Suốt mấy trăm năm nay, Phong Trạch gần như không có đối thủ, nhắc tới hắn là tiếng thơm không hết, được ngợi ca nào là tiên pháp thần sầu, nào là diện mạo xuất chúng, nào là bồ tát thiện tâm. Mọi thứ quá đổi hoàn hảo cho tới khi có một Tố Linh xuất hiện. Hoa Đông thu nhận đồ đệ vào độ tuổi 10- 15, không có quy định rõ ràng nhưng thông thường nữ tiên tử thu nhận các bé gái, nam tiên tử chịu trách nhiệm các bé trai. Vì thế mà Phong Trạch có gần 20 đồ đệ đều là nam, ai ai cũng lỗi lạc. Cho tới khi một cô bé gọi là Tố Linh bước vào Hoa Đông, khăng khăng đòi bái hắn làm sư phụ. Ngày đó nàng “Yêu nữ” chỉ là một cô nhóc 10 tuổi, mắt to long lanh, miệng nhỏ xinh xắn, hai chỏm tóc lưa thưa trên đầu. Phong Trạch vốn hiền hòa, không nỡ từ chối nhiệt thành từ cô bé, vậy là nhận Tố Linh làm đồ đệ. Nếu hắn biết trước cớ sự sau này, có lẽ hắn sẽ không bao giờ vì chút mềm lòng mà làm như thế! Chuyện của Phong Trạch và Tố Linh là một vụ tai tiếng đã âm ỷ suốt cả trăm năm qua chưa hề dứt. Ai mà ngờ…

Chương 71: Vài mẫu chuyện nhỏ

Phù Vân HoaTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpSuốt mấy trăm năm nay, Phong Trạch gần như không có đối thủ, nhắc tới hắn là tiếng thơm không hết, được ngợi ca nào là tiên pháp thần sầu, nào là diện mạo xuất chúng, nào là bồ tát thiện tâm. Mọi thứ quá đổi hoàn hảo cho tới khi có một Tố Linh xuất hiện. Hoa Đông thu nhận đồ đệ vào độ tuổi 10- 15, không có quy định rõ ràng nhưng thông thường nữ tiên tử thu nhận các bé gái, nam tiên tử chịu trách nhiệm các bé trai. Vì thế mà Phong Trạch có gần 20 đồ đệ đều là nam, ai ai cũng lỗi lạc. Cho tới khi một cô bé gọi là Tố Linh bước vào Hoa Đông, khăng khăng đòi bái hắn làm sư phụ. Ngày đó nàng “Yêu nữ” chỉ là một cô nhóc 10 tuổi, mắt to long lanh, miệng nhỏ xinh xắn, hai chỏm tóc lưa thưa trên đầu. Phong Trạch vốn hiền hòa, không nỡ từ chối nhiệt thành từ cô bé, vậy là nhận Tố Linh làm đồ đệ. Nếu hắn biết trước cớ sự sau này, có lẽ hắn sẽ không bao giờ vì chút mềm lòng mà làm như thế! Chuyện của Phong Trạch và Tố Linh là một vụ tai tiếng đã âm ỷ suốt cả trăm năm qua chưa hề dứt. Ai mà ngờ… 1.Đặt tên cho con.Mẫu thân đại nhân: Minh Bảo, nếu con chúng ta chào đời là con trai vậy phải đặt tên gì? “Tố Tiểu Tiểu Bảo” a?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Dư Bảo”!Mẫu thân đại nhân: Vậy nếu đứa sau cũng là con trai?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Thừa Bảo”!Mẫu thân đại nhân: …***Phụ thân đại nhân: Nếu là con gái, nàng sẽ đặt tên thế nào?Mẫu thân đại nhân: À… sẽ gọi là Tố Trinh, Tố Bình, Tố Vĩnh, Tố Hinh, Tố Minh, Tố…Phụ thân đại nhân: …. (nàng không sợ lúc gọi dễ bị cắn lưỡi hả?) ==2.Đứa trẻ ngoanNăm đó Đại Tiểu Bảo đều còn bé, chập chửng đi theo hai vị sư tổ học tiên pháp. Bài học ngày đó là “di dời vật nặng”. Thiền gia gia dạy cho Tiểu Bảo, Gia Lăng bà bà thì dạy Đại Bảo. Đến giờ rèn luyện, trong lúc Gia Lăng bà bà đang ngồi xa xa xem Đại Bảo vận dụng tiên pháp chuyển một chồng cây gỗ to thì nghe có tiếng ầm ầm. Họ chạy qua chỗ của Tiểu Bảo, hóa ra Tiểu Bảo vụng về làm rơi chồng gỗ xuống đất. Gia Lăng bà bà hiền hậu cười-Không sao, con lại đây nghỉ một lát rồi tập tiếp-Dạ thôi, gia gia sẽ phạt con!-Lo gì chứ, cứ lại đây nghỉ ngơi, ta sẽ nói với ông ấy.-Con không dám, thế nào gia gia cũng la rầy.-Haizzz… đứa trẻ ngoan, con ngoan như vậy làm sao lão mắng con được?-Dạ… bởi vì… gia gia đang nằm dưới đống gỗ….-….3.Nhầm lẫn thôi mà!Một ngày đẹp trời, Tố Linh quyết định phải tự tay làm bữa ăn thịnh soạn cho gia đình, để chồng và các con không chê nàng vụng về thiếu nội hàm nữa. Nàng tất bật quay cuồn trong bếp. Minh Bảo đi làm nhiệm vụ của tiên môn trở về, thấy nương tử ở trong phòng bếp liền hỏi-Con đâu rồi?-Thiếp vừa thay tả cho con, bé nằm trong nôi đó!Lát sau lại nghe Minh Bảo hỏi:-Nàng làm gì với con gà vậy?-Bỏ vào nồi nước sôi trụng cho chín!Minh Bảo hét toán lên:-Tại sao con gà lại nằm trong nôi và mặc tả???

