mà hắn bày ra lại đáng để họ phải suy nghĩ cho kỹ.
Nếu Lâm Nhất có lai lịch sánh ngang với chiến giới thì những trưởng lão kia đã chẳng băn khoăn rồi.
"Trận chiến cuối cùng này cũng coi như có thể tuyên bố kết thúc rồi, phong mang của Lâm Nhất quả thất có một không hai. Hào khí như vậy quả thật phù hợp với tính tình của sơn trang Phi Tuyết ta...", lại có ông lão khẽ cười nói.
Trước đó họ còn chần chờ, nhưng thấy Lâm Nhất dùng kiếm trận quét ngang năm giới tử xong thì đều đã đưa ra quyết định cho riêng mình.
Người này, không phải kẻ tầm thường!
Dù có lai lịch thấp kém, hơi có chút tỳ vết, nhưng khi đến với đại thế thì chắc chắn sẽ như chân long rời bến, tương lai đầy triển vọng.
"Mùi hoa còn chưa biến mất, giờ bàn đến chuyện kết thúc vẫn còn sớm lắm!", trưởng lão Kim Tuyệt của Huyền Thiên Tông vẻ mặt khó coi, hừ lạnh nói.
Mấy trưởng lão còn lại biết ông ta có dây mơ rễ má với chiến giới Thần U, nên ghét Lâm Nhất thì đều nở nụ cười không cãi cọ với ông ta làm gì.
Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ trong số các tông môn siêu cấp khiến họ có hơi kiêng kỵ, nhưng nơi này là con đường thông thiên có thánh minh quản lý. Dù ông ta muốn giết Lâm Nhất như thế nào, cũng chẳng thể ra tay với hắn trước mặt mọi người, cũng chẳng quản được việc Lâm Nhất gia nhập môn phái của ai.
Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ, nhưng còn chưa đến mức có thể một tay che trời.
Kim Tuyệt nhìn sắc mặt mấy người họ, trong mắt lộ vẻ đăm chiêu, không khỏi cười khẩy, nói: “Đắc ý nhất thời cũng chẳng là gì cả, có thể cười đến cuối cùng mới xem như có bản lĩnh, tiểu tử này vẫn còn kém xa!”
Có ý gì?
Trưởng lão của các tông môn siêu cấp khác lộ vẻ nghi ngờ, dường như Kim Tuyệt rất chắc chắn.
Hiện tại, Lâm Nhất nổi bật như thế, có thể nói là quét ngang tất cả các giới tử, thử hỏi đám người giới tử Thần U giờ vẫn chưa rõ tăm tích kia liệu có cơ hội lật ngược thế cờ hay không?
Ầm!
Ngay khi mọi người còn hoang mang, chưa rõ, thì chợt có một tia chớp xé rách vòm trời, tia lửa điện chói mắt chiếu rọi toàn bộ Thánh Tuyền Linh Trì. Vô số lôi vân bắt đầu hội tụ, kế đó, hoa Tinh Ma lả tả từ rơi xuống. Số lượng hoa Tinh Ma cực nhiều, gần như bằng với dị tượng xảy ra khi mười phương giới tử cùng độ kiếp.
Trước ánh mắt mọi người, một lượng lớn hoa Tinh Ma rơi xuống Thánh Tuyền Linh Trì, rồi chìm vào đáy nước.
Việc này…?
Mọi người quá mức sợ hãi, có người đang độ kiếp!?
“Kiếp Thiên Phách tầng bảy!”
Đây là một kiếp cuối cùng của cảnh giới Thiên Phách, một khi vượt qua liền đạt đến cảnh giới Thiên Phách cực hạn. Toàn bộ người có mặt tại Thánh Tuyền Linh Trì đều thảng thốt, bọn họ hoảng sợ không thôi, ùn ùn viễn độn, nhanh chóng vọt lên bờ Thánh Tuyền Linh Trì.
Mặt nước bao la thoáng cái trở nên vắng vẻ, phóng mắt có thể thấy hết toàn bộ, giữa một trời Thiên Hương Thánh Dịch la đà có một bóng dáng màu xanh vẫn đứng hiên ngang.
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Nhất, dường như bọn họ đã đoán ra được ai đang độ kiếp ở đáy nước rồi.
Việc này thật sự khiến người ta chỉ biết nghẹn họng mà nhìn, thật không thể tưởng tượng nổi.
