Đầu thôn, dưới cây cổ thụ trăm năm, một lão phu tử[1] đang thuật lại cho đám học trò nghe về những truyền thuyết xa xưa. Trời xanh mây trắng, gió nhè nhẹ thổi, đám học trò đều chuyên chú lắng nghe câu chuyện xưa, hết thảy đều bình thản mà tốt đẹp. Phu tử rất hài lòng. Đột nhiên, có một thứ chất lỏng gì đó dinh dính nhỏ xuống trên mặt phu tử. Cũng không để ý đến chuyện lau nó đi, phu tử lơ đãng nhìn về chân trời xa xa, vẫn không thấy có nửa điểm dấu hiệu báo trời mưa. “A !” Cậu trò nhỏ béo múp ngồi bàn thứ ba ngơ ngác nhìn về phía trạc cây thô to trên đầu phu tử, nói: “Phu tử, Nhĩ Sanh.” Ngẩng đầu lên nhìn, một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi giống như mèo bám chặt lấy nhánh cây, tứ chi vô lực buông xuống, mặt dán vào thân cây, say sưa ngủ. Từ đôi môi nhỏ bé đang hé mở chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt, khẽ ánh lên dưới ánh nắng mặt trời, lướt qua nhánh cây, nhỏ xuống.
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...