Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 764: Thiếu niên này là thiếu các chủ???
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Dù sao cũng chỉ chọn ra một bộ phận cực kỳ nhỏ, cứ để cho thiếu các chủ kia chọn thôi.Chỉ cần không chọn trúng bọn họ là được.Đây là suy nghĩ từ nội tâm của đại đa số các thành viên Lăng Tiêu Các.Nhưng sau đó.Khi thiếu các chủ Lâm Tiêu hiện thân chưa đầy mấy phút, suy nghĩ của bọn họ đã có sự thay đổi một trời một vực.Sau khi Lâm Hải Thịnh tuyên bố xong, liền đáp xuống cửa Lăng Tiêu Các.Lúc này, mấy bóng người từ trong Lăng Tiêu Các bước ra.Ống kính phóng viên nhắm thẳng vào bóng người quen thuộc nhất trong mấy người kia.“Là phó các chủ!”“Khí chất của phó các chủ hôm nay lại cao hơn một bậc rồi.”“Mấy người không phát hiện ra sao? Thiếu các chủ trở về rồi, vẻ u ám trên khuôn mặt phó các chủ cũng biến mất rồi.”“Đúng vậy, thảo nào tôi thấy phó các chủ hôm nay trông khác khác. Xem ra tìm được thiếu các chủ rồi, cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt.”“Chỉ cần thiếu các chủ không gây chuyện nữa thì mọi chuyện đều dễ nói chuyện.”Mấy bóng người đi ra từ Lăng Tiêu Các, đương nhiên chính là hai mẹ con Lâm Tiêu và cô nàng Anh Túc rồi.Sau khi ống kính chiếu vào phó các chủ Châu Tuyết Bình, liền lia góc máy tới thiếu niên thiếu nữ phía sau.Ngay lập tức,Toàn bộ cư dân mạng:????Các thành viên khác của Lăng Tiêu Các:???Thiếu niên này là thiếu các chủ???“Có phải nhầm rồi hay không, không phải đã qua 30 năm rồi sao?”“Tại sao diện mạo của thiếu các chủ chỉ như mới 17 18 tuổi thôi vậy, cảm thấy còn trẻ hơn cả tôi, tôi mới đại học năm nhất.”“Ngoài ánh mắt thâm trầm lạnh người ra, tất cả các mặt khác đều rất ‘tươi non’”“Woa! Đẹp trai quá! Hơn nữa khí tức cũng đỉnh nhất trong những người con trai tôi gặp qua.”“Đây rõ ràng là một học sinh cấp 3 mà, hoặc là mới lên đại học.”“Cậu nói với tôi người này đã hơn 50 tuổi? tôi mới không tin, nếu thực sự là thiếu các chủ, tôi sẽ ăn sh*t!”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Dù sao cũng chỉ chọn ra một bộ phận cực kỳ nhỏ, cứ để cho thiếu các chủ kia chọn thôi.Chỉ cần không chọn trúng bọn họ là được.Đây là suy nghĩ từ nội tâm của đại đa số các thành viên Lăng Tiêu Các.Nhưng sau đó.Khi thiếu các chủ Lâm Tiêu hiện thân chưa đầy mấy phút, suy nghĩ của bọn họ đã có sự thay đổi một trời một vực.Sau khi Lâm Hải Thịnh tuyên bố xong, liền đáp xuống cửa Lăng Tiêu Các.Lúc này, mấy bóng người từ trong Lăng Tiêu Các bước ra.Ống kính phóng viên nhắm thẳng vào bóng người quen thuộc nhất trong mấy người kia.“Là phó các chủ!”“Khí chất của phó các chủ hôm nay lại cao hơn một bậc rồi.”“Mấy người không phát hiện ra sao? Thiếu các chủ trở về rồi, vẻ u ám trên khuôn mặt phó các chủ cũng biến mất rồi.”“Đúng vậy, thảo nào tôi thấy phó các chủ hôm nay trông khác khác. Xem ra tìm được thiếu các chủ rồi, cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt.”