Mái tóc dài được buộc bằng một sợi dây vàng múa theo gió, vạt áo tung bay, nữ nhân được gọi là Bích Thương vương chậm rãi nói: “Bổn vương không về!” Trên bộ hắc bào bó sát người thêu hình đóa mẫu đơn nở rộ kiêu kì, giống hệt giọng điệu của nàng, chứa đầy anh khí và sự quyết đoán hiếm nữ nhân nào có, “Lệnh của ai cũng vô ích!” “Nếu vậy Vương thượng đừng trách chúng thuộc hạ đắc tội!” Nam nhân áo xám cầm đầu vung tay, hai bóng người xông ra từ sau lưng hắn, bày thế chân vạc bao vây Thẩm Ly ở giữa. “Dám cản bổn vương, có gan lắm!” Thẩm Ly quắc mắt, một cây trường thương màu bạc trong lòng bàn tay, mũi thương vạch một đường cong màu bạc, sát khí tỏa ra khắp người, chấn động vạt áo: “Đến đây giao chiến!” Nam nhân đi đầu liếc một trong hai người kia, rõ ràng là có phần e sợ, tung một đòn công kích mạnh mẽ, “Mặc Phương không được kích động!” Người đi đầu hét lớn, nhưng đâu còn kịp nữa. Thẩm Ly nhíu mày, ngân thương trong tay không hề do dự tiếp đón, chỉ nghe “keng” một tiếng, âm thanh giòn…
Chương 86: Vĩ thanh
Bổn Vương Ở ĐâyTác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhMái tóc dài được buộc bằng một sợi dây vàng múa theo gió, vạt áo tung bay, nữ nhân được gọi là Bích Thương vương chậm rãi nói: “Bổn vương không về!” Trên bộ hắc bào bó sát người thêu hình đóa mẫu đơn nở rộ kiêu kì, giống hệt giọng điệu của nàng, chứa đầy anh khí và sự quyết đoán hiếm nữ nhân nào có, “Lệnh của ai cũng vô ích!” “Nếu vậy Vương thượng đừng trách chúng thuộc hạ đắc tội!” Nam nhân áo xám cầm đầu vung tay, hai bóng người xông ra từ sau lưng hắn, bày thế chân vạc bao vây Thẩm Ly ở giữa. “Dám cản bổn vương, có gan lắm!” Thẩm Ly quắc mắt, một cây trường thương màu bạc trong lòng bàn tay, mũi thương vạch một đường cong màu bạc, sát khí tỏa ra khắp người, chấn động vạt áo: “Đến đây giao chiến!” Nam nhân đi đầu liếc một trong hai người kia, rõ ràng là có phần e sợ, tung một đòn công kích mạnh mẽ, “Mặc Phương không được kích động!” Người đi đầu hét lớn, nhưng đâu còn kịp nữa. Thẩm Ly nhíu mày, ngân thương trong tay không hề do dự tiếp đón, chỉ nghe “keng” một tiếng, âm thanh giòn… Hôn lễ của Kim nương tử và Mộ Tử Thuần cử hành như đã định. Hành Chỉ tặng cho Kim nương tử một hòn đá không biết nhặt từ đâu, bảo là mảnh vụn của tinh tú Thiên ngoại thiên còn sót lại, Kim nương tử tặng lại Hành Chỉ một miếng ngọc bội.Hôn lễ này của Kim nương tử rất rình rang, Thẩm Ly nhìn nụ cười ngọt ngào trên mặt Kim nương tử, nàng cũng vui vẻ cười theo.Trên đường về nhà, Hành Chỉ im lặng một cách hiếm thấy, đắn đo xong bèn lên tiếng hỏi: “Nàng có muốn tổ chức hôn lễ không?”“Hả?” Thẩm Ly nghệch ra.“Nghĩ kĩ lại hình như chúng ta vẫn chưa tổ chức hôn lễ, trước đây ta cảm thấy không cần thiết nhưng mấy ngày nay xem lễ xong, ta bỗng cảm thấy chiếu cáo thiên hạ thân phận người mình yêu có khi cũng là một chuyện rất hay ho.”Thẩm Ly tiếp tục nghệch ra.Hành Chỉ xoa đầu nàng nói: “A Ly, nàng lấy ta đi. Ta sẽ tổ chức cho nàng một hôn lễ có mười vạn thiên thần chúc phúc.”Thẩm Ly suy nghĩ: “Cũng được, nhưng mà phải nhanh lên, nếu không bụng to rồi mặc lễ phục sẽ không đẹp đâu.”