Tác giả:

Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…

Chương 1293: Đau lòng nhỉ

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Bốn vị sư phụ thế nào rồi?”Diệp Phàm chấn tỉnh bản thân, hỏi Đường Sở Sở.“Trước khi đại sư phụ đi không biết đã dẫn bốn vị sư phụ đi đâu rồi, em cũng không biết” Đường Sở Sở lắc đầuUỳnh uỳnh uỳnh!!!Đúng lúc này, trên trời truyền từng tiếng gầm rú, một không gian hiện ra, sau đó một ánh hào quang rọi xuống.Giữa không trung lộ ra một con thuyền và phi hành khí chiến hạm!Xoẹt xoẹt xoẹt!!!!Lúc này, ba bóng hình lộ ra cùng với phi hành khí, một trong số đó chính là vị thanh niên thần bí muốn nhận Đường Sở Sở làm thị nữ bên người.Lúc này bên cạnh thanh niên kia còn có hai người khác.Thanh niên đứng giữa trời liếc mắt nhìn thấy Diệp. Phàm liền âm trầm. Trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, anh ta bước từng bước vào núi Cửu Long, hai người còn lại theo sau.“Nhóc con, chúng ta lại gặp rồi!”Thanh niên lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, quanh người còn tràn đầy khí thế khủng bố.Mà khí thế hiện giờ của anh ta còn kinh khủng hơn trước!Quan trọng là hai người sau anh ta khiến Diệp Phàm cảm giác tim đập mãnh liệt!“Lại là mày, lần trước để mày thoát chết một lần. mà giờ còn dám tới nữa!”Diệp Phàm thấy thanh niên này liền quát. “Súc sinh, hôm nay tao sẽ khiến mày chết!” Thanh niên tức giận hét lên"Chỉ bằng mày?”Diệp Phàm khinh thường.Rầm!!!Uỳnh!!!Lúc này, hai lão giả nhìn chằm chằm Diệp Phàm uy lực trực tiếp bộc phát đè ép hắn.Trong không trung truyền tới từng tiếng sấm sét, không gian xung quanh Diệp Phàm nhanh chóng trở nên vặn vẹo không chịu nổi sự đè ép khủng bố như thế.Xì xì!!!Diệp Phàm bị đè ép quỳ trên đất, sắc mặt nhăn nhó, khóe miệng tràn ra máu tươi.“Anh Tiểu Phàm!”'Đường Sở Sở kêu lên, mà thanh niên kia vung tay lên phóng ra linh lực trói Đường Sở Sở lại.“Nhóc con, trước đây mày làm tao chịu nhục thì nay tao sẽ để mày nếm thử!”Thanh niên kia cười lạnh nhìn Diệp Phàm.Anh ta bước tới bên Đường Sở Sở nâng cảm cô lên, cười âm hiểm: “Dáng vẻ cũng xinh đẹp thật khiến người ta rung động!"“Thả Sở Sở ra!!!"Diệp Phàm tức giận quát.“Nhãi con, mày rất để ý con nhóc này nhỉ, vậy hôm nay tao sẽ khiến mày thấy tao chinh phục người đàn bà này thế nào!”Thanh niên nói xong liền xé quần áo của Đường Sở Sở.“Súc sinh!!!"Lúc này, Diệp Phàm đỏ ngầu mắt hét lớn.“Ha ha, tức giận đi, đau lòng nhỉ!”“Hôm nay tao sẽ cho mày thấy người đàn bà của mình bị chơi thế nào!”Thanh niên kia cười lớn.Diệp Phàm nhăn nhó mặt mày, đỏ ngầu mắt, cả người tỏa ra sát khí nồng đậm đang không ngừng giấy giụa nhưng có hai lão giả trấn áp hẳn!“Vợ ơi, anh tới đây!”Gã thanh niên cười rồi lao tới Đường Sở Sở!

“Bốn vị sư phụ thế nào rồi?”

Diệp Phàm chấn tỉnh bản thân, hỏi Đường Sở Sở.

“Trước khi đại sư phụ đi không biết đã dẫn bốn vị sư phụ đi đâu rồi, em cũng không biết” Đường Sở Sở lắc đầu

Uỳnh uỳnh uỳnh!!!

Đúng lúc này, trên trời truyền từng tiếng gầm rú, một không gian hiện ra, sau đó một ánh hào quang rọi xuống.

Giữa không trung lộ ra một con thuyền và phi hành khí chiến hạm!

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!!

Lúc này, ba bóng hình lộ ra cùng với phi hành khí, một trong số đó chính là vị thanh niên thần bí muốn nhận Đường Sở Sở làm thị nữ bên người.

Lúc này bên cạnh thanh niên kia còn có hai người khác.

Thanh niên đứng giữa trời liếc mắt nhìn thấy Diệp. Phàm liền âm trầm. Trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, anh ta bước từng bước vào núi Cửu Long, hai người còn lại theo sau.

“Nhóc con, chúng ta lại gặp rồi!”

Thanh niên lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, quanh người còn tràn đầy khí thế khủng bố.

Mà khí thế hiện giờ của anh ta còn kinh khủng hơn trước!

Quan trọng là hai người sau anh ta khiến Diệp Phàm cảm giác tim đập mãnh liệt!

“Lại là mày, lần trước để mày thoát chết một lần. mà giờ còn dám tới nữa!”

Diệp Phàm thấy thanh niên này liền quát. “Súc sinh, hôm nay tao sẽ khiến mày chết!” Thanh niên tức giận hét lên

"Chỉ bằng mày?”

Diệp Phàm khinh thường.

Rầm!!!

Uỳnh!!!

Lúc này, hai lão giả nhìn chằm chằm Diệp Phàm uy lực trực tiếp bộc phát đè ép hắn.

