Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2705
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2705:Đêm nay cô còn búi tóc lên thật cao, trông như củ tỏi, thoạt nhìn giống như cô gái mới vừa tròn mười tám tuôi.Diệp Minh chau chặt mi tâm trầm ồn, ngón tay thon dài kéo kéo dây yêm của cô: “Chơi anh à, mặc cái quái gì thế này?”Hà Băng thở nhẹ một tiếng, tay kéo lại dây yêm từ ngón tay anh về, cô bị bắt nạt đến cáu kỉnh, cặp mắt đẹp ươn ướt chuyển động: “Em mặc nhự vậy thì sao? Là anh già, không có mắt thâm mỹt”Phụ nữ có thai đều Sẽ mặc yếm, cô gân đây mặc đơn giản rộng rãi rất thoải mái, không có vấn đề gì.Nghe lời của cô, Diệp Minh nhướng mày, anh thường gặp mấy kiểu phụ nữ mặc đô khêu gợi, thật đúng là rất hiếm thầy loại trang phục nữ sinh này, rất thanh thuần, rất đáng yêu.Tuổi tác anh và cô vốn chênh lệch rất lón, hiện tại cô lại mặc như thế, thực sự có thể làm con gái của anh luôn rồi.Diệp Minh nhắp. môi mỏng một cái, trâm giọng nói: “Về sau không cho phép mặc như vậy nữa!”“Em mới không nghe, em thích mặc gì thì mặc thế đó!” Hà Băng từ chối.Tuy cô yêu anh, thế nhưng cô cũng không thể đánh mắt bản thân mình, anh còn yêu cầu rất nhiều, không cho phép cô mặc váy ngăn quá gôi, không cho phép cô về nhà quá muộn, không cho phép cô cười với người đàn ông xa lạ.Hai cái sau cô miễn cưỡng đồng ý, thế nhưng về chuyện ăn mặc này, cô không nghe đâu!Cô còn trẻ, mặc đẹp thế nào thì kệ cô chứ, cô chỉ muốn làm anh si mê đến nỗi đầu óc choáng váng thôi.Cô cực thích vẻ mặt anh nhìn cô sử ng sốt, rõ ràng ,trong lòng rất thích, ngoài miệng lại câm cô mặc.Chẳng những cô mặc, cô còn muốn cùng Điểm Điểm mặc váy công chúa.Cô muốn xem thử ông chú này đến tột cùng yêu ai?Cảnh tượng đó nhất định sẽ rất vui.Nếu như trong bụng là một “Tiểu Diệp Minh, Tiểu Diệp Minh CÓ thể nghịch ngợm chơi đùa cùng bồ rồi, người đàn ông giống như Diệp Minh làm cha, năng lượng của bỗ cũng nhất định rât cao.“Không nghe lời?” Diệp Minh nhíu mày.Hà Băng ngắng đâu, hướng vệ phía anh trê đôi môi đỏ mọng: “Em cũng không phải nữ thư ký của anh, tại sao phải nghe lời anh?”Nữ thư ký?Diệp Minh từ ba chữ này nghe được mùi giâm chua nồng nặc, buông lỏng eo cô, anh dùng hai ngón tay thon dài nâng cằm cô lên: “Em đã gặp nữ thư ký của anh rồi?”“Chưa gặp, nhưng từng nghe giọng cô ta, ngọt ch ảy nước luôn ây nhỉ, nói vậy cô ta cũng là một mỹ nhân da trăng mặt đẹp chân dài chứ gì!”Diệp Minh câu môi, như đang nhớ lại: “Ư, nữ thư ký của anh hình như là…rât đẹp.”Anh còn dám nói người phụ nữ khác đẹp?Hà Băng chau hàng mày thanh tú, hai tay chồng lên lông ngực kiện tráng “của anh, một tay đây anh ra, cô muốn từ trên tủ thấp nhảy xuống.Thế nhưng không thành công, người đàn chụp tới, lại kéo cô trở về, ôm lây cô.“Ghen?” Trong chất giọng trầm thấp nhuộm ý cười.“Thả ra!” Hà Băng siết nắm đấm dùng sức nện cho anh một cái, nhưng cơ’ thể anh như sắt đúc, anh không đau, cô lại đánh đau chính mình: “Hứ, em ghét đó, còn là kiểu không dễ dỗ đâu!”Ý ngầm của Hà Băng, mau tới dỗ em!
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2705:Đêm nay cô còn búi tóc lên thật cao, trông như củ tỏi, thoạt nhìn giống như cô gái mới vừa tròn mười tám tuôi.Diệp Minh chau chặt mi tâm trầm ồn, ngón tay thon dài kéo kéo dây yêm của cô: “Chơi anh à, mặc cái quái gì thế này?”Hà Băng thở nhẹ một tiếng, tay kéo lại dây yêm từ ngón tay anh về, cô bị bắt nạt đến cáu kỉnh, cặp mắt đẹp ươn ướt chuyển động: “Em mặc nhự vậy thì sao? Là anh già, không có mắt thâm mỹt”Phụ nữ có thai đều Sẽ mặc yếm, cô gân đây mặc đơn giản rộng rãi rất thoải mái, không có vấn đề gì.Nghe lời của cô, Diệp Minh nhướng mày, anh thường gặp mấy kiểu phụ nữ mặc đô khêu gợi, thật đúng là rất hiếm thầy loại trang phục nữ sinh này, rất thanh thuần, rất đáng yêu.Tuổi tác anh và cô vốn chênh lệch rất lón, hiện tại cô lại mặc như thế, thực sự có thể làm con gái của anh luôn rồi.Diệp Minh nhắp. môi mỏng một cái, trâm giọng nói: “Về sau không cho phép mặc như vậy nữa!”“Em mới không nghe, em thích mặc gì thì mặc thế đó!” Hà Băng từ chối.Tuy cô yêu anh, thế nhưng cô cũng không thể đánh mắt bản thân mình, anh còn yêu cầu rất nhiều, không cho phép cô mặc váy ngăn quá gôi, không cho phép cô về nhà quá muộn, không cho phép cô cười với người đàn ông xa lạ.Hai cái sau cô miễn cưỡng đồng ý, thế nhưng về chuyện ăn mặc này, cô không nghe đâu!Cô còn trẻ, mặc đẹp thế nào thì kệ cô chứ, cô chỉ muốn làm anh si mê đến nỗi đầu óc choáng váng thôi.Cô cực thích vẻ mặt anh nhìn cô sử ng sốt, rõ ràng ,trong lòng rất thích, ngoài miệng lại câm cô mặc.Chẳng những cô mặc, cô còn muốn cùng Điểm Điểm mặc váy công chúa.Cô muốn xem thử ông chú này đến tột cùