Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 5132
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5132Nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì, bắt đầu giải thích: “Phương Thảo, cô yên tâm đi, tôi làm việc sẽ có chừng mực.”Nguyễn Phương Thảo khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười tái nhợt.Cô ta dường như đã hiểu ra điều gì đó, đột nhiên nói: “Tôi đáng lẽ ra phải sớm biết chị có số điện thoại của anh ấy.”Tô Lam nhận thấy biểu hiện của Nguyễn Phương Thảo có vẻ không ổn, cô ngập ngừng gật đầu thăm dò: “Ngày hôm đó cô đã đem số điện thoại của anh ta cho tôi, cô quên rồi sao?”Nguyên Phương Thảo cụp mắt xuống, không nhìn Tô Lam.Cô ta chỉ nhàn nhạt nói: “Chiến Lưu Thành, thật ra người mà anh ấy ban đầu thích là chị có đúng không? Số điện thoại của anh ấy là từ trước khi tôi đưa cho chị, chị đã có rồi, có phải không?”Tô Lam bị sốc trước phản ứng của Nguyên Phương Thảo.Cô hơi ngẩn ra một lúc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại được.Cô vội vàng ngồi thẳng dậy, trịnh trọng lắc đầu rồi gấp gáp giải thích: “Phương Thảo, tôi bảo đảm với cô, giữa tôi và Chiến Lưu Thành chưa từng có bất kỳ hành vi lệch lạc nào!”“Cô cũng hiểu rất rõ quan hệ giữa Quan Triều Viễn và tôi. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng không cách nào lay chuyển được.”“Tôi đã kết hôn và có ba đứa con.Tôi tuyệt đối không thể làm gì có lỗi với chồng mình. Điểm này cô nhất định phải tin tôi”.“Tôi biết, chị có thể bảo đảm với tôi rằng hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra với anh ấy, nhưng anh ấy không thể bảo đảm với tôi, đúng không?”Nguyễn Phương Thảo ánh mắt ngơ ngác nhìn ngón chân mình.Khi cô ta nói những lời này, có một sự tuyệt vọng trong ngữ điệu mà Tô Lam có thể dễ dàng nghe ra được.Nói xong cô ta im lặng một lúc.Cuối cùng, vân là tiếng thở dài thường ngày.Khi bắt đầu nói tiếp, giọng nói lạnh nhạt như nước, không có chút cảm xúc nào: “Tô Lam, tôi có thể làm phiền chị một chuyện được không, chị có thể gọi cho anh ấy giúp tôi, nói rằng tôi có chuyện muốn nói với anh ấy.”| Tô Lam biết rất rõ, nếu như chuyện này liên quan đến Chiến Lưu Thành, Nguyễn Phương Thảo lúc này tuyệt đối sẽ không muốn gặp anh ta.Nhưng nếu chuyện này không liên quan gì đến Chiến Lưu Thành, với tính cách này của Nguyễn Phương Thảo, càng cảm thấy bản thân đã bị làm nhục thành ra bộ dạng như thế, càng không còn mặt mũi nào để gặp Chiến Lưu Thành.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Nhưng bây giờ?Cô không ngờ cô ta lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này, nói muốn nói chuyện điện thoại với Chiến Lưu Thành?Tô Lam nhìn cô ta đầy nghi hoặc, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.Nhưng nhất thời, lại không biết nên †ừ chối hay đồng ý.Cô trong lòng vô cùng khó hiểu, cô không biết Chiến Lưu Thành người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ gì trong đầu.Mấy hôm trước khi cô rời đi, sự lo lắng của Chiến Lưu Thành dành cho Nguyễn Phương Thảo chắc chắn không phải là ngụy trang.
Chương 5132
Nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì, bắt đầu giải thích: “Phương Thảo, cô yên tâm đi, tôi làm việc sẽ có chừng mực.”
Nguyễn Phương Thảo khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười tái nhợt.
Cô ta dường như đã hiểu ra điều gì đó, đột nhiên nói: “Tôi đáng lẽ ra phải sớm biết chị có số điện thoại của anh ấy.”
Tô Lam nhận thấy biểu hiện của Nguyễn Phương Thảo có vẻ không ổn, cô ngập ngừng gật đầu thăm dò: “Ngày hôm đó cô đã đem số điện thoại của anh ta cho tôi, cô quên rồi sao?”
Nguyên Phương Thảo cụp mắt xuống, không nhìn Tô Lam.
Cô ta chỉ nhàn nhạt nói: “Chiến Lưu Thành, thật ra người mà anh ấy ban đầu thích là chị có đúng không? Số điện thoại của anh ấy là từ trước khi tôi đưa cho chị, chị đã có rồi, có phải không?”
Tô Lam bị sốc trước phản ứng của Nguyên Phương Thảo.
Cô hơi ngẩn ra một lúc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại được.
Cô vội vàng ngồi thẳng dậy, trịnh trọng lắc đầu rồi gấp gáp giải thích: “Phương Thảo, tôi bảo đảm với cô, giữa tôi và Chiến Lưu Thành chưa từng có bất kỳ hành vi lệch lạc nào!”
“Cô cũng hiểu rất rõ quan hệ giữa Quan Triều Viễn và tôi. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng không cách nào lay chuyển được.”
“Tôi đã kết hôn và có ba đứa con.
Tôi tuyệt đối không thể làm gì có lỗi với chồng mình. Điểm này cô nhất định phải tin tôi”.
