Lúc này ở đầu đông thôn trấn có một hài tử đang đứng, ở bên cạnh hắn là một lão nhân tiên phong đạo cốt có chòm râu dài. Tiểu hài tử này dĩ nhiên là tiểu tử Lục Nguyên còn vị lão nhân tiên phong đạo cốt kia là người thu nhận hắn. Lục Nguyên nhớ lại, mọi chuyện diễn ra thế nào. Vào buổi sáng nay hắn cùng với một đám tiểu đồng ra cánh rừng ngoài trấn đi chơi, lúc đó ở phía xa xa nhìn thây một con cọp hắn liền sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức gọi những người khác nhảy lên đại thụ, tuy nhiên lão tam béo ị của nhà họ Cổ vì thân thể quá nặng cộng thêm nguyên nhân kích động nên leo không nổi lên cây. Nhìn thấy con cọp đã tới, lúc đó hắn cũng sợ xanh mặt, từ trước tới nay hắn đã nghe thấy người ta nói đến sự uy phong của cọp, nuốt chửng không ít người, lúc này tuy hắn ở trên tàng cây con hổ ở dưới nhưng vẫn cảm nhận được sự uy phong của con hổ. Hắn tuy không phải là người xấu nhưng cũng không phải là người tốt đại nhân đại nghĩa làm gì có chuyện bỏ mạng mình cứu mạng người khác hoàn toàn…

Chương 437: Thiên Sửu lão nhân(thượng)

Hoa Sơn Tiên MônTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpLúc này ở đầu đông thôn trấn có một hài tử đang đứng, ở bên cạnh hắn là một lão nhân tiên phong đạo cốt có chòm râu dài. Tiểu hài tử này dĩ nhiên là tiểu tử Lục Nguyên còn vị lão nhân tiên phong đạo cốt kia là người thu nhận hắn. Lục Nguyên nhớ lại, mọi chuyện diễn ra thế nào. Vào buổi sáng nay hắn cùng với một đám tiểu đồng ra cánh rừng ngoài trấn đi chơi, lúc đó ở phía xa xa nhìn thây một con cọp hắn liền sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức gọi những người khác nhảy lên đại thụ, tuy nhiên lão tam béo ị của nhà họ Cổ vì thân thể quá nặng cộng thêm nguyên nhân kích động nên leo không nổi lên cây. Nhìn thấy con cọp đã tới, lúc đó hắn cũng sợ xanh mặt, từ trước tới nay hắn đã nghe thấy người ta nói đến sự uy phong của cọp, nuốt chửng không ít người, lúc này tuy hắn ở trên tàng cây con hổ ở dưới nhưng vẫn cảm nhận được sự uy phong của con hổ. Hắn tuy không phải là người xấu nhưng cũng không phải là người tốt đại nhân đại nghĩa làm gì có chuyện bỏ mạng mình cứu mạng người khác hoàn toàn… - Cũng tốt.Gần đây đầu của Mật Tông Thiên Viên Tông Sư cũng muốn chạm đất rồi, hắn chính là một trong ba Đại Tông Sư của Đại Nguyên Quốc, ở địa vực này có rất ít người dám trêu tới hắn, nhưng mà trước đó không lâu, không ngờ hắn bị người tống tiền, trời ạ, hắn là đường đường là một Đại Tông Sư, lại bị người tống tiền.Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên.Thiên Viên Tông Sư không có cách nào, hai vị này tới tống tiền hắn không dám không cho a.Chu Thanh Huyền quá mạnh mẻ, Thiên Viên Tông Sư biết rõ, nếu mình thật giao thủ cùng Nhâm Độc, mình cũng không phải là đối thủ của Nhâm Độc, người mà Nhâm Độc cũng thua, sao mình có thể đánh thắng được.Vốn là nghe nói Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên tống tiền Nhâm Độc, hắn không khỏi vui vẻ khi người khác gặp họa, không ngờ cười người hôm trước hôm sau người cười, lúc này đại nạn lại buông xuống trên đầu mình, cái này thật là tuyệt vọng, thể diện một Đại Tông Sư mất hết a.- Dầu gì Mật Tông các ngươi cũng là môn phái thành lập mấy ngàn năm, thể diện không thể mất, làm gì cũng không có thể bị Thế Thiên Minh vượt qua, cũng một trăm Linh Thú, một ngàn Linh Thạch trung phẩm.Đây là câu mà Lục Nguyên nói lúc ấy.Thiên Viên Tông Sư thật sự muốn ói máu, mặc dù môn phái phải tranh giành mặt mũi, nhưng mà chưa từng có ai muốn tranh dành mặt mũi ở phương diện này a.Chưa từng nghe nói qua tống tiền còn phải so sánh mặt mũi với người khác, chưa bao giờ nghe thuyết pháp bị đánh cướp càng nhiều thì càng có mặt mũi.Bất quá Thiên Viên Tông Sư không dám trả giá a, nghe nói Nhâm Độc mới trả giá một chút, lập tức biến thành một trăm hai mươi Linh Thú, một ngàn hai trăm Linh Thạch trung phẩm. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vnThật ra thì Thiên Viên Tông Sư không biết Lục Nguyên đang đợi hắn trả giá, một khi hắn trả giá chính là một trăm năm mươi Linh Thú cùng một ngàn năm trăm Linh Thạch trung phẩm, đáng tiếc Thiên Viên Tông Sư không có trả giá, cái này làm cho Lục Nguyên cảm khái không thôi, gạt người cũng không phải dễ a.Tống tiền không có kéo dài bao lâu, bởi vì Chu Thanh Huyền cảm giác đã không sai biệt lắm, hiện tại tổng cộng Lục Nguyên có được mười Dị Thú Cấp Linh Thú, cộng thêm mới cướp được hai trăm ba mươi Dị Thú Cấp Linh Thú, là gấp mười lần Đại Đạo Cảnh Tứ tầng, Ngũ tầng bình thường, số này là quá đủ để Lục Nguyên trùng kích ngũ tầng.