Đám người vốn bị đánh bại rõ ràng có cơ hội lật ngược tình thế. Đợt kiếp Thiên Phách thứ bảy cực kỳ hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, bọn họ lựa chọn độ kiếp ở đáy nước hẳn là ở đó, đám người này đã gặt gái được cơ duyên kinh người, nắm chắc mười phần sẽ vượt qua kiếp nạn lần này.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, nếu không đủ cơ duyên, sao có thể thăng cấp lên tu vi Thiên Phách tầng bảy trong một khoảng thời gian ngắn như thế được.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Mà người làm nên tất cả chuyện này lại là Lâm Nhất.Con ngựa ô đến từ Huyền Hoàng Giới, sau khi quét ngang tam đại chiến giới ở thành Phong Lăng, lại khiến ánh hào quang của mình tỏa sáng đến cực hạn ở trận chiến cuối cùng này."Ha ha, vị trị nhất bảng của trận chiến cuối cùng chắc hẳn là thuộc về Lâm Nhất rồi", trưởng lão sơn trang Lôi Hỏa tỏ vẻ nhìn trúng Lâm Nhất lúc trước nở nụ cười, xoa cằm nói.May mà tình hình hiện nay cũng không phải không thể giải quyết.Chỉ cần Lâm Nhất bằng lòng đến Lôi Hỏa Tông thì những điều trước đó cũng không coi là rắc rối gì lớn, tông môn siêu cấp có được của cải khổng lồ đến khó tin ở Hoang Cổ Vực. Dù thế gia Thánh Giả cũng chẳng thể so sánh với họ.Nếu Lâm Nhất là đệ tử trung tâm của Lôi Hỏa Tông, đừng nói giết Hoàng Đồ, dù giết sạch mười đại giới tử thì những thế gia đứng sau các chiến giới kia cũng chẳng dám nói gì. Chút chuyện ấy Lôi Hỏa Tông vẫn giải quyết được.Giờ vấn đề là cảnh giới của Lâm Nhất chỉ có Thiên Phách tầng năm, nhưng tiềm lực mà hắn bày ra lại đáng để họ phải suy nghĩ cho kỹ.Nếu Lâm Nhất có lai lịch sánh ngang với chiến giới thì những trưởng lão kia đã chẳng băn khoăn rồi."Trận chiến cuối cùng này cũng coi như có thể tuyên bố kết thúc rồi, phong mang của Lâm Nhất quả thất có một không hai. Hào khí như vậy quả thật phù hợp với tính tình của sơn trang Phi Tuyết ta...", lại có ông lão khẽ cười nói.Trước đó họ còn chần chờ, nhưng thấy Lâm Nhất dùng kiếm trận quét ngang năm giới tử xong thì đều đã đưa ra quyết định cho riêng mình.Người này, không phải kẻ tầm thường!Dù có lai lịch thấp kém, hơi có chút tỳ vết, nhưng khi đến với đại thế thì chắc chắn sẽ như chân long rời bến, tương lai đầy triển vọng."Mùi hoa còn chưa biến mất, giờ bàn đến chuyện kết thúc vẫn còn sớm lắm!", trưởng lão Kim Tuyệt của Huyền Thiên Tông vẻ mặt khó coi, hừ lạnh nói.Mấy trưởng lão còn lại biết ông ta có dây mơ rễ má với chiến giới Thần U, nên ghét Lâm Nhất thì đều nở nụ cười không cãi cọ với ông ta làm gì.Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ trong số các tông môn siêu cấp khiến họ có hơi kiêng kỵ, nhưng nơi này là con đường thông thiên có thánh minh quản lý. Dù ông ta muốn giết Lâm Nhất như thế nào, cũng chẳng thể ra tay với hắn trước mặt mọi người, cũng chẳng quản được việc Lâm Nhất gia nhập môn phái của ai.Tuy Huyền Thiên Tông là bá chủ, nhưng còn chưa đến mức có thể một tay che trời.Kim Tuyệt nhìn sắc mặt mấy người họ, trong mắt lộ vẻ đăm chiêu, không khỏi cười khẩy, nói: “Đắc ý nhất thời cũng chẳng là gì cả, có thể cười đến cuối cùng mới xem như có bản lĩnh, tiểu tử này vẫn còn kém xa!”Có ý gì?Trưởng lão của các tông môn siêu cấp khác lộ vẻ nghi ngờ, dường như Kim Tuyệt rất chắc chắn.Hiện tại, Lâm Nhất nổi bật như thế, có thể nói là quét ngang tất cả các giới tử, thử hỏi đám người giới tử Thần U giờ vẫn chưa rõ tăm tích kia liệu có cơ hội lật ngược thế cờ hay không?Ầm!Ngay khi mọi người còn hoang mang, chưa rõ, thì chợt có một tia chớp xé rách vòm trời, tia lửa điện chói mắt chiếu rọi toàn bộ Thánh Tuyền Linh Trì. Vô số lôi vân bắt đầu hội tụ, kế đó, hoa Tinh Ma lả tả từ rơi xuống. Số lượng hoa Tinh Ma cực nhiều, gần như bằng với dị tượng xảy ra khi mười phương giới tử cùng độ kiếp.Trước ánh mắt mọi người, một lượng lớn hoa Tinh Ma rơi xuống Thánh Tuyền Linh Trì, rồi chìm vào đáy nước.Việc này…?Mọi người quá mức sợ hãi, có người đang độ kiếp!?“Kiếp Thiên Phách tầng bảy!”Đây là một kiếp cuối cùng của cảnh giới Thiên Phách, một khi vượt qua liền đạt đến cảnh giới Thiên Phách cực hạn. Toàn bộ người có mặt tại Thánh Tuyền Linh Trì đều thảng thốt, bọn họ hoảng sợ không thôi, ùn ùn viễn độn, nhanh chóng vọt lên bờ Thánh Tuyền Linh Trì.Mặt nước bao la thoáng cái trở nên vắng vẻ, phóng mắt có thể thấy hết toàn bộ, giữa một trời Thiên Hương Thánh Dịch la đà có một bóng dáng màu xanh vẫn đứng hiên ngang.Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Nhất, dường như bọn họ đã đoán ra được ai đang độ kiếp ở đáy nước rồi.Việc này thật sự khiến người ta chỉ biết nghẹn họng mà nhìn, thật không thể tưởng tượng nổi.Đám người vốn bị đánh bại rõ ràng có cơ hội lật ngược tình thế. Đợt kiếp Thiên Phách thứ bảy cực kỳ hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, bọn họ lựa chọn độ kiếp ở đáy nước hẳn là ở đó, đám người này đã gặt gái được cơ duyên kinh người, nắm chắc mười phần sẽ vượt qua kiếp nạn lần này.Ngẫm lại cũng đúng thôi, nếu không đủ cơ duyên, sao có thể thăng cấp lên tu vi Thiên Phách tầng bảy trong một khoảng thời gian ngắn như thế được.