Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 5131
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5131Không biết đã qua bao lâu, khóe miệng cô ta chợt hiện lên một nụ cười.Chỉ là nụ cười ấy rất lạnh lùng đầy mỉa mai và hờ hững.Tô Lam chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, chẳng lế sau khi Nguyễn Phương Thảo bị ức hiếp ngày hôm đó, tối hôm qua cô ta lại bị ức hiếp sao?Lễ nào lại là Chiến Lưu Thành sao?Tô Lam chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên bị một bàn tay giữ chặt, đau khủng khiếp.Nhất thời, cô khó chịu, tới không biết phải nói gì: “Nói cho tôi biết, có phải là Chiến Lưu Thành hắn…”Sau khi nghe đến tên Chiến Lưu Thành, sắc mặt của Nguyễn Phương Thảo càng thêm tái nhợt, thậm chí đôi mắt cũng trở nên mờ mịt.Phản ứng như vậy khiến Tô Lam không xác định được chuyện này rốt cuộc có phải là có liên quan gì đến Chiến Lưu Thành hay không?Tô Lam gân như cố gắng hết sức để hồi phục lại thanh âm của mình: “Phương Thảo, nói cho tôi biết, cô có chỗ nào khó chịu không?”“Bây giờ cũng ta đã ở bệnh viện rồi, nếu như cô có chỗ nào khó chịu, cô nói với tôi, bác sĩ sẽ giúp cô.”“Không sao.”Nguyên Phương Thảo có chút uể oải lắc đầu, cô ta vô cùng chậm chạp lặp đi lặp lại một câu nói: “Tôi không sao, tôi thực sự không sao…Tô Lam nhìn cô ta với ánh mắt phức tạp.Cô gái trước mặt mình đã trở nên mất hồn mất vía như thế này rồi, làm sao có thể khiến bản thân tin được là cô có chuyện gì chứ?Cô liếc nhìn quanh phòng, rót một cốc nước rồi đưa lên miệng cô ta, nhẹ nhàng thuyết phục: “Phương Thảo, hay là cô uống một ngụm nước trước, uống xong sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút.”Lần này Nguyễn Phương Thảo không từ chối hành động của cô, khóe miệng hơi cứng đờ mở ra.Chỉ là sau khi uống được hai ngụm nước, ánh mắt vấn vô cùng đờ đẫn.Mặc dù hiện tại Nguyễn Phương Thảo không nói một lời nào, nhưng Tô Lam vần có thể hiểu ra.Chuyện này tuyệt đối không thể tránh khỏi liên quan với Chiến Lưu Thành!Nguyễn Phương Thảo không nói, không có nghĩa là bản thân không thể đào ra được chân tướng sự việc từ miệng của tên khốn Chiến Lưu Thành đó.Tô Lam đứng dậy, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, định đi ra ngoài gọi điện chất vấn Chiến Lưu Thành.Đột nhiên nghe thấy giọng nói khàn khàn và suy sụp của Nguyễn Phương Thảo phía sau: “Tô Lam…”Tô Lam quay đầu nhìn sang, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Phương Thảo.Lúc này, ánh mắt của cô ta chậm rãi rơi vào điện thoại di động trên tay cô.Không biết vì sao, Tô Lam bị nhìn như vậy lại có chút chột dạ.Cô để điện thoại sau lưng, quay người trở lại đầu giường, nhẹ nhàng hỏi: “Phương Thảo, có chuyện gì vậy? Có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”Nguyễn Phương Thảo nhìn cô chằm chăm với ánh mắt vô cùng phức tạp: “Tô Lam, chị là muốn gọi điện cho Chiến Lưu Thành sao?”Khi cô ta nói điêu này, có một dấu vết của sự chế nhạo và sự mỉa mai hiện lên trong mắt.Thậm chí có những ân oán căn bản không thể xóa nhòa.Cái nhìn này khiến Tô Lam đột nhiên cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Chương 5131
Không biết đã qua bao lâu, khóe miệng cô ta chợt hiện lên một nụ cười.
