Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1497
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1497Từ lâu anh đã hiểu tình cảm của Y Linh dành cho mình.Nhưng Trình Kiêu thật sự không nghĩ về chuyện này. Hơn nữa Y Linh chỉ là một người bình thường, và anh không có ý định đưa cô đi trên con đường tu tiên.Người tu tiên nhìn như mạnh mẽ, nhưng thực ra lại rất khó khăn, gian khổ. Muốn tiến xa hơn trên con đường này chỉ có thể vứt bỏ tình cảm của bản thân, tập trung theo đuổi thực lực.Nếu được lựa chọn lại, Trình Kiêu thà làm một người bình thường, đi cùng người mình thích đến già.Đối với Trình Kiêu, Y Linh chỉ là một phong cảnh đẹp trên con đường tu tiên dài đẳng đẳng, lộng lẫy nhưng ngắn ngủi.Tình cảm Trình Kiêu dành cho Y Linh giống như đối xử với em Gái.Anh hy vọng cuộc đời của Y Linh có thể bình thường và hạnh phúc.Vì vậy mỗi khi đối mặt với những cảm xúc bộc lộ của Y Linh, Trình Kiêu đều chọn cách im lặng, hay nói cách khác là chọn cách trốn tránh.Lần này, Trình Kiêu vẫn như vậy.Thấy Trình Kiêu im lặng, khuôn mặt xinh đẹp của Y Linh tối lại “Tôi đưa cậu về trước, cậu có gì thắc mắc có thể hỏi ba tôi.”Đây là lần thứ hai Trình Kiêu đến nhà họ Y.Lần trước là sinh nhật của Y Linh, Trình Kiêu chém giết tứ phương, khiến tất cả người tài Giang Nam đều khiếp sợ.Y Linh đã gọi điện trước cho Y Doãn, ông ta vô cùng khách sáo, dẫn toàn bộ quản lý cấp cao của nhà họ Y tới tiếp đón Trình Kiêu.Y Linh và Trình Kiêu xuống xe đã nhìn thấy cảnh tượng long trọng trước mắt.Y Linh ngoan ngoãn đi sau Trình Kiêu, yên lặng không lên tiếng.Trình Kiêu nhìn mọi người nhà họ Y với vẻ mặt thờ ơ. Anh vẫn nhớ lần đầu tiên đến nhà họ Y, khi ấy đến bảo vệ gác cửa cũng coi thường anh.Mà mọi thứ ngày hôm nay đều do thực lực của anh lớn mạnh nên mới có được vinh dự này.Thấy Trình Kiêu đến gần, mọi người nhà họ Y đều hơi cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng.Trước mắt họ, tư thế vô địch của Trình Kiêu khi ấy dường như lại xuất hiện.Cao thủ mạnh thế này, chỉ cần người ấy đứng trước mặt, cho dù không nói gì, cũng chẳng làm gì cũng có thể khiến người ta cảm nhận được áp lực vô hình.Y Doãn tiến lên một bước, cúi người chào hỏi: “Y Doãn xin chào cậu Trình!”Tất cả mọi người phía sau Y Doãn cũng cúi người xuống chào: “Xin chào cậu Trình!”“Đứng lên đi.” Trình Kiêu hờ hững nói.“Cảm ơn cậu Trình.”Lúc này người của nhà họ Y mới đứng thẳng dậy, nhìn Trình Kiêu với vẻ cung kính.Cách đó không xa, bảo vệ phụ trách điều khiển xe nhìn thấy cảnh này đã há hốc mồm kinh ngạc.“Nhà họ Y Giang Nam nổi danh lẫy lừng khắp Á tộc. Chàng thanh niên này là ai mà có thể khiến cả nhà họ Y phải tôn trọng cung kính anh ta thế này?”“Cậu Trình, chúng ta vào trong nói chuyện đi.” Y Doãn đưa tay làm tư thế mời, vẻ mặt khiêm tốn.