Trên ghế sô pha có người động đậy, chàng trai mặc áo khoác màu đen, vạt áo mở rộng ra, anh ta nằm ở trên sô pha, chậm rãi ngẩng đầu lên hững hờ liếc qua cô một cái, vẫy vẫy tay nói: “A, trở về rồi thì dọn dẹp phòng một chút đi, tôi ăn no quá không muốn nhúc nhích nữa.” Lâm Hề tức giận đến cả người phát run, tay nắm chặt lại: “Anh, anh thật sự là…” Đáng ghét đến độ làm cho người ta giận sôi máu!Anh chàng kia thản nhiên nói: “Cô và tôi đã cùng một thể, cô giúp tôi làm việc chính là đang giúp chính mình làm việc, đừng có lộ ra bộ mặt giống như khóc tang, làm như tôi đang ép buộc cô… À, ở dưới còn bẩn một chút, lau sạch đi.” Lâm Hề vẫn lau chùi không nói được một lời, lúc làm xong thì cũng đã bảy giờ tối, đói bụng đến mức chịu không nổi, cô mở tủ lạnh ra muốn tìm chút gì để ăn, nhưng khi cô vừa nhìn thấy trong tủ lạnh còn lộn xộn hơn cả sàn nhà, chợt cảm thấy sức lực và tinh thần đều mệt mỏi quá sức: “Không có cách nào sống nữa rồi…”
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...