- Cũng tốt.

Gần đây đầu của Mật Tông Thiên Viên Tông Sư cũng muốn chạm đất rồi, hắn chính là một trong ba Đại Tông Sư của Đại Nguyên Quốc, ở địa vực này có rất ít người dám trêu tới hắn, nhưng mà trước đó không lâu, không ngờ hắn bị người tống tiền, trời ạ, hắn là đường đường là một Đại Tông Sư, lại bị người tống tiền.

Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên.

Thiên Viên Tông Sư không có cách nào, hai vị này tới tống tiền hắn không dám không cho a.

Chu Thanh Huyền quá mạnh mẻ, Thiên Viên Tông Sư biết rõ, nếu mình thật giao thủ cùng Nhâm Độc, mình cũng không phải là đối thủ của Nhâm Độc, người mà Nhâm Độc cũng thua, sao mình có thể đánh thắng được.

Vốn là nghe nói Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên tống tiền Nhâm Độc, hắn không khỏi vui vẻ khi người khác gặp họa, không ngờ cười người hôm trước hôm sau người cười, lúc này đại nạn lại buông xuống trên đầu mình, cái này thật là tuyệt vọng, thể diện một Đại Tông Sư mất hết a.

- Dầu gì Mật Tông các ngươi cũng là môn phái thành lập mấy ngàn năm, thể diện không thể mất, làm gì cũng không có thể bị Thế Thiên Minh vượt qua, cũng một trăm Linh Thú, một ngàn Linh Thạch trung phẩm.

Đây là câu mà Lục Nguyên nói lúc ấy.

Thiên Viên Tông Sư thật sự muốn ói máu, mặc dù môn phái phải tranh giành mặt mũi, nhưng mà chưa từng có ai muốn tranh dành mặt mũi ở phương diện này a.

Chưa từng nghe nói qua tống tiền còn phải so sánh mặt mũi với người khác, chưa bao giờ nghe thuyết pháp bị đánh cướp càng nhiều thì càng có mặt mũi.

Bất quá Thiên Viên Tông Sư không dám trả giá a, nghe nói Nhâm Độc mới trả giá một chút, lập tức biến thành một trăm hai mươi Linh Thú, một ngàn hai trăm Linh Thạch trung phẩm. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Thật ra thì Thiên Viên Tông Sư không biết Lục Nguyên đang đợi hắn trả giá, một khi hắn trả giá chính là một trăm năm mươi Linh Thú cùng một ngàn năm trăm Linh Thạch trung phẩm, đáng tiếc Thiên Viên Tông Sư không có trả giá, cái này làm cho Lục Nguyên cảm khái không thôi, gạt người cũng không phải dễ a.

Tống tiền không có kéo dài bao lâu, bởi vì Chu Thanh Huyền cảm giác đã không sai biệt lắm, hiện tại tổng cộng Lục Nguyên có được mười Dị Thú Cấp Linh Thú, cộng thêm mới cướp được hai trăm ba mươi Dị Thú Cấp Linh Thú, là gấp mười lần Đại Đạo Cảnh Tứ tầng, Ngũ tầng bình thường, số này là quá đủ để Lục Nguyên trùng kích ngũ tầng.