“Chỉ cần thiếu các chủ không gây chuyện nữa thì mọi chuyện đều dễ nói chuyện.”Mấy bóng người đi ra từ Lăng Tiêu Các, đương nhiên chính là hai mẹ con Lâm Tiêu và cô nàng Anh Túc rồi.Sau khi ống kính chiếu vào phó các chủ Châu Tuyết Bình, liền lia góc máy tới thiếu niên thiếu nữ phía sau.Ngay lập tức,Toàn bộ cư dân mạng:????Các thành viên khác của Lăng Tiêu Các:???Thiếu niên này là thiếu các chủ???“Có phải nhầm rồi hay không, không phải đã qua 30 năm rồi sao?”“Tại sao diện mạo của thiếu các chủ chỉ như mới 17 18 tuổi thôi vậy, cảm thấy còn trẻ hơn cả tôi, tôi mới đại học năm nhất.”“Ngoài ánh mắt thâm trầm lạnh người ra, tất cả các mặt khác đều rất ‘tươi non’”“Woa! Đẹp trai quá! Hơn nữa khí tức cũng đỉnh nhất trong những người con trai tôi gặp qua.”“Đây rõ ràng là một học sinh cấp 3 mà, hoặc là mới lên đại học.”“Cậu nói với tôi người này đã hơn 50 tuổi? tôi mới không tin, nếu thực sự là thiếu các chủ, tôi sẽ ăn sh*t!”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Dù sao cũng chỉ chọn ra một bộ phận cực kỳ nhỏ, cứ để cho thiếu các chủ kia chọn thôi.Chỉ cần không chọn trúng bọn họ là được.Đây là suy nghĩ từ nội tâm của đại đa số các thành viên Lăng Tiêu Các.Nhưng sau đó.Khi thiếu các chủ Lâm Tiêu hiện thân chưa đầy mấy phút, suy nghĩ của bọn họ đã có sự thay đổi một trời một vực.Sau khi Lâm Hải Thịnh tuyên bố xong, liền đáp xuống cửa Lăng Tiêu Các.Lúc này, mấy bóng người từ trong Lăng Tiêu Các bước ra.Ống kính phóng viên nhắm thẳng vào bóng người quen thuộc nhất trong mấy người kia.“Là phó các chủ!”“Khí chất của phó các chủ hôm nay lại cao hơn một bậc rồi.”“Mấy người không phát hiện ra sao? Thiếu các chủ trở về rồi, vẻ u ám trên khuôn mặt phó các chủ cũng biến mất rồi.”“Đúng vậy, thảo nào tôi thấy phó các chủ hôm nay trông khác khác. Xem ra tìm được thiếu các chủ rồi, cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt.”“Chỉ cần thiếu các chủ không gây chuyện nữa thì mọi chuyện đều dễ nói chuyện.”Mấy bóng người đi ra từ Lăng Tiêu Các, đương nhiên chính là hai mẹ con Lâm Tiêu và cô nàng Anh Túc rồi.Sau khi ống kính chiếu vào phó các chủ Châu Tuyết Bình, liền lia góc máy tới thiếu niên thiếu nữ phía sau.Ngay lập tức,Toàn bộ cư dân mạng:????Các thành viên khác của Lăng Tiêu Các:???Thiếu niên này là thiếu các chủ???“Có phải nhầm rồi hay không, không phải đã qua 30 năm rồi sao?”“Tại sao diện mạo của thiếu các chủ chỉ như mới 17 18 tuổi thôi vậy, cảm thấy còn trẻ hơn cả tôi, tôi mới đại học năm nhất.”“Ngoài ánh mắt thâm trầm lạnh người ra, tất cả các mặt khác đều rất ‘tươi non’”“Woa! Đẹp trai quá! Hơn nữa khí tức cũng đỉnh nhất trong những người con trai tôi gặp qua.”“Đây rõ ràng là một học sinh cấp 3 mà, hoặc là mới lên đại học.”“Cậu nói với tôi người này đã hơn 50 tuổi? tôi mới không tin, nếu thực sự là thiếu các chủ, tôi sẽ ăn sh*t!”