Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1579
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1579Ông lão nhìn qua ít nhất cũng đã chín mươi tuổi, chống một cây gậy thật dài, cây gậy kia có chút kỳ quái, gậy chống của người khác đều uốn cong, nhưng gậy chống của ông ta lại rất thẳng, thậm chí chiều cao còn cao hơn thân thể của ông ta.Gần như toàn bộ Á tộc cũng khó có thể tìm thấy cây gậy chống kì lạ này.Nhìn thấy ông lão này, Hồ Duy Hâm lập tức cung kính cúi chào: “Ngài đã đến rồi!”“Ừm.” Ông lão thản nhiên đáp lại.“Ngài có muốn bắt đầu không?” Hồ Duy Hâm lộ vẻ mặt cung kính hỏi.“Bắt đầu đi!” Ông lão nói.“Vâng!” Hồ Duy Hâm trả lời.Sau đó, Hồ Duy Hâm đứng lên, nhìn về phía Ngạo Trường Không nói: ‘Anh Ngạo, chuyện giữa chúng ta cũng nên giải quyết rồi.”Ngạo Trường Không đã thắng liền hai trận, đang trong lúc hăng hái, cần gì phải sợ Hồ Duy Hâm “Được thôi, chỉ cần anh Hồ không sợ thua!”Nói xong, ông ta chắp tay với ông Kỳ trên lôi đài rồi nói: “Ông Kỳ, làm phiền ngài ra tay!”“Nên làm.” Ông Kỳ chắp tay đáp lễ.Ngạo Trường Không lộ vẻ mặt khinh thường nhìn về phía Hồ Duy Hâm: “Anh Hồ, vị ông Ngũ kia của anh vừa mới bị đánh ngất xỉu, anh còn người khác để phái ra hay sao?”Hồ Duy Hâm cười lạnh nói: “Yên tâm, lần này anh chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ”Quay đầu lại, Hồ Duy Hâm cúi người nói với ông lão kia: “Xin mời.ông Lạc!”Ông lão bước ra một bước, thân thể trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó mười mét.Tất cả mọi người đều không nhìn thấy rõ ông ta lên lôi đài như thế nào.“Ông lão này là ai? Thế này cũng quá già rồi đúng không?” Cuối cùng, khán giả xung quanh không nhịn được bắt đầu nghị luận Trong mấy trận vừa rồi, tuy rằng ông Ngũ thua hơi oan uổng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi khán giả có thể chấp nhận được.Thế nhưng, hiện tại có một ông lão sắp gần đất xa trời đi lên lôi đài, ông ta còn có thể đánh hay sao?Không khác gì đi lên chịu chết cả.Nhìn thấy người mà Hồ Duy Hâm phái tới, Ngạo Trường Không khinh thường cười to: “Anh Hồ à, nếu anh không có ai thì chủ động nhận thua đi. Anh tìm một ông già như vậy để làm gì?”“Lôi đài của chúng ta đã ký hiệp nghị sinh tử. Cho dù đánh chết cũng không cần phải chịu trách nhiệm.”Hồ Duy Hâm mỉm cười nham hiểm, không trả lời.Ai chết còn chưa biết đâu.Tuy nhiên, ông Kỳ lại không hề xem thường ông lão kia một chút nào, từ trạng thái một bước mười mét vừa rồi của ông ta mà xem, đó chắc là một loại thân pháp vô cùng cao siêu.Người có thể thi triển thân pháp cao siêu này khẳng định cần thực lực tương xứng với thân pháp kia.Ông lão kia bước lên lôi đài, nhìn ông Kỳ, nói thẳng: “Ông nhận thua đi!”Mọi người nghe thấy đều sửng sốt.Ngạo Trường Không càng cười rộ lên: “Hồ Duy Hâm, anh tìm lão già này ở đâu ra vậy, thật buồn cười! Còn chưa đánh đã bảo ông Kỳ nhận thua!”Khán giả cũng cười khinh thường.Vừa rồi ông Kỳ đã dễ dàng đánh bại Bạch Hạc đại sư, thực lực phi phàm, điều này mọi người đều thấy rõ.