“Tôi biết, chị có thể bảo đảm với tôi rằng hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra với anh ấy, nhưng anh ấy không thể bảo đảm với tôi, đúng không?”
Nguyễn Phương Thảo ánh mắt ngơ ngác nhìn ngón chân mình.
Khi cô ta nói những lời này, có một sự tuyệt vọng trong ngữ điệu mà Tô Lam có thể dễ dàng nghe ra được.
Nói xong cô ta im lặng một lúc.
Cuối cùng, vân là tiếng thở dài thường ngày.
Khi bắt đầu nói tiếp, giọng nói lạnh nhạt như nước, không có chút cảm xúc nào: “Tô Lam, tôi có thể làm phiền chị một chuyện được không, chị có thể gọi cho anh ấy giúp tôi, nói rằng tôi có chuyện muốn nói với anh ấy.”
| Tô Lam biết rất rõ, nếu như chuyện này liên quan đến Chiến Lưu Thành, Nguyễn Phương Thảo lúc này tuyệt đối sẽ không muốn gặp anh ta.
Nhưng nếu chuyện này không liên quan gì đến Chiến Lưu Thành, với tính cách này của Nguyễn Phương Thảo, càng cảm thấy bản thân đã bị làm nhục thành ra bộ dạng như thế, càng không còn mặt mũi nào để gặp Chiến Lưu Thành.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Nhưng bây giờ?
Cô không ngờ cô ta lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này, nói muốn nói chuyện điện thoại với Chiến Lưu Thành?
Tô Lam nhìn cô ta đầy nghi hoặc, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Nhưng nhất thời, lại không biết nên †ừ chối hay đồng ý.
Cô trong lòng vô cùng khó hiểu, cô không biết Chiến Lưu Thành người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ gì trong đầu.
Mấy hôm trước khi cô rời đi, sự lo lắng của Chiến Lưu Thành dành cho Nguyễn Phương Thảo chắc chắn không phải là ngụy trang.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5132Nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì, bắt đầu giải thích: “Phương Thảo, cô yên tâm đi, tôi làm việc sẽ có chừng mực.”Nguyễn Phương Thảo khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười tái nhợt.Cô ta dường như đã hiểu ra điều gì đó, đột nhiên nói: “Tôi đáng lẽ ra phải sớm biết chị có số điện thoại của anh ấy.”Tô Lam nhận thấy biểu hiện của Nguyễn Phương Thảo có vẻ không ổn, cô ngập ngừng gật đầu thăm dò: “Ngày hôm đó cô đã đem số điện thoại của anh ta cho tôi, cô quên rồi sao?”Nguyên Phương Thảo cụp mắt xuống, không nhìn Tô Lam.Cô ta chỉ nhàn nhạt nói: “Chiến Lưu Thành, thật ra người mà anh ấy ban đầu thích là chị có đúng không? Số điện thoại của anh ấy là từ trước khi tôi đưa cho chị, chị đã có rồi, có phải không?”Tô Lam bị sốc trước phản ứng của Nguyên Phương Thảo.Cô hơi ngẩn ra một lúc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại được.Cô vội vàng ngồi thẳng dậy, trịnh trọng lắc đầu rồi gấp gáp giải thích: “Phương Thảo, tôi bảo đảm với cô, giữa tôi và Chiến Lưu Thành chưa từng có bất kỳ hành vi lệch lạc nào!”“Cô cũng hiểu rất rõ quan hệ giữa Quan Triều Viễn và tôi. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng không cách nào lay chuyển được.”“Tôi đã kết hôn và có ba đứa con.Tôi tuyệt đối không thể làm gì có lỗi với chồng mình. Điểm này cô nhất định phải tin tôi”.“Tôi biết, chị có thể bảo đảm với tôi rằng hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra với anh ấy, nhưng anh ấy không thể bảo đảm với tôi, đúng không?”Nguyễn Phương Thảo ánh mắt ngơ ngác nhìn ngón chân mình.Khi cô ta nói những lời này, có một sự tuyệt vọng trong ngữ điệu mà Tô Lam có thể dễ dàng nghe ra được.Nói xong cô ta im lặng một lúc.Cuối cùng, vân là tiếng thở dài thường ngày.Khi bắt đầu nói tiếp, giọng nói lạnh nhạt như nước, không có chút cảm xúc nào: “Tô Lam, tôi có thể làm phiền chị một chuyện được không, chị có thể gọi cho anh ấy giúp tôi, nói rằng tôi có chuyện muốn nói với anh ấy.”| Tô Lam biết rất rõ, nếu như chuyện này liên quan đến Chiến Lưu Thành, Nguyễn Phương Thảo lúc này tuyệt đối sẽ không muốn gặp anh ta.Nhưng nếu chuyện này không liên quan gì đến Chiến Lưu Thành, với tính cách này của Nguyễn Phương Thảo, càng cảm thấy bản thân đã bị làm nhục thành ra bộ dạng như thế, càng không còn mặt mũi nào để gặp Chiến Lưu Thành.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Nhưng bây giờ?Cô không ngờ cô ta lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này, nói muốn nói chuyện điện thoại với Chiến Lưu Thành?Tô Lam nhìn cô ta đầy nghi hoặc, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.Nhưng nhất thời, lại không biết nên †ừ chối hay đồng ý.Cô trong lòng vô cùng khó hiểu, cô không biết Chiến Lưu Thành người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ gì trong đầu.Mấy hôm trước khi cô rời đi, sự lo lắng của Chiến Lưu Thành dành cho Nguyễn Phương Thảo chắc chắn không phải là ngụy trang.