Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3820: Ông ta đã động sát tâm!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Là Trần Tầm ở khu vực Thương Long.Người này và hắn cũng không thân, chỉ gặp mặt vài lần, cảm thấy đối phương có chút thần bí, nhưng không ngờ thực lực của hắn ta lại khủng bố đến mức như vậy, có thể nói là đạt đến trình độ kinh người.Ngay cả trưởng lão Huyền Thiên Tông cũng lỗ vốn trong tay hắn ta.Hắn nhìn không thấu cảnh giới của Kim Tuyệt, chỉ thoáng cảm giác được ít nhất là trên Thần Đan.Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vi Vi bừng sáng, nàng ta kinh ngạc nói: “Là tam sư huynh, sao huynh ấy lại đến đây?”“Tam sư huynh?”, Lâm Nhất tỏ vẻ nghi ngờ.Nguyệt Vi Vi giải thích: “Huynh ấy là đệ tử của cha ta, nhưng ta lén chạy đến đây, đáng lẽ ra không có ai biết mới đúng”.Lâm Nhất không đáp, e rằng mọi chuyện không đơn giản như Nguyệt Vi Vi nghĩ. Trước đó, hắn cảm thấy Trần Tầm rất quái lạ, rõ ràng là thần bí khó lường, thực lực lại rất mạnh, nhưng chưa từng để mắt đến truyền thừa tại khu vực Thương Long.Thậm chí, ngay cả truyền thừa trên Tạo Hóa ở bảo điện Thương Long mà hắn ta cũng không màng tranh đoạt.Khi mới tiến vào Thương Long cấm giới, đối phương đột nhiên tiếp cận hắn, e rằng lúc đó là vì nghe được chuyện giữa hắn và Nguyệt Vi Vi nên cố tình đến dò xét hắn đấy…“Muốn chết!”Tiếng gào thét của Kim Tuyệt đã cắt đứt suy nghĩ của Lâm Nhất, một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ trong cơ thể ông ta phát ra.Lâm Nhất híp mắt, hắn thoáng cảm giác được trong cơ thể đối phương có rất nhiều tinh hà tựa như long ảnh uốn lượn đang chiếm giữ. Nhục thể ông ta bắt đầu phóng đại, trở nên vô cùng cao lớn, bễ nghễ, cứ như bản thân ông ta chính là thiên địa sơn hà vậy, có sinh cơ vô tận, sinh mệnh vô biên, hằng hà sa số tinh quang đều hội tụ trên người ông ta.Ông ta đã động sát tâm!Đường đường là trưởng lão Huyền Thiên Tông, vậy mà lại bị một tên hậu bối Yêu tộc đánh lui, việc này quả thật rất khó chấp nhận."Hừ!"Trần Tầm hừ lạnh một tiếng, trên người hắn ta cũng bộc phát khí thế không thua kém gì đối phương, trực tiếp nghênh địch.Giữa không trung, hai bóng dáng lập tức lao vào nhau, ra sức chém giết, giữa trời đất bùng nổ khí tức đáng sợ, chỉ dư âm thôi cũng khiến mọi người cảm giác được nỗi sợ hủy thiên diệt địa, tưởng như tận thế sắp giáng xuống.Lâm Nhất kéo Nguyệt Vi Vi lui sang một bên, lòng hắn dậy sóng, có chút khiếp sợ.Thực lực hai người này quá mạnh, nếu hắn hãm sâu trong đó, sợ là sẽ chết một cách vô ích. Bất kể là kiếm ý Thông Thiên hay võ học Thánh Linh thì trong một khoảnh khắc va chạm, ắt sẽ bị khí tức kia xé rách.Dưới bảo kính Thông Thiên, rất nhiều trưởng lão lại không hề chú tâm vào trận đại chiến này.Đối với những người khác, có lẽ đây là trận đại chiến không tưởng, nhưng với bọn họ, cũng chỉ là hơi đặc sắc mà thôi. Ánh mắt bọn họ lại hướng về phía Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi, vẻ mặt có chút phức tạp.“Tộc Thiên Hồ, xem ra cô bé kia quả thật là…”, trưởng lão Lôi Hỏa Tông lên tiếng trước tiên.“Suỵt!”Nhưng có người lại làm ra động tác “cấm âm”, ánh mắt lóe sáng, khẽ nói: “Đừng nên nhắc đến tên người kia thì hơn, trận phong ba này không liên quan đến chúng ta, là do một mình Kim Tuyệt khơi màu đấy!”Một vài trưởng lão của các tông phái siêu cấp chợt tỉnh ngộ, vội gật đầu.“Vậy còn Lâm Nhất kia?”“Khó nói… vì giết hắn, Kim Tuyệt chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi, ai dám dây vào chớ… Xem đi, có lẽ người của Thánh Minh sắp đến rồi”, có người thầm thở dài, cảm thấy thật đau đầu.

