Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 762: Giờ thì hay rồi
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Thế nhưng mà tìm kiếm khắp nơi, suốt mấy năm cũng chẳng có tung tích hay manh mối gì.Nhiệt độ cũng dần giảm xuống, dần dà cũng chẳng ai quan tâm nữa.Trong khoảng thời gian đó cũng có mấy lần truyền ra tin tức đã tìm thấy người, nhưng rất nhanh sau đó liền bị phía đại diện của Lăng Tiêu Các đứng ra bác bỏ tin đồn.Đã ba mươi năm trôi qua rồi.Hôm nay, các chủ Lăng Tiêu Các trực tiếp đứng ra công khai chuyện đã tìm được người, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.“Thật sự tìm thấy rồi sao? Chúc mừng, chúc mừng, các chủ là người tốt, nhất định sẽ có phúc, người tốt sẽ được báo đáp mà.”“Tôi còn biết cái tên Lăng Tiêu Các này là được đặt dựa trên tên của con trai các chủ đấy.”“Chuyện tốt, chuyện cực kỳ tốt!”“Ba mươi năm rồi! Cũng không biết tại sao đến giờ mới có tin tức của con trai các chủ, nếu đổi lại là tôi, sẽ lập tức đi nhận cha trong ngày luôn.”“Lầu trên tỉnh táo lại đi cái, bớt mơ mộng hão huyền lại đi.”“Chắc không phải là giả đấy chứ, dù gì cũng ba mươi năm rồi, sao lại có người nào mà ba mươi năm trời không liên lạc với cha mẹ, không đi tìm cha mẹ chứ.”“Nghe lầu trên nói vậy, đúng là có điểm khả nghi.”Đám đông tại hiện trường và trên kênh trực tiếp trên mạng đều bàn luận không ngừng.Lâm Hải Thịnh đứng giữa không trung lại tiếp tục nói.“Tôi tin là rất nhiều người đều biết con trai tôi tên là Lâm Tiêu. Không sai, Lăng Tiêu Các chính là đặt dựa theo tên của Lâm Tiêu, con trai tôi.“Cho nên từ hôm nay trở đi, Lâm Tiêu chính là thiếu các chủ của Lăng Tiêu Các.Tiếng kinh ngạc vang lên khắp nơi.Tin tức này như một quả bom phát nổ, khiến những người đang nghe ngóng đều kinh ngạc không thôi.Thiếu các chủ? Lăng Tiêu Các định ra thiếu các chủ rồi ư?Đặc biệt là những thành viên trọng điểm kia của Lăng Tiêu Các, sắc mặt đều lập tức biến sắc.Phải biết rằng, nếu không có sự xuất hiện của Lâm Tiêu, vậy thì vị trí thiếu các chủ sau này, nói không chừng sẽ có khả năng nho nhỏ là lựa chọn từ trong số các thành viên trọng điểm.Giờ thì hay rồi.Lâm Tiêu vừa xuất hiện, con đường này liền hết hi vọng rồi.Hơn nữa, để cho người con trai mất tích ba mươi năm đột nhiên trở về, trực tiếp lên làm thiếu các chủ.Hành động này có chút thiếu lí trí rồi.Trong đám người, tiếng bàn tán nhỏ đi một chút, bất mãn nhiều hơn một chút.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Thế nhưng mà tìm kiếm khắp nơi, suốt mấy năm cũng chẳng có tung tích hay manh mối gì.Nhiệt độ cũng dần giảm xuống, dần dà cũng chẳng ai quan tâm nữa.Trong khoảng thời gian đó cũng có mấy lần truyền ra tin tức đã tìm thấy người, nhưng rất nhanh sau đó liền bị phía đại diện của Lăng Tiêu Các đứng ra bác bỏ tin đồn.Đã ba mươi năm trôi qua rồi.Hôm nay, các chủ Lăng Tiêu Các trực tiếp đứng ra công khai chuyện đã tìm được người, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.“Thật sự tìm thấy rồi sao? Chúc mừng, chúc mừng, các chủ là người tốt, nhất định sẽ có phúc, người tốt sẽ được báo đáp mà.”“Tôi còn biết cái tên Lăng Tiêu Các này là được đặt dựa trên tên của con trai các chủ đấy.”“Chuyện tốt, chuyện cực kỳ tốt!”“Ba mươi năm rồi! Cũng không biết tại sao đến giờ mới có tin tức của con trai các chủ, nếu đổi lại là tôi, sẽ lập tức đi nhận cha trong ngày luôn.”“Lầu trên tỉnh táo lại đi cái, bớt mơ mộng hão huyền lại đi.”“Chắc không phải là giả đấy chứ, dù gì cũng ba mươi năm rồi, sao lại có người nào mà ba mươi năm trời không liên lạc với cha mẹ, không đi tìm cha mẹ chứ.”