Phù Vân HoaTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpSuốt mấy trăm năm nay, Phong Trạch gần như không có đối thủ, nhắc tới hắn là tiếng thơm không hết, được ngợi ca nào là tiên pháp thần sầu, nào là diện mạo xuất chúng, nào là bồ tát thiện tâm. Mọi thứ quá đổi hoàn hảo cho tới khi có một Tố Linh xuất hiện. Hoa Đông thu nhận đồ đệ vào độ tuổi 10- 15, không có quy định rõ ràng nhưng thông thường nữ tiên tử thu nhận các bé gái, nam tiên tử chịu trách nhiệm các bé trai. Vì thế mà Phong Trạch có gần 20 đồ đệ đều là nam, ai ai cũng lỗi lạc. Cho tới khi một cô bé gọi là Tố Linh bước vào Hoa Đông, khăng khăng đòi bái hắn làm sư phụ. Ngày đó nàng “Yêu nữ” chỉ là một cô nhóc 10 tuổi, mắt to long lanh, miệng nhỏ xinh xắn, hai chỏm tóc lưa thưa trên đầu. Phong Trạch vốn hiền hòa, không nỡ từ chối nhiệt thành từ cô bé, vậy là nhận Tố Linh làm đồ đệ. Nếu hắn biết trước cớ sự sau này, có lẽ hắn sẽ không bao giờ vì chút mềm lòng mà làm như thế! Chuyện của Phong Trạch và Tố Linh là một vụ tai tiếng đã âm ỷ suốt cả trăm năm qua chưa hề dứt. Ai mà ngờ… 1.Đặt tên cho con.Mẫu thân đại nhân: Minh Bảo, nếu con chúng ta chào đời là con trai vậy phải đặt tên gì? “Tố Tiểu Tiểu Bảo” a?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Dư Bảo”!Mẫu thân đại nhân: Vậy nếu đứa sau cũng là con trai?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Thừa Bảo”!Mẫu thân đại nhân: …***Phụ thân đại nhân: Nếu là con gái, nàng sẽ đặt tên thế nào?Mẫu thân đại nhân: À… sẽ gọi là Tố Trinh, Tố Bình, Tố Vĩnh, Tố Hinh, Tố Minh, Tố…Phụ thân đại nhân: …. (nàng không sợ lúc gọi dễ bị cắn lưỡi hả?) ==2.Đứa trẻ ngoanNăm đó Đại Tiểu Bảo đều còn bé, chập chửng đi theo hai vị sư tổ học tiên pháp. Bài học ngày đó là “di dời vật nặng”. Thiền gia gia dạy cho Tiểu Bảo, Gia Lăng bà bà thì dạy Đại Bảo. Đến giờ rèn luyện, trong lúc Gia Lăng bà bà đang ngồi xa xa xem Đại Bảo vận dụng tiên pháp chuyển một chồng cây gỗ to thì nghe có tiếng ầm ầm. Họ chạy qua chỗ của Tiểu Bảo, hóa ra Tiểu Bảo vụng về làm rơi chồng gỗ xuống đất. Gia Lăng bà bà hiền hậu cười-Không sao, con lại đây nghỉ một lát rồi tập tiếp-Dạ thôi, gia gia sẽ phạt con!-Lo gì chứ, cứ lại đây nghỉ ngơi, ta sẽ nói với ông ấy.-Con không dám, thế nào gia gia cũng la rầy.-Haizzz… đứa trẻ ngoan, con ngoan như vậy làm sao lão mắng con được?-Dạ… bởi vì… gia gia đang nằm dưới đống gỗ….-….3.Nhầm lẫn thôi mà!Một ngày đẹp trời, Tố Linh quyết định phải tự tay làm bữa ăn thịnh soạn cho gia đình, để chồng và các con không chê nàng vụng về thiếu nội hàm nữa. Nàng tất bật quay cuồn trong bếp. Minh Bảo đi làm nhiệm vụ của tiên môn trở về, thấy nương tử ở trong phòng bếp liền hỏi-Con đâu rồi?-Thiếp vừa thay tả cho con, bé nằm trong nôi đó!Lát sau lại nghe Minh Bảo hỏi:-Nàng làm gì với con gà vậy?-Bỏ vào nồi nước sôi trụng cho chín!Minh Bảo hét toán lên:-Tại sao con gà lại nằm trong nôi và mặc tả???

