Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1594
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1594Thấy Hồ Duy Hâm đường đường là lão đại Giang Bắc lại khom lưng uốn gối trước mặt Kano William để cầu xin như một con chó như thế.Các khán giả xung quanh đều thấy chấn động.Đây đường đường là lão đại Giang Bắc đó, dù ở toàn bộ Á tộc cũng có thể xem là nhân vật đứng đầu.Bây giờ, ông ta lại quỳ xuống dập đầu cầu xin trước mặt người khác.Kano Wiliam hăm hở quay lại chỗ ngồi, mỉm cười nhìn Y Linh “Tôi trút giận cho cô xong rồi.”“Cảm ơn anh!”Nét mặt Y Linh hơi phức tạp, nếu cô ta không quen Trình Kiêu, có lẽ người nằm dưới đất bây giờ đã là nhà họ Y rồi!Y Doãn nhân cơ hội đứng lên, cười khẩy nói với Hồ Duy Hâm: “Hồ Duy Hâm, bây giờ có thể trả thứ ông cướp của tôi lại rồi chứ!”Hồ Duy Hâm thầm mảng Y Doãn nham hiểm, nhưng bây giờ yếu thế hơn người ta, đương nhiên ông ta biết rõ nên làm thế nào.“Anh Y cứ đùa, ngay cả một nhân vật lớn oai phong như Trình đại ‘sư mà ông cũng có thể mời đến, ông để ý chỗ nào ở Giang Bắc, tôi sẽ đưa cho ông luôn là được.”Y Doãn cười khẩy: “Ông hào phóng thật đấy.”Có thể không hào phóng sao? Nếu không ngay cả mạng cũng có thể không còn rồi.Y Doãn nói: “Tôi cũng không muốn nhiều, khi nấy ông lấy đi cái gì của tôi thì trả lại cái đó là được.”Hồ Duy Hâm vội đồng ý: “Được, quyết định thế nhé!”Sau đó, Y Doãn nhìn về phía Ngạo Trường Không Ngạo Trường Không không đợi ông ta lên tiếng đã cười n “Chú em Y, những thứ tôi thẳng được từ cậu khi nãy, tôi sẽ trả lại không thiếu thứ gì!“Anh Ngạo đúng là sảng khoái!” Y Doãn cười nói.Thẩm Viên cười khổ nhìn về phía Y Doãn, chắp tay nói: “Ông Y để ý thứ gì của tôi, tôi sẽ đích thân dâng tặng!”Y Doãn lắc đầu: “Tôi và anh Thẩm không có tranh chấp gì, cho nên anh Thẩm không cần phải căng thẳng, Y mỗ không cần gì cả: “Ông Y đúng là nhân từ!” Thẩm Viêm tỏ vẻ khâm phục.Nhìn thái độ của Hồ Duy Hâm khi nãy, lại xem thái độ của Y Doãn bây giờ, cao thấp lập tức hiện rõ.Y Doãn chắp tay hành lễ với Trình Kiêu: “Chuyện bên phía tôi đã xong, cậu Trình, cậu còn gì cần dặn dò không?”Trình Kiêu nhìn thoáng qua ông ta, hờ hững nói: “Không còn nữa.Y Doãn lại nhìn về phía mấy đại lão: “Các vì còn có vấn đề gì không?”“Không có!”Mấy người Thẩm Viêm gần như đồng thanh nói.Đùa à, nhà họ Y có Trình đại sư bảo vệ, còn ai dám có ý kiến gì nữa chứ.Y Doãn cũng lười làm bộ làm tịch, ông ta nhìn về phía MC đã sợ đến ngây người: “Nếu đã thế, Hội Tứ Hùng lần này chỉ đến đây mà thôi!”Lúc này MC mới lấy lại tỉnh thần, vội vàng đi lên sàn đấu đổ nát, cao giọng tuyên bố: “Hội Tứ Hùng lần này, kết thúc viên mãn!”“Tan cuộc!”Kết thúc viên mãn? E rằng từ trước đến giờ chưa có Hội Tứ Hùng lần nào qua loa như lần này.