Là Trần Tầm ở khu vực Thương Long.

Người này và hắn cũng không thân, chỉ gặp mặt vài lần, cảm thấy đối phương có chút thần bí, nhưng không ngờ thực lực của hắn ta lại khủng bố đến mức như vậy, có thể nói là đạt đến trình độ kinh người.

Ngay cả trưởng lão Huyền Thiên Tông cũng lỗ vốn trong tay hắn ta.

Hắn nhìn không thấu cảnh giới của Kim Tuyệt, chỉ thoáng cảm giác được ít nhất là trên Thần Đan.

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vi Vi bừng sáng, nàng ta kinh ngạc nói: “Là tam sư huynh, sao huynh ấy lại đến đây?”

“Tam sư huynh?”, Lâm Nhất tỏ vẻ nghi ngờ.

Nguyệt Vi Vi giải thích: “Huynh ấy là đệ tử của cha ta, nhưng ta lén chạy đến đây, đáng lẽ ra không có ai biết mới đúng”.

Lâm Nhất không đáp, e rằng mọi chuyện không đơn giản như Nguyệt Vi Vi nghĩ. Trước đó, hắn cảm thấy Trần Tầm rất quái lạ, rõ ràng là thần bí khó lường, thực lực lại rất mạnh, nhưng chưa từng để mắt đến truyền thừa tại khu vực Thương Long.

Thậm chí, ngay cả truyền thừa trên Tạo Hóa ở bảo điện Thương Long mà hắn ta cũng không màng tranh đoạt.

Khi mới tiến vào Thương Long cấm giới, đối phương đột nhiên tiếp cận hắn, e rằng lúc đó là vì nghe được chuyện giữa hắn và Nguyệt Vi Vi nên cố tình đến dò xét hắn đấy…

“Muốn chết!”

Tiếng gào thét của Kim Tuyệt đã cắt đứt suy nghĩ của Lâm Nhất, một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ trong cơ thể ông ta phát ra.

Lâm Nhất híp mắt, hắn thoáng cảm giác được trong cơ thể đối phương có rất nhiều tinh hà tựa như long ảnh uốn lượn đang chiếm giữ. Nhục thể ông ta bắt đầu phóng đại, trở nên vô cùng cao lớn, bễ nghễ, cứ như bản thân ông ta chính là thiên địa sơn hà vậy, có sinh cơ vô tận, sinh mệnh vô biên, hằng hà sa số tinh quang đều hội tụ trên người ông ta.

Ông ta đã động sát tâm!

Đường đường là trưởng lão Huyền Thiên Tông, vậy mà lại bị một tên hậu bối Yêu tộc đánh lui, việc này quả thật rất khó chấp nhận.

"Hừ!"

Trần Tầm hừ lạnh một tiếng, trên người hắn ta cũng bộc phát khí thế không thua kém gì đối phương, trực tiếp nghênh địch.

Giữa không trung, hai bóng dáng lập tức lao vào nhau, ra sức chém giết, giữa trời đất bùng nổ khí tức đáng sợ, chỉ dư âm thôi cũng khiến mọi người cảm giác được nỗi sợ hủy thiên diệt địa, tưởng như tận thế sắp giáng xuống.

Lâm Nhất kéo Nguyệt Vi Vi lui sang một bên, lòng hắn dậy sóng, có chút khiếp sợ.

Thực lực hai người này quá mạnh, nếu hắn hãm sâu trong đó, sợ là sẽ chết một cách vô ích. Bất kể là kiếm ý Thông Thiên hay võ học Thánh Linh thì trong một khoảnh khắc va chạm, ắt sẽ bị khí tức kia xé rách.

Dưới bảo kính Thông Thiên, rất nhiều trưởng lão lại không hề chú tâm vào trận đại chiến này.

Đối với những người khác, có lẽ đây là trận đại chiến không tưởng, nhưng với bọn họ, cũng chỉ là hơi đặc sắc mà thôi. Ánh mắt bọn họ lại hướng về phía Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi, vẻ mặt có chút phức tạp.

“Tộc Thiên Hồ, xem ra cô bé kia quả thật là…”, trưởng lão Lôi Hỏa Tông lên tiếng trước tiên.

“Suỵt!”

Nhưng có người lại làm ra động tác “cấm âm”, ánh mắt lóe sáng, khẽ nói: “Đừng nên nhắc đến tên người kia thì hơn, trận phong ba này không liên quan đến chúng ta, là do một mình Kim Tuyệt khơi màu đấy!”

Một vài trưởng lão của các tông phái siêu cấp chợt tỉnh ngộ, vội gật đầu.

“Vậy còn Lâm Nhất kia?”