“Nghe lầu trên nói vậy, đúng là có điểm khả nghi.”Đám đông tại hiện trường và trên kênh trực tiếp trên mạng đều bàn luận không ngừng.Lâm Hải Thịnh đứng giữa không trung lại tiếp tục nói.“Tôi tin là rất nhiều người đều biết con trai tôi tên là Lâm Tiêu. Không sai, Lăng Tiêu Các chính là đặt dựa theo tên của Lâm Tiêu, con trai tôi.“Cho nên từ hôm nay trở đi, Lâm Tiêu chính là thiếu các chủ của Lăng Tiêu Các.Tiếng kinh ngạc vang lên khắp nơi.Tin tức này như một quả bom phát nổ, khiến những người đang nghe ngóng đều kinh ngạc không thôi.Thiếu các chủ? Lăng Tiêu Các định ra thiếu các chủ rồi ư?Đặc biệt là những thành viên trọng điểm kia của Lăng Tiêu Các, sắc mặt đều lập tức biến sắc.Phải biết rằng, nếu không có sự xuất hiện của Lâm Tiêu, vậy thì vị trí thiếu các chủ sau này, nói không chừng sẽ có khả năng nho nhỏ là lựa chọn từ trong số các thành viên trọng điểm.Giờ thì hay rồi.Lâm Tiêu vừa xuất hiện, con đường này liền hết hi vọng rồi.Hơn nữa, để cho người con trai mất tích ba mươi năm đột nhiên trở về, trực tiếp lên làm thiếu các chủ.Hành động này có chút thiếu lí trí rồi.Trong đám người, tiếng bàn tán nhỏ đi một chút, bất mãn nhiều hơn một chút.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Thế nhưng mà tìm kiếm khắp nơi, suốt mấy năm cũng chẳng có tung tích hay manh mối gì.Nhiệt độ cũng dần giảm xuống, dần dà cũng chẳng ai quan tâm nữa.Trong khoảng thời gian đó cũng có mấy lần truyền ra tin tức đã tìm thấy người, nhưng rất nhanh sau đó liền bị phía đại diện của Lăng Tiêu Các đứng ra bác bỏ tin đồn.Đã ba mươi năm trôi qua rồi.Hôm nay, các chủ Lăng Tiêu Các trực tiếp đứng ra công khai chuyện đã tìm được người, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.“Thật sự tìm thấy rồi sao? Chúc mừng, chúc mừng, các chủ là người tốt, nhất định sẽ có phúc, người tốt sẽ được báo đáp mà.”“Tôi còn biết cái tên Lăng Tiêu Các này là được đặt dựa trên tên của con trai các chủ đấy.”“Chuyện tốt, chuyện cực kỳ tốt!”“Ba mươi năm rồi! Cũng không biết tại sao đến giờ mới có tin tức của con trai các chủ, nếu đổi lại là tôi, sẽ lập tức đi nhận cha trong ngày luôn.”“Lầu trên tỉnh táo lại đi cái, bớt mơ mộng hão huyền lại đi.”“Chắc không phải là giả đấy chứ, dù gì cũng ba mươi năm rồi, sao lại có người nào mà ba mươi năm trời không liên lạc với cha mẹ, không đi tìm cha mẹ chứ.”“Nghe lầu trên nói vậy, đúng là có điểm khả nghi.”Đám đông tại hiện trường và trên kênh trực tiếp trên mạng đều bàn luận không ngừng.Lâm Hải Thịnh đứng giữa không trung lại tiếp tục nói.“Tôi tin là rất nhiều người đều biết con trai tôi tên là Lâm Tiêu. Không sai, Lăng Tiêu Các chính là đặt dựa theo tên của Lâm Tiêu, con trai tôi.“Cho nên từ hôm nay trở đi, Lâm Tiêu chính là thiếu các chủ của Lăng Tiêu Các.Tiếng kinh ngạc vang lên khắp nơi.Tin tức này như một quả bom phát nổ, khiến những người đang nghe ngóng đều kinh ngạc không thôi.Thiếu các chủ? Lăng Tiêu Các định ra thiếu các chủ rồi ư?Đặc biệt là những thành viên trọng điểm kia của Lăng Tiêu Các, sắc mặt đều lập tức biến sắc.Phải biết rằng, nếu không có sự xuất hiện của Lâm Tiêu, vậy thì vị trí thiếu các chủ sau này, nói không chừng sẽ có khả năng nho nhỏ là lựa chọn từ trong số các thành viên trọng điểm.Giờ thì hay rồi.Lâm Tiêu vừa xuất hiện, con đường này liền hết hi vọng rồi.Hơn nữa, để cho người con trai mất tích ba mươi năm đột nhiên trở về, trực tiếp lên làm thiếu các chủ.Hành động này có chút thiếu lí trí rồi.Trong đám người, tiếng bàn tán nhỏ đi một chút, bất mãn nhiều hơn một chút.