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1594Thấy Hồ Duy Hâm đường đường là lão đại Giang Bắc lại khom lưng uốn gối trước mặt Kano William để cầu xin như một con chó như thế.Các khán giả xung quanh đều thấy chấn động.Đây đường đường là lão đại Giang Bắc đó, dù ở toàn bộ Á tộc cũng có thể xem là nhân vật đứng đầu.Bây giờ, ông ta lại quỳ xuống dập đầu cầu xin trước mặt người khác.Kano Wiliam hăm hở quay lại chỗ ngồi, mỉm cười nhìn Y Linh “Tôi trút giận cho cô xong rồi.”“Cảm ơn anh!”Nét mặt Y Linh hơi phức tạp, nếu cô ta không quen Trình Kiêu, có lẽ người nằm dưới đất bây giờ đã là nhà họ Y rồi!Y Doãn nhân cơ hội đứng lên, cười khẩy nói với Hồ Duy Hâm: “Hồ Duy Hâm, bây giờ có thể trả thứ ông cướp của tôi lại rồi chứ!”Hồ Duy Hâm thầm mảng Y Doãn nham hiểm, nhưng bây giờ yếu thế hơn người ta, đương nhiên ông ta biết rõ nên làm thế nào.“Anh Y cứ đùa, ngay cả một nhân vật lớn oai phong như Trình đại ‘sư mà ông cũng có thể mời đến, ông để ý chỗ nào ở Giang Bắc, tôi sẽ đưa cho ông luôn là được.”Y Doãn cười khẩy: “Ông hào phóng thật đấy.”Có thể không hào phóng sao? Nếu không ngay cả mạng cũng có thể không còn rồi.Y Doãn nói: “Tôi cũng không muốn nhiều, khi nấy ông lấy đi cái gì của tôi thì trả lại cái đó là được.”Hồ Duy Hâm vội đồng ý: “Được, quyết định thế nhé!”Sau đó, Y Doãn nhìn về phía Ngạo Trường Không Ngạo Trường Không không đợi ông ta lên tiếng đã cười n “Chú em Y, những thứ tôi thẳng được từ cậu khi nãy, tôi sẽ trả lại không thiếu thứ gì!“Anh Ngạo đúng là sảng khoái!” Y Doãn cười nói.Thẩm Viên cười khổ nhìn về phía Y Doãn, chắp tay nói: “Ông Y để ý thứ gì của tôi, tôi sẽ đích thân dâng tặng!”Y Doãn lắc đầu: “Tôi và anh Thẩm không có tranh chấp gì, cho nên anh Thẩm không cần phải căng thẳng, Y mỗ không cần gì cả: “Ông Y đúng là nhân từ!” Thẩm Viêm tỏ vẻ khâm phục.Nhìn thái độ của Hồ Duy Hâm khi nãy, lại xem thái độ của Y Doãn bây giờ, cao thấp lập tức hiện rõ.Y Doãn chắp tay hành lễ với Trình Kiêu: “Chuyện bên phía tôi đã xong, cậu Trình, cậu còn gì cần dặn dò không?”Trình Kiêu nhìn thoáng qua ông ta, hờ hững nói: “Không còn nữa.Y Doãn lại nhìn về phía mấy đại lão: “Các vì còn có vấn đề gì không?”“Không có!”Mấy người Thẩm Viêm gần như đồng thanh nói.Đùa à, nhà họ Y có Trình đại sư bảo vệ, còn ai dám có ý kiến gì nữa chứ.Y Doãn cũng lười làm bộ làm tịch, ông ta nhìn về phía MC đã sợ đến ngây người: “Nếu đã thế, Hội Tứ Hùng lần này chỉ đến đây mà thôi!”Lúc này MC mới lấy lại tỉnh thần, vội vàng đi lên sàn đấu đổ nát, cao giọng tuyên bố: “Hội Tứ Hùng lần này, kết thúc viên mãn!”“Tan cuộc!”Kết thúc viên mãn? E rằng từ trước đến giờ chưa có Hội Tứ Hùng lần nào qua loa như lần này.