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1497Từ lâu anh đã hiểu tình cảm của Y Linh dành cho mình.Nhưng Trình Kiêu thật sự không nghĩ về chuyện này. Hơn nữa Y Linh chỉ là một người bình thường, và anh không có ý định đưa cô đi trên con đường tu tiên.Người tu tiên nhìn như mạnh mẽ, nhưng thực ra lại rất khó khăn, gian khổ. Muốn tiến xa hơn trên con đường này chỉ có thể vứt bỏ tình cảm của bản thân, tập trung theo đuổi thực lực.Nếu được lựa chọn lại, Trình Kiêu thà làm một người bình thường, đi cùng người mình thích đến già.Đối với Trình Kiêu, Y Linh chỉ là một phong cảnh đẹp trên con đường tu tiên dài đẳng đẳng, lộng lẫy nhưng ngắn ngủi.Tình cảm Trình Kiêu dành cho Y Linh giống như đối xử với em Gái.Anh hy vọng cuộc đời của Y Linh có thể bình thường và hạnh phúc.Vì vậy mỗi khi đối mặt với những cảm xúc bộc lộ của Y Linh, Trình Kiêu đều chọn cách im lặng, hay nói cách khác là chọn cách trốn tránh.Lần này, Trình Kiêu vẫn như vậy.Thấy Trình Kiêu im lặng, khuôn mặt xinh đẹp của Y Linh tối lại “Tôi đưa cậu về trước, cậu có gì thắc mắc có thể hỏi ba tôi.”Đây là lần thứ hai Trình Kiêu đến nhà họ Y.Lần trước là sinh nhật của Y Linh, Trình Kiêu chém giết tứ phương, khiến tất cả người tài Giang Nam đều khiếp sợ.Y Linh đã gọi điện trước cho Y Doãn, ông ta vô cùng khách sáo, dẫn toàn bộ quản lý cấp cao của nhà họ Y tới tiếp đón Trình Kiêu.Y Linh và Trình Kiêu xuống xe đã nhìn thấy cảnh tượng long trọng trước mắt.Y Linh ngoan ngoãn đi sau Trình Kiêu, yên lặng không lên tiếng.Trình Kiêu nhìn mọi người nhà họ Y với vẻ mặt thờ ơ. Anh vẫn nhớ lần đầu tiên đến nhà họ Y, khi ấy đến bảo vệ gác cửa cũng coi thường anh.Mà mọi thứ ngày hôm nay đều do thực lực của anh lớn mạnh nên mới có được vinh dự này.Thấy Trình Kiêu đến gần, mọi người nhà họ Y đều hơi cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng.Trước mắt họ, tư thế vô địch của Trình Kiêu khi ấy dường như lại xuất hiện.Cao thủ mạnh thế này, chỉ cần người ấy đứng trước mặt, cho dù không nói gì, cũng chẳng làm gì cũng có thể khiến người ta cảm nhận được áp lực vô hình.Y Doãn tiến lên một bước, cúi người chào hỏi: “Y Doãn xin chào cậu Trình!”Tất cả mọi người phía sau Y Doãn cũng cúi người xuống chào: “Xin chào cậu Trình!”“Đứng lên đi.” Trình Kiêu hờ hững nói.“Cảm ơn cậu Trình.”Lúc này người của nhà họ Y mới đứng thẳng dậy, nhìn Trình Kiêu với vẻ cung kính.Cách đó không xa, bảo vệ phụ trách điều khiển xe nhìn thấy cảnh này đã há hốc mồm kinh ngạc.“Nhà họ Y Giang Nam nổi danh lẫy lừng khắp Á tộc. Chàng thanh niên này là ai mà có thể khiến cả nhà họ Y phải tôn trọng cung kính anh ta thế này?”“Cậu Trình, chúng ta vào trong nói chuyện đi.” Y Doãn đưa tay làm tư thế mời, vẻ mặt khiêm tốn.