Chỉ là nụ cười ấy rất lạnh lùng đầy mỉa mai và hờ hững.
Tô Lam chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, chẳng lế sau khi Nguyễn Phương Thảo bị ức hiếp ngày hôm đó, tối hôm qua cô ta lại bị ức hiếp sao?
Lễ nào lại là Chiến Lưu Thành sao?
Tô Lam chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên bị một bàn tay giữ chặt, đau khủng khiếp.
Nhất thời, cô khó chịu, tới không biết phải nói gì: “Nói cho tôi biết, có phải là Chiến Lưu Thành hắn…”
Sau khi nghe đến tên Chiến Lưu Thành, sắc mặt của Nguyễn Phương Thảo càng thêm tái nhợt, thậm chí đôi mắt cũng trở nên mờ mịt.
Phản ứng như vậy khiến Tô Lam không xác định được chuyện này rốt cuộc có phải là có liên quan gì đến Chiến Lưu Thành hay không?
Tô Lam gân như cố gắng hết sức để hồi phục lại thanh âm của mình: “Phương Thảo, nói cho tôi biết, cô có chỗ nào khó chịu không?”
“Bây giờ cũng ta đã ở bệnh viện rồi, nếu như cô có chỗ nào khó chịu, cô nói với tôi, bác sĩ sẽ giúp cô.”
“Không sao.”
Nguyên Phương Thảo có chút uể oải lắc đầu, cô ta vô cùng chậm chạp lặp đi lặp lại một câu nói: “Tôi không sao, tôi thực sự không sao…
Tô Lam nhìn cô ta với ánh mắt phức tạp.
Cô gái trước mặt mình đã trở nên mất hồn mất vía như thế này rồi, làm sao có thể khiến bản thân tin được là cô có chuyện gì chứ?
Cô liếc nhìn quanh phòng, rót một cốc nước rồi đưa lên miệng cô ta, nhẹ nhàng thuyết phục: “Phương Thảo, hay là cô uống một ngụm nước trước, uống xong sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút.”
Lần này Nguyễn Phương Thảo không từ chối hành động của cô, khóe miệng hơi cứng đờ mở ra.
Chỉ là sau khi uống được hai ngụm nước, ánh mắt vấn vô cùng đờ đẫn.
Mặc dù hiện tại Nguyễn Phương Thảo không nói một lời nào, nhưng Tô Lam vần có thể hiểu ra.
Chuyện này tuyệt đối không thể tránh khỏi liên quan với Chiến Lưu Thành!
Nguyễn Phương Thảo không nói, không có nghĩa là bản thân không thể đào ra được chân tướng sự việc từ miệng của tên khốn Chiến Lưu Thành đó.
Tô Lam đứng dậy, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, định đi ra ngoài gọi điện chất vấn Chiến Lưu Thành.
Đột nhiên nghe thấy giọng nói khàn khàn và suy sụp của Nguyễn Phương Thảo phía sau: “Tô Lam…”
Tô Lam quay đầu nhìn sang, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Phương Thảo.
Lúc này, ánh mắt của cô ta chậm rãi rơi vào điện thoại di động trên tay cô.
Không biết vì sao, Tô Lam bị nhìn như vậy lại có chút chột dạ.
Cô để điện thoại sau lưng, quay người trở lại đầu giường, nhẹ nhàng hỏi: “Phương Thảo, có chuyện gì vậy? Có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”
Nguyễn Phương Thảo nhìn cô chằm chăm với ánh mắt vô cùng phức tạp: “Tô Lam, chị là muốn gọi điện cho Chiến Lưu Thành sao?”
Khi cô ta nói điêu này, có một dấu vết của sự chế nhạo và sự mỉa mai hiện lên trong mắt.
Thậm chí có những ân oán căn bản không thể xóa nhòa.