“…..”“Có thể nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác này của Hành Chỉ thần quân thật hiếm thấy nha!”“Ha ha…” Hành Chỉ không kìm được cong khóe môi cười, bàn tay thon dài khẽ khàng áp lên bụng Thẩm Ly, hơi khom người kề vào tai Thẩm Ly nỉ non: “Còn mong gì hơn nữa.”Năm sau…Trong tiểu viện nhỏ vang lên tiếng khóc oa oa của hai đứa trẻ…Năm sau nữa…Kim nương tử ẵm theo bé con cùng Mộ Tử Thuần đến thăm Thẩm Ly đang mang thai…
Bổn Vương Ở ĐâyTác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhMái tóc dài được buộc bằng một sợi dây vàng múa theo gió, vạt áo tung bay, nữ nhân được gọi là Bích Thương vương chậm rãi nói: “Bổn vương không về!” Trên bộ hắc bào bó sát người thêu hình đóa mẫu đơn nở rộ kiêu kì, giống hệt giọng điệu của nàng, chứa đầy anh khí và sự quyết đoán hiếm nữ nhân nào có, “Lệnh của ai cũng vô ích!” “Nếu vậy Vương thượng đừng trách chúng thuộc hạ đắc tội!” Nam nhân áo xám cầm đầu vung tay, hai bóng người xông ra từ sau lưng hắn, bày thế chân vạc bao vây Thẩm Ly ở giữa. “Dám cản bổn vương, có gan lắm!” Thẩm Ly quắc mắt, một cây trường thương màu bạc trong lòng bàn tay, mũi thương vạch một đường cong màu bạc, sát khí tỏa ra khắp người, chấn động vạt áo: “Đến đây giao chiến!” Nam nhân đi đầu liếc một trong hai người kia, rõ ràng là có phần e sợ, tung một đòn công kích mạnh mẽ, “Mặc Phương không được kích động!” Người đi đầu hét lớn, nhưng đâu còn kịp nữa. Thẩm Ly nhíu mày, ngân thương trong tay không hề do dự tiếp đón, chỉ nghe “keng” một tiếng, âm thanh giòn… Hôn lễ của Kim nương tử và Mộ Tử Thuần cử hành như đã định. Hành Chỉ tặng cho Kim nương tử một hòn đá không biết nhặt từ đâu, bảo là mảnh vụn của tinh tú Thiên ngoại thiên còn sót lại, Kim nương tử tặng lại Hành Chỉ một miếng ngọc bội.Hôn lễ này của Kim nương tử rất rình rang, Thẩm Ly nhìn nụ cười ngọt ngào trên mặt Kim nương tử, nàng cũng vui vẻ cười theo.Trên đường về nhà, Hành Chỉ im lặng một cách hiếm thấy, đắn đo xong bèn lên tiếng hỏi: “Nàng có muốn tổ chức hôn lễ không?”“Hả?” Thẩm Ly nghệch ra.“Nghĩ kĩ lại hình như chúng ta vẫn chưa tổ chức hôn lễ, trước đây ta cảm thấy không cần thiết nhưng mấy ngày nay xem lễ xong, ta bỗng cảm thấy chiếu cáo thiên hạ thân phận người mình yêu có khi cũng là một chuyện rất hay ho.”Thẩm Ly tiếp tục nghệch ra.Hành Chỉ xoa đầu nàng nói: “A Ly, nàng lấy ta đi. Ta sẽ tổ chức cho nàng một hôn lễ có mười vạn thiên thần chúc phúc.”Thẩm Ly suy nghĩ: “Cũng được, nhưng mà phải nhanh lên, nếu không bụng to rồi mặc lễ phục sẽ không đẹp đâu.”“…..”“Có thể nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác này của Hành Chỉ thần quân thật hiếm thấy nha!”“Ha ha…” Hành Chỉ không kìm được cong khóe môi cười, bàn tay thon dài khẽ khàng áp lên bụng Thẩm Ly, hơi khom người kề vào tai Thẩm Ly nỉ non: “Còn mong gì hơn nữa.”Năm sau…Trong tiểu viện nhỏ vang lên tiếng khóc oa oa của hai đứa trẻ…Năm sau nữa…Kim nương tử ẵm theo bé con cùng Mộ Tử Thuần đến thăm Thẩm Ly đang mang thai…