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1497Từ lâu anh đã hiểu tình cảm của Y Linh dành cho mình.Nhưng Trình Kiêu thật sự không nghĩ về chuyện này. Hơn nữa Y Linh chỉ là một người bình thường, và anh không có ý định đưa cô đi trên con đường tu tiên.Người tu tiên nhìn như mạnh mẽ, nhưng thực ra lại rất khó khăn, gian khổ. Muốn tiến xa hơn trên con đường này chỉ có thể vứt bỏ tình cảm của bản thân, tập trung theo đuổi thực lực.Nếu được lựa chọn lại, Trình Kiêu thà làm một người bình thường, đi cùng người mình thích đến già.Đối với Trình Kiêu, Y Linh chỉ là một phong cảnh đẹp trên con đường tu tiên dài đẳng đẳng, lộng lẫy nhưng ngắn ngủi.Tình cảm Trình Kiêu dành cho Y Linh giống như đối xử với em Gái.Anh hy vọng cuộc đời của Y Linh có thể bình thường và hạnh phúc.Vì vậy mỗi khi đối mặt với những cảm xúc bộc lộ của Y Linh, Trình Kiêu đều chọn cách im lặng, hay nói cách khác là chọn cách trốn tránh.Lần này, Trình Kiêu vẫn như vậy.Thấy Trình Kiêu im lặng, khuôn mặt xinh đẹp của Y Linh tối lại “Tôi đưa cậu về trước, cậu có gì thắc mắc có thể hỏi ba tôi.”Đây là lần thứ hai Trình Kiêu đến nhà họ Y.Lần trước là sinh nhật của Y Linh, Trình Kiêu chém giết tứ phương, khiến tất cả người tài Giang Nam đều khiếp sợ.Y Linh đã gọi điện trước cho Y Doãn, ông ta vô cùng khách sáo, dẫn toàn bộ quản lý cấp cao của nhà họ Y tới tiếp đón Trình Kiêu.Y Linh và Trình Kiêu xuống xe đã nhìn thấy cảnh tượng long trọng trước mắt.Y Linh ngoan ngoãn đi sau Trình Kiêu, yên lặng không lên tiếng.Trình Kiêu nhìn mọi người nhà họ Y với vẻ mặt thờ ơ. Anh vẫn nhớ lần đầu tiên đến nhà họ Y, khi ấy đến bảo vệ gác cửa cũng coi thường anh.Mà mọi thứ ngày hôm nay đều do thực lực của anh lớn mạnh nên mới có được vinh dự này.Thấy Trình Kiêu đến gần, mọi người nhà họ Y đều hơi cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng.Trước mắt họ, tư thế vô địch của Trình Kiêu khi ấy dường như lại xuất hiện.Cao thủ mạnh thế này, chỉ cần người ấy đứng trước mặt, cho dù không nói gì, cũng chẳng làm gì cũng có thể khiến người ta cảm nhận được áp lực vô hình.Y Doãn tiến lên một bước, cúi người chào hỏi: “Y Doãn xin chào cậu Trình!”Tất cả mọi người phía sau Y Doãn cũng cúi người xuống chào: “Xin chào cậu Trình!”“Đứng lên đi.” Trình Kiêu hờ hững nói.“Cảm ơn cậu Trình.”Lúc này người của nhà họ Y mới đứng thẳng dậy, nhìn Trình Kiêu với vẻ cung kính.Cách đó không xa, bảo vệ phụ trách điều khiển xe nhìn thấy cảnh này đã há hốc mồm kinh ngạc.“Nhà họ Y Giang Nam nổi danh lẫy lừng khắp Á tộc. Chàng thanh niên này là ai mà có thể khiến cả nhà họ Y phải tôn trọng cung kính anh ta thế này?”“Cậu Trình, chúng ta vào trong nói chuyện đi.” Y Doãn đưa tay làm tư thế mời, vẻ mặt khiêm tốn.