Chương 1579
Ông lão nhìn qua ít nhất cũng đã chín mươi tuổi, chống một cây gậy thật dài, cây gậy kia có chút kỳ quái, gậy chống của người khác đều uốn cong, nhưng gậy chống của ông ta lại rất thẳng, thậm chí chiều cao còn cao hơn thân thể của ông ta.
Gần như toàn bộ Á tộc cũng khó có thể tìm thấy cây gậy chống kì lạ này.
Nhìn thấy ông lão này, Hồ Duy Hâm lập tức cung kính cúi chào: “Ngài đã đến rồi!”
“Ừm.” Ông lão thản nhiên đáp lại.
“Ngài có muốn bắt đầu không?” Hồ Duy Hâm lộ vẻ mặt cung kính hỏi.
“Bắt đầu đi!” Ông lão nói.
“Vâng!” Hồ Duy Hâm trả lời.
Sau đó, Hồ Duy Hâm đứng lên, nhìn về phía Ngạo Trường Không nói: ‘Anh Ngạo, chuyện giữa chúng ta cũng nên giải quyết rồi.”
Ngạo Trường Không đã thắng liền hai trận, đang trong lúc hăng hái, cần gì phải sợ Hồ Duy Hâm “Được thôi, chỉ cần anh Hồ không sợ thua!”
Nói xong, ông ta chắp tay với ông Kỳ trên lôi đài rồi nói: “Ông Kỳ, làm phiền ngài ra tay!”
“Nên làm.” Ông Kỳ chắp tay đáp lễ.
Ngạo Trường Không lộ vẻ mặt khinh thường nhìn về phía Hồ Duy Hâm: “Anh Hồ, vị ông Ngũ kia của anh vừa mới bị đánh ngất xỉu, anh còn người khác để phái ra hay sao?”
Hồ Duy Hâm cười lạnh nói: “Yên tâm, lần này anh chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ”
Quay đầu lại, Hồ Duy Hâm cúi người nói với ông lão kia: “Xin mời.
ông Lạc!”
Ông lão bước ra một bước, thân thể trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó mười mét.
Tất cả mọi người đều không nhìn thấy rõ ông ta lên lôi đài như thế nào.
“Ông lão này là ai? Thế này cũng quá già rồi đúng không?” Cuối cùng, khán giả xung quanh không nhịn được bắt đầu nghị luận Trong mấy trận vừa rồi, tuy rằng ông Ngũ thua hơi oan uổng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi khán giả có thể chấp nhận được.
Thế nhưng, hiện tại có một ông lão sắp gần đất xa trời đi lên lôi đài, ông ta còn có thể đánh hay sao?
Không khác gì đi lên chịu chết cả.
Nhìn thấy người mà Hồ Duy Hâm phái tới, Ngạo Trường Không khinh thường cười to: “Anh Hồ à, nếu anh không có ai thì chủ động nhận thua đi. Anh tìm một ông già như vậy để làm gì?”
“Lôi đài của chúng ta đã ký hiệp nghị sinh tử. Cho dù đánh chết cũng không cần phải chịu trách nhiệm.”
Hồ Duy Hâm mỉm cười nham hiểm, không trả lời.
Ai chết còn chưa biết đâu.
Tuy nhiên, ông Kỳ lại không hề xem thường ông lão kia một chút nào, từ trạng thái một bước mười mét vừa rồi của ông ta mà xem, đó chắc là một loại thân pháp vô cùng cao siêu.
Người có thể thi triển thân pháp cao siêu này khẳng định cần thực lực tương xứng với thân pháp kia.
Ông lão kia bước lên lôi đài, nhìn ông Kỳ, nói thẳng: “Ông nhận thua đi!”
Mọi người nghe thấy đều sửng sốt.
Ngạo Trường Không càng cười rộ lên: “Hồ Duy Hâm, anh tìm lão già này ở đâu ra vậy, thật buồn cười! Còn chưa đánh đã bảo ông Kỳ nhận thua!”
Khán giả cũng cười khinh thường.