Cái nhìn này khiến Tô Lam đột nhiên cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5131Không biết đã qua bao lâu, khóe miệng cô ta chợt hiện lên một nụ cười.Chỉ là nụ cười ấy rất lạnh lùng đầy mỉa mai và hờ hững.Tô Lam chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, chẳng lế sau khi Nguyễn Phương Thảo bị ức hiếp ngày hôm đó, tối hôm qua cô ta lại bị ức hiếp sao?Lễ nào lại là Chiến Lưu Thành sao?Tô Lam chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên bị một bàn tay giữ chặt, đau khủng khiếp.Nhất thời, cô khó chịu, tới không biết phải nói gì: “Nói cho tôi biết, có phải là Chiến Lưu Thành hắn…”Sau khi nghe đến tên Chiến Lưu Thành, sắc mặt của Nguyễn Phương Thảo càng thêm tái nhợt, thậm chí đôi mắt cũng trở nên mờ mịt.Phản ứng như vậy khiến Tô Lam không xác định được chuyện này rốt cuộc có phải là có liên quan gì đến Chiến Lưu Thành hay không?Tô Lam gân như cố gắng hết sức để hồi phục lại thanh âm của mình: “Phương Thảo, nói cho tôi biết, cô có chỗ nào khó chịu không?”“Bây giờ cũng ta đã ở bệnh viện rồi, nếu như cô có chỗ nào khó chịu, cô nói với tôi, bác sĩ sẽ giúp cô.”“Không sao.”Nguyên Phương Thảo có chút uể oải lắc đầu, cô ta vô cùng chậm chạp lặp đi lặp lại một câu nói: “Tôi không sao, tôi thực sự không sao…Tô Lam nhìn cô ta với ánh mắt phức tạp.Cô gái trước mặt mình đã trở nên mất hồn mất vía như thế này rồi, làm sao có thể khiến bản thân tin được là cô có chuyện gì chứ?Cô liếc nhìn quanh phòng, rót một cốc nước rồi đưa lên miệng cô ta, nhẹ nhàng thuyết phục: “Phương Thảo, hay là cô uống một ngụm nước trước, uống xong sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút.”Lần này Nguyễn Phương Thảo không từ chối hành động của cô, khóe miệng hơi cứng đờ mở ra.Chỉ là sau khi uống được hai ngụm nước, ánh mắt vấn vô cùng đờ đẫn.Mặc dù hiện tại Nguyễn Phương Thảo không nói một lời nào, nhưng Tô Lam vần có thể hiểu ra.Chuyện này tuyệt đối không thể tránh khỏi liên quan với Chiến Lưu Thành!Nguyễn Phương Thảo không nói, không có nghĩa là bản thân không thể đào ra được chân tướng sự việc từ miệng của tên khốn Chiến Lưu Thành đó.Tô Lam đứng dậy, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, định đi ra ngoài gọi điện chất vấn Chiến Lưu Thành.Đột nhiên nghe thấy giọng nói khàn khàn và suy sụp của Nguyễn Phương Thảo phía sau: “Tô Lam…”Tô Lam quay đầu nhìn sang, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Phương Thảo.Lúc này, ánh mắt của cô ta chậm rãi rơi vào điện thoại di động trên tay cô.Không biết vì sao, Tô Lam bị nhìn như vậy lại có chút chột dạ.Cô để điện thoại sau lưng, quay người trở lại đầu giường, nhẹ nhàng hỏi: “Phương Thảo, có chuyện gì vậy? Có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”Nguyễn Phương Thảo nhìn cô chằm chăm với ánh mắt vô cùng phức tạp: “Tô Lam, chị là muốn gọi điện cho Chiến Lưu Thành sao?”Khi cô ta nói điêu này, có một dấu vết của sự chế nhạo và sự mỉa mai hiện lên trong mắt.Thậm chí có những ân oán căn bản không thể xóa nhòa.Cái nhìn này khiến Tô Lam đột nhiên cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.