Phù Vân HoaTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpSuốt mấy trăm năm nay, Phong Trạch gần như không có đối thủ, nhắc tới hắn là tiếng thơm không hết, được ngợi ca nào là tiên pháp thần sầu, nào là diện mạo xuất chúng, nào là bồ tát thiện tâm. Mọi thứ quá đổi hoàn hảo cho tới khi có một Tố Linh xuất hiện. Hoa Đông thu nhận đồ đệ vào độ tuổi 10- 15, không có quy định rõ ràng nhưng thông thường nữ tiên tử thu nhận các bé gái, nam tiên tử chịu trách nhiệm các bé trai. Vì thế mà Phong Trạch có gần 20 đồ đệ đều là nam, ai ai cũng lỗi lạc. Cho tới khi một cô bé gọi là Tố Linh bước vào Hoa Đông, khăng khăng đòi bái hắn làm sư phụ. Ngày đó nàng “Yêu nữ” chỉ là một cô nhóc 10 tuổi, mắt to long lanh, miệng nhỏ xinh xắn, hai chỏm tóc lưa thưa trên đầu. Phong Trạch vốn hiền hòa, không nỡ từ chối nhiệt thành từ cô bé, vậy là nhận Tố Linh làm đồ đệ. Nếu hắn biết trước cớ sự sau này, có lẽ hắn sẽ không bao giờ vì chút mềm lòng mà làm như thế! Chuyện của Phong Trạch và Tố Linh là một vụ tai tiếng đã âm ỷ suốt cả trăm năm qua chưa hề dứt. Ai mà ngờ… 1.Đặt tên cho con.Mẫu thân đại nhân: Minh Bảo, nếu con chúng ta chào đời là con trai vậy phải đặt tên gì? “Tố Tiểu Tiểu Bảo” a?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Dư Bảo”!Mẫu thân đại nhân: Vậy nếu đứa sau cũng là con trai?Phụ thân đại nhân: Gọi là “Tố Thừa Bảo”!Mẫu thân đại nhân: …***Phụ thân đại nhân: Nếu là con gái, nàng sẽ đặt tên thế nào?Mẫu thân đại nhân: À… sẽ gọi là Tố Trinh, Tố Bình, Tố Vĩnh, Tố Hinh, Tố Minh, Tố…Phụ thân đại nhân: …. (nàng không sợ lúc gọi dễ bị cắn lưỡi hả?) ==2.Đứa trẻ ngoanNăm đó Đại Tiểu Bảo đều còn bé, chập chửng đi theo hai vị sư tổ học tiên pháp. Bài học ngày đó là “di dời vật nặng”. Thiền gia gia dạy cho Tiểu Bảo, Gia Lăng bà bà thì dạy Đại Bảo. Đến giờ rèn luyện, trong lúc Gia Lăng bà bà đang ngồi xa xa xem Đại Bảo vận dụng tiên pháp chuyển một chồng cây gỗ to thì nghe có tiếng ầm ầm. Họ chạy qua chỗ của Tiểu Bảo, hóa ra Tiểu Bảo vụng về làm rơi chồng gỗ xuống đất. Gia Lăng bà bà hiền hậu cười-Không sao, con lại đây nghỉ một lát rồi tập tiếp-Dạ thôi, gia gia sẽ phạt con!-Lo gì chứ, cứ lại đây nghỉ ngơi, ta sẽ nói với ông ấy.-Con không dám, thế nào gia gia cũng la rầy.-Haizzz… đứa trẻ ngoan, con ngoan như vậy làm sao lão mắng con được?-Dạ… bởi vì… gia gia đang nằm dưới đống gỗ….-….3.Nhầm lẫn thôi mà!Một ngày đẹp trời, Tố Linh quyết định phải tự tay làm bữa ăn thịnh soạn cho gia đình, để chồng và các con không chê nàng vụng về thiếu nội hàm nữa. Nàng tất bật quay cuồn trong bếp. Minh Bảo đi làm nhiệm vụ của tiên môn trở về, thấy nương tử ở trong phòng bếp liền hỏi-Con đâu rồi?-Thiếp vừa thay tả cho con, bé nằm trong nôi đó!Lát sau lại nghe Minh Bảo hỏi:-Nàng làm gì với con gà vậy?-Bỏ vào nồi nước sôi trụng cho chín!Minh Bảo hét toán lên:-Tại sao con gà lại nằm trong nôi và mặc tả???

Chương 71: Vài mẫu chuyện nhỏ