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1594Thấy Hồ Duy Hâm đường đường là lão đại Giang Bắc lại khom lưng uốn gối trước mặt Kano William để cầu xin như một con chó như thế.Các khán giả xung quanh đều thấy chấn động.Đây đường đường là lão đại Giang Bắc đó, dù ở toàn bộ Á tộc cũng có thể xem là nhân vật đứng đầu.Bây giờ, ông ta lại quỳ xuống dập đầu cầu xin trước mặt người khác.Kano Wiliam hăm hở quay lại chỗ ngồi, mỉm cười nhìn Y Linh “Tôi trút giận cho cô xong rồi.”“Cảm ơn anh!”Nét mặt Y Linh hơi phức tạp, nếu cô ta không quen Trình Kiêu, có lẽ người nằm dưới đất bây giờ đã là nhà họ Y rồi!Y Doãn nhân cơ hội đứng lên, cười khẩy nói với Hồ Duy Hâm: “Hồ Duy Hâm, bây giờ có thể trả thứ ông cướp của tôi lại rồi chứ!”Hồ Duy Hâm thầm mảng Y Doãn nham hiểm, nhưng bây giờ yếu thế hơn người ta, đương nhiên ông ta biết rõ nên làm thế nào.“Anh Y cứ đùa, ngay cả một nhân vật lớn oai phong như Trình đại ‘sư mà ông cũng có thể mời đến, ông để ý chỗ nào ở Giang Bắc, tôi sẽ đưa cho ông luôn là được.”Y Doãn cười khẩy: “Ông hào phóng thật đấy.”Có thể không hào phóng sao? Nếu không ngay cả mạng cũng có thể không còn rồi.Y Doãn nói: “Tôi cũng không muốn nhiều, khi nấy ông lấy đi cái gì của tôi thì trả lại cái đó là được.”Hồ Duy Hâm vội đồng ý: “Được, quyết định thế nhé!”Sau đó, Y Doãn nhìn về phía Ngạo Trường Không Ngạo Trường Không không đợi ông ta lên tiếng đã cười n “Chú em Y, những thứ tôi thẳng được từ cậu khi nãy, tôi sẽ trả lại không thiếu thứ gì!“Anh Ngạo đúng là sảng khoái!” Y Doãn cười nói.Thẩm Viên cười khổ nhìn về phía Y Doãn, chắp tay nói: “Ông Y để ý thứ gì của tôi, tôi sẽ đích thân dâng tặng!”Y Doãn lắc đầu: “Tôi và anh Thẩm không có tranh chấp gì, cho nên anh Thẩm không cần phải căng thẳng, Y mỗ không cần gì cả: “Ông Y đúng là nhân từ!” Thẩm Viêm tỏ vẻ khâm phục.Nhìn thái độ của Hồ Duy Hâm khi nãy, lại xem thái độ của Y Doãn bây giờ, cao thấp lập tức hiện rõ.Y Doãn chắp tay hành lễ với Trình Kiêu: “Chuyện bên phía tôi đã xong, cậu Trình, cậu còn gì cần dặn dò không?”Trình Kiêu nhìn thoáng qua ông ta, hờ hững nói: “Không còn nữa.Y Doãn lại nhìn về phía mấy đại lão: “Các vì còn có vấn đề gì không?”“Không có!”Mấy người Thẩm Viêm gần như đồng thanh nói.Đùa à, nhà họ Y có Trình đại sư bảo vệ, còn ai dám có ý kiến gì nữa chứ.Y Doãn cũng lười làm bộ làm tịch, ông ta nhìn về phía MC đã sợ đến ngây người: “Nếu đã thế, Hội Tứ Hùng lần này chỉ đến đây mà thôi!”Lúc này MC mới lấy lại tỉnh thần, vội vàng đi lên sàn đấu đổ nát, cao giọng tuyên bố: “Hội Tứ Hùng lần này, kết thúc viên mãn!”“Tan cuộc!”Kết thúc viên mãn? E rằng từ trước đến giờ chưa có Hội Tứ Hùng lần nào qua loa như lần này.