Bổn Vương Ở ĐâyTác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhMái tóc dài được buộc bằng một sợi dây vàng múa theo gió, vạt áo tung bay, nữ nhân được gọi là Bích Thương vương chậm rãi nói: “Bổn vương không về!” Trên bộ hắc bào bó sát người thêu hình đóa mẫu đơn nở rộ kiêu kì, giống hệt giọng điệu của nàng, chứa đầy anh khí và sự quyết đoán hiếm nữ nhân nào có, “Lệnh của ai cũng vô ích!” “Nếu vậy Vương thượng đừng trách chúng thuộc hạ đắc tội!” Nam nhân áo xám cầm đầu vung tay, hai bóng người xông ra từ sau lưng hắn, bày thế chân vạc bao vây Thẩm Ly ở giữa. “Dám cản bổn vương, có gan lắm!” Thẩm Ly quắc mắt, một cây trường thương màu bạc trong lòng bàn tay, mũi thương vạch một đường cong màu bạc, sát khí tỏa ra khắp người, chấn động vạt áo: “Đến đây giao chiến!” Nam nhân đi đầu liếc một trong hai người kia, rõ ràng là có phần e sợ, tung một đòn công kích mạnh mẽ, “Mặc Phương không được kích động!” Người đi đầu hét lớn, nhưng đâu còn kịp nữa. Thẩm Ly nhíu mày, ngân thương trong tay không hề do dự tiếp đón, chỉ nghe “keng” một tiếng, âm thanh giòn… Hôn lễ của Kim nương tử và Mộ Tử Thuần cử hành như đã định. Hành Chỉ tặng cho Kim nương tử một hòn đá không biết nhặt từ đâu, bảo là mảnh vụn của tinh tú Thiên ngoại thiên còn sót lại, Kim nương tử tặng lại Hành Chỉ một miếng ngọc bội.Hôn lễ này của Kim nương tử rất rình rang, Thẩm Ly nhìn nụ cười ngọt ngào trên mặt Kim nương tử, nàng cũng vui vẻ cười theo.Trên đường về nhà, Hành Chỉ im lặng một cách hiếm thấy, đắn đo xong bèn lên tiếng hỏi: “Nàng có muốn tổ chức hôn lễ không?”“Hả?” Thẩm Ly nghệch ra.“Nghĩ kĩ lại hình như chúng ta vẫn chưa tổ chức hôn lễ, trước đây ta cảm thấy không cần thiết nhưng mấy ngày nay xem lễ xong, ta bỗng cảm thấy chiếu cáo thiên hạ thân phận người mình yêu có khi cũng là một chuyện rất hay ho.”Thẩm Ly tiếp tục nghệch ra.Hành Chỉ xoa đầu nàng nói: “A Ly, nàng lấy ta đi. Ta sẽ tổ chức cho nàng một hôn lễ có mười vạn thiên thần chúc phúc.”Thẩm Ly suy nghĩ: “Cũng được, nhưng mà phải nhanh lên, nếu không bụng to rồi mặc lễ phục sẽ không đẹp đâu.”“…..”“Có thể nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác này của Hành Chỉ thần quân thật hiếm thấy nha!”“Ha ha…” Hành Chỉ không kìm được cong khóe môi cười, bàn tay thon dài khẽ khàng áp lên bụng Thẩm Ly, hơi khom người kề vào tai Thẩm Ly nỉ non: “Còn mong gì hơn nữa.”Năm sau…Trong tiểu viện nhỏ vang lên tiếng khóc oa oa của hai đứa trẻ…Năm sau nữa…Kim nương tử ẵm theo bé con cùng Mộ Tử Thuần đến thăm Thẩm Ly đang mang thai…