Hoa Sơn Tiên MônTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpLúc này ở đầu đông thôn trấn có một hài tử đang đứng, ở bên cạnh hắn là một lão nhân tiên phong đạo cốt có chòm râu dài. Tiểu hài tử này dĩ nhiên là tiểu tử Lục Nguyên còn vị lão nhân tiên phong đạo cốt kia là người thu nhận hắn. Lục Nguyên nhớ lại, mọi chuyện diễn ra thế nào. Vào buổi sáng nay hắn cùng với một đám tiểu đồng ra cánh rừng ngoài trấn đi chơi, lúc đó ở phía xa xa nhìn thây một con cọp hắn liền sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức gọi những người khác nhảy lên đại thụ, tuy nhiên lão tam béo ị của nhà họ Cổ vì thân thể quá nặng cộng thêm nguyên nhân kích động nên leo không nổi lên cây. Nhìn thấy con cọp đã tới, lúc đó hắn cũng sợ xanh mặt, từ trước tới nay hắn đã nghe thấy người ta nói đến sự uy phong của cọp, nuốt chửng không ít người, lúc này tuy hắn ở trên tàng cây con hổ ở dưới nhưng vẫn cảm nhận được sự uy phong của con hổ. Hắn tuy không phải là người xấu nhưng cũng không phải là người tốt đại nhân đại nghĩa làm gì có chuyện bỏ mạng mình cứu mạng người khác hoàn toàn… - Cũng tốt.Gần đây đầu của Mật Tông Thiên Viên Tông Sư cũng muốn chạm đất rồi, hắn chính là một trong ba Đại Tông Sư của Đại Nguyên Quốc, ở địa vực này có rất ít người dám trêu tới hắn, nhưng mà trước đó không lâu, không ngờ hắn bị người tống tiền, trời ạ, hắn là đường đường là một Đại Tông Sư, lại bị người tống tiền.Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên.Thiên Viên Tông Sư không có cách nào, hai vị này tới tống tiền hắn không dám không cho a.Chu Thanh Huyền quá mạnh mẻ, Thiên Viên Tông Sư biết rõ, nếu mình thật giao thủ cùng Nhâm Độc, mình cũng không phải là đối thủ của Nhâm Độc, người mà Nhâm Độc cũng thua, sao mình có thể đánh thắng được.Vốn là nghe nói Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên tống tiền Nhâm Độc, hắn không khỏi vui vẻ khi người khác gặp họa, không ngờ cười người hôm trước hôm sau người cười, lúc này đại nạn lại buông xuống trên đầu mình, cái này thật là tuyệt vọng, thể diện một Đại Tông Sư mất hết a.- Dầu gì Mật Tông các ngươi cũng là môn phái thành lập mấy ngàn năm, thể diện không thể mất, làm gì cũng không có thể bị Thế Thiên Minh vượt qua, cũng một trăm Linh Thú, một ngàn Linh Thạch trung phẩm.Đây là câu mà Lục Nguyên nói lúc ấy.Thiên Viên Tông Sư thật sự muốn ói máu, mặc dù môn phái phải tranh giành mặt mũi, nhưng mà chưa từng có ai muốn tranh dành mặt mũi ở phương diện này a.Chưa từng nghe nói qua tống tiền còn phải so sánh mặt mũi với người khác, chưa bao giờ nghe thuyết pháp bị đánh cướp càng nhiều thì càng có mặt mũi.Bất quá Thiên Viên Tông Sư không dám trả giá a, nghe nói Nhâm Độc mới trả giá một chút, lập tức biến thành một trăm hai mươi Linh Thú, một ngàn hai trăm Linh Thạch trung phẩm. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vnThật ra thì Thiên Viên Tông Sư không biết Lục Nguyên đang đợi hắn trả giá, một khi hắn trả giá chính là một trăm năm mươi Linh Thú cùng một ngàn năm trăm Linh Thạch trung phẩm, đáng tiếc Thiên Viên Tông Sư không có trả giá, cái này làm cho Lục Nguyên cảm khái không thôi, gạt người cũng không phải dễ a.Tống tiền không có kéo dài bao lâu, bởi vì Chu Thanh Huyền cảm giác đã không sai biệt lắm, hiện tại tổng cộng Lục Nguyên có được mười Dị Thú Cấp Linh Thú, cộng thêm mới cướp được hai trăm ba mươi Dị Thú Cấp Linh Thú, là gấp mười lần Đại Đạo Cảnh Tứ tầng, Ngũ tầng bình thường, số này là quá đủ để Lục Nguyên trùng kích ngũ tầng.

Chương 437: Thiên Sửu lão nhân(thượng)