“Khó nói… vì giết hắn, Kim Tuyệt chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi, ai dám dây vào chớ… Xem đi, có lẽ người của Thánh Minh sắp đến rồi”, có người thầm thở dài, cảm thấy thật đau đầu.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Là Trần Tầm ở khu vực Thương Long.Người này và hắn cũng không thân, chỉ gặp mặt vài lần, cảm thấy đối phương có chút thần bí, nhưng không ngờ thực lực của hắn ta lại khủng bố đến mức như vậy, có thể nói là đạt đến trình độ kinh người.Ngay cả trưởng lão Huyền Thiên Tông cũng lỗ vốn trong tay hắn ta.Hắn nhìn không thấu cảnh giới của Kim Tuyệt, chỉ thoáng cảm giác được ít nhất là trên Thần Đan.Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vi Vi bừng sáng, nàng ta kinh ngạc nói: “Là tam sư huynh, sao huynh ấy lại đến đây?”“Tam sư huynh?”, Lâm Nhất tỏ vẻ nghi ngờ.Nguyệt Vi Vi giải thích: “Huynh ấy là đệ tử của cha ta, nhưng ta lén chạy đến đây, đáng lẽ ra không có ai biết mới đúng”.Lâm Nhất không đáp, e rằng mọi chuyện không đơn giản như Nguyệt Vi Vi nghĩ. Trước đó, hắn cảm thấy Trần Tầm rất quái lạ, rõ ràng là thần bí khó lường, thực lực lại rất mạnh, nhưng chưa từng để mắt đến truyền thừa tại khu vực Thương Long.Thậm chí, ngay cả truyền thừa trên Tạo Hóa ở bảo điện Thương Long mà hắn ta cũng không màng tranh đoạt.Khi mới tiến vào Thương Long cấm giới, đối phương đột nhiên tiếp cận hắn, e rằng lúc đó là vì nghe được chuyện giữa hắn và Nguyệt Vi Vi nên cố tình đến dò xét hắn đấy…“Muốn chết!”Tiếng gào thét của Kim Tuyệt đã cắt đứt suy nghĩ của Lâm Nhất, một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ trong cơ thể ông ta phát ra.Lâm Nhất híp mắt, hắn thoáng cảm giác được trong cơ thể đối phương có rất nhiều tinh hà tựa như long ảnh uốn lượn đang chiếm giữ. Nhục thể ông ta bắt đầu phóng đại, trở nên vô cùng cao lớn, bễ nghễ, cứ như bản thân ông ta chính là thiên địa sơn hà vậy, có sinh cơ vô tận, sinh mệnh vô biên, hằng hà sa số tinh quang đều hội tụ trên người ông ta.Ông ta đã động sát tâm!Đường đường là trưởng lão Huyền Thiên Tông, vậy mà lại bị một tên hậu bối Yêu tộc đánh lui, việc này quả thật rất khó chấp nhận."Hừ!"Trần Tầm hừ lạnh một tiếng, trên người hắn ta cũng bộc phát khí thế không thua kém gì đối phương, trực tiếp nghênh địch.Giữa không trung, hai bóng dáng lập tức lao vào nhau, ra sức chém giết, giữa trời đất bùng nổ khí tức đáng sợ, chỉ dư âm thôi cũng khiến mọi người cảm giác được nỗi sợ hủy thiên diệt địa, tưởng như tận thế sắp giáng xuống.Lâm Nhất kéo Nguyệt Vi Vi lui sang một bên, lòng hắn dậy sóng, có chút khiếp sợ.Thực lực hai người này quá mạnh, nếu hắn hãm sâu trong đó, sợ là sẽ chết một cách vô ích. Bất kể là kiếm ý Thông Thiên hay võ học Thánh Linh thì trong một khoảnh khắc va chạm, ắt sẽ bị khí tức kia xé rách.Dưới bảo kính Thông Thiên, rất nhiều trưởng lão lại không hề chú tâm vào trận đại chiến này.Đối với những người khác, có lẽ đây là trận đại chiến không tưởng, nhưng với bọn họ, cũng chỉ là hơi đặc sắc mà thôi. Ánh mắt bọn họ lại hướng về phía Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi, vẻ mặt có chút phức tạp.“Tộc Thiên Hồ, xem ra cô bé kia quả thật là…”, trưởng lão Lôi Hỏa Tông lên tiếng trước tiên.“Suỵt!”Nhưng có người lại làm ra động tác “cấm âm”, ánh mắt lóe sáng, khẽ nói: “Đừng nên nhắc đến tên người kia thì hơn, trận phong ba này không liên quan đến chúng ta, là do một mình Kim Tuyệt khơi màu đấy!”Một vài trưởng lão của các tông phái siêu cấp chợt tỉnh ngộ, vội gật đầu.“Vậy còn Lâm Nhất kia?”“Khó nói… vì giết hắn, Kim Tuyệt chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi, ai dám dây vào chớ… Xem đi, có lẽ người của Thánh Minh sắp đến rồi”, có người thầm thở dài, cảm thấy thật đau đầu.

Chương 3820: Ông ta đã động sát tâm!