Vừa rồi ông Kỳ đã dễ dàng đánh bại Bạch Hạc đại sư, thực lực phi phàm, điều này mọi người đều thấy rõ.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1579Ông lão nhìn qua ít nhất cũng đã chín mươi tuổi, chống một cây gậy thật dài, cây gậy kia có chút kỳ quái, gậy chống của người khác đều uốn cong, nhưng gậy chống của ông ta lại rất thẳng, thậm chí chiều cao còn cao hơn thân thể của ông ta.Gần như toàn bộ Á tộc cũng khó có thể tìm thấy cây gậy chống kì lạ này.Nhìn thấy ông lão này, Hồ Duy Hâm lập tức cung kính cúi chào: “Ngài đã đến rồi!”“Ừm.” Ông lão thản nhiên đáp lại.“Ngài có muốn bắt đầu không?” Hồ Duy Hâm lộ vẻ mặt cung kính hỏi.“Bắt đầu đi!” Ông lão nói.“Vâng!” Hồ Duy Hâm trả lời.Sau đó, Hồ Duy Hâm đứng lên, nhìn về phía Ngạo Trường Không nói: ‘Anh Ngạo, chuyện giữa chúng ta cũng nên giải quyết rồi.”Ngạo Trường Không đã thắng liền hai trận, đang trong lúc hăng hái, cần gì phải sợ Hồ Duy Hâm “Được thôi, chỉ cần anh Hồ không sợ thua!”Nói xong, ông ta chắp tay với ông Kỳ trên lôi đài rồi nói: “Ông Kỳ, làm phiền ngài ra tay!”“Nên làm.” Ông Kỳ chắp tay đáp lễ.Ngạo Trường Không lộ vẻ mặt khinh thường nhìn về phía Hồ Duy Hâm: “Anh Hồ, vị ông Ngũ kia của anh vừa mới bị đánh ngất xỉu, anh còn người khác để phái ra hay sao?”Hồ Duy Hâm cười lạnh nói: “Yên tâm, lần này anh chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ”Quay đầu lại, Hồ Duy Hâm cúi người nói với ông lão kia: “Xin mời.ông Lạc!”Ông lão bước ra một bước, thân thể trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó mười mét.Tất cả mọi người đều không nhìn thấy rõ ông ta lên lôi đài như thế nào.“Ông lão này là ai? Thế này cũng quá già rồi đúng không?” Cuối cùng, khán giả xung quanh không nhịn được bắt đầu nghị luận Trong mấy trận vừa rồi, tuy rằng ông Ngũ thua hơi oan uổng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi khán giả có thể chấp nhận được.Thế nhưng, hiện tại có một ông lão sắp gần đất xa trời đi lên lôi đài, ông ta còn có thể đánh hay sao?Không khác gì đi lên chịu chết cả.Nhìn thấy người mà Hồ Duy Hâm phái tới, Ngạo Trường Không khinh thường cười to: “Anh Hồ à, nếu anh không có ai thì chủ động nhận thua đi. Anh tìm một ông già như vậy để làm gì?”“Lôi đài của chúng ta đã ký hiệp nghị sinh tử. Cho dù đánh chết cũng không cần phải chịu trách nhiệm.”Hồ Duy Hâm mỉm cười nham hiểm, không trả lời.Ai chết còn chưa biết đâu.Tuy nhiên, ông Kỳ lại không hề xem thường ông lão kia một chút nào, từ trạng thái một bước mười mét vừa rồi của ông ta mà xem, đó chắc là một loại thân pháp vô cùng cao siêu.Người có thể thi triển thân pháp cao siêu này khẳng định cần thực lực tương xứng với thân pháp kia.Ông lão kia bước lên lôi đài, nhìn ông Kỳ, nói thẳng: “Ông nhận thua đi!”Mọi người nghe thấy đều sửng sốt.Ngạo Trường Không càng cười rộ lên: “Hồ Duy Hâm, anh tìm lão già này ở đâu ra vậy, thật buồn cười! Còn chưa đánh đã bảo ông Kỳ nhận thua!”Khán giả cũng cười khinh thường.Vừa rồi ông Kỳ đã dễ dàng đánh bại Bạch Hạc đại sư, thực lực phi phàm, điều này mọi người đều thấy rõ.