Trong không trung truyền tới từng tiếng sấm sét, không gian xung quanh Diệp Phàm nhanh chóng trở nên vặn vẹo không chịu nổi sự đè ép khủng bố như thế.

Xì xì!!!

Diệp Phàm bị đè ép quỳ trên đất, sắc mặt nhăn nhó, khóe miệng tràn ra máu tươi.

“Anh Tiểu Phàm!”

'Đường Sở Sở kêu lên, mà thanh niên kia vung tay lên phóng ra linh lực trói Đường Sở Sở lại.

“Nhóc con, trước đây mày làm tao chịu nhục thì nay tao sẽ để mày nếm thử!”

Thanh niên kia cười lạnh nhìn Diệp Phàm.

Anh ta bước tới bên Đường Sở Sở nâng cảm cô lên, cười âm hiểm: “Dáng vẻ cũng xinh đẹp thật khiến người ta rung động!"

“Thả Sở Sở ra!!!"

Diệp Phàm tức giận quát.

“Nhãi con, mày rất để ý con nhóc này nhỉ, vậy hôm nay tao sẽ khiến mày thấy tao chinh phục người đàn bà này thế nào!”

Thanh niên nói xong liền xé quần áo của Đường Sở Sở.

“Súc sinh!!!"

Lúc này, Diệp Phàm đỏ ngầu mắt hét lớn.

“Ha ha, tức giận đi, đau lòng nhỉ!”

“Hôm nay tao sẽ cho mày thấy người đàn bà của mình bị chơi thế nào!”

Thanh niên kia cười lớn.

Diệp Phàm nhăn nhó mặt mày, đỏ ngầu mắt, cả người tỏa ra sát khí nồng đậm đang không ngừng giấy giụa nhưng có hai lão giả trấn áp hẳn!

“Vợ ơi, anh tới đây!”

Gã thanh niên cười rồi lao tới Đường Sở Sở!

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Bốn vị sư phụ thế nào rồi?”Diệp Phàm chấn tỉnh bản thân, hỏi Đường Sở Sở.“Trước khi đại sư phụ đi không biết đã dẫn bốn vị sư phụ đi đâu rồi, em cũng không biết” Đường Sở Sở lắc đầuUỳnh uỳnh uỳnh!!!Đúng lúc này, trên trời truyền từng tiếng gầm rú, một không gian hiện ra, sau đó một ánh hào quang rọi xuống.Giữa không trung lộ ra một con thuyền và phi hành khí chiến hạm!Xoẹt xoẹt xoẹt!!!!Lúc này, ba bóng hình lộ ra cùng với phi hành khí, một trong số đó chính là vị thanh niên thần bí muốn nhận Đường Sở Sở làm thị nữ bên người.Lúc này bên cạnh thanh niên kia còn có hai người khác.Thanh niên đứng giữa trời liếc mắt nhìn thấy Diệp. Phàm liền âm trầm. Trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, anh ta bước từng bước vào núi Cửu Long, hai người còn lại theo sau.“Nhóc con, chúng ta lại gặp rồi!”Thanh niên lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, quanh người còn tràn đầy khí thế khủng bố.Mà khí thế hiện giờ của anh ta còn kinh khủng hơn trước!Quan trọng là hai người sau anh ta khiến Diệp Phàm cảm giác tim đập mãnh liệt!“Lại là mày, lần trước để mày thoát chết một lần. mà giờ còn dám tới nữa!”Diệp Phàm thấy thanh niên này liền quát. “Súc sinh, hôm nay tao sẽ khiến mày chết!” Thanh niên tức giận hét lên"Chỉ bằng mày?”Diệp Phàm khinh thường.Rầm!!!Uỳnh!!!Lúc này, hai lão giả nhìn chằm chằm Diệp Phàm uy lực trực tiếp bộc phát đè ép hắn.Trong không trung truyền tới từng tiếng sấm sét, không gian xung quanh Diệp Phàm nhanh chóng trở nên vặn vẹo không chịu nổi sự đè ép khủng bố như thế.Xì xì!!!Diệp Phàm bị đè ép quỳ trên đất, sắc mặt nhăn nhó, khóe miệng tràn ra máu tươi.“Anh Tiểu Phàm!”'Đường Sở Sở kêu lên, mà thanh niên kia vung tay lên phóng ra linh lực trói Đường Sở Sở lại.“Nhóc con, trước đây mày làm tao chịu nhục thì nay tao sẽ để mày nếm thử!”Thanh niên kia cười lạnh nhìn Diệp Phàm.Anh ta bước tới bên Đường Sở Sở nâng cảm cô lên, cười âm hiểm: “Dáng vẻ cũng xinh đẹp thật khiến người ta rung động!"“Thả Sở Sở ra!!!"Diệp Phàm tức giận quát.“Nhãi con, mày rất để ý con nhóc này nhỉ, vậy hôm nay tao sẽ khiến mày thấy tao chinh phục người đàn bà này thế nào!”Thanh niên nói xong liền xé quần áo của Đường Sở Sở.“Súc sinh!!!"Lúc này, Diệp Phàm đỏ ngầu mắt hét lớn.“Ha ha, tức giận đi, đau lòng nhỉ!”“Hôm nay tao sẽ cho mày thấy người đàn bà của mình bị chơi thế nào!”Thanh niên kia cười lớn.Diệp Phàm nhăn nhó mặt mày, đỏ ngầu mắt, cả người tỏa ra sát khí nồng đậm đang không ngừng giấy giụa nhưng có hai lão giả trấn áp hẳn!“Vợ ơi, anh tới đây!”Gã thanh niên cười rồi lao tới Đường Sở Sở!

Chương 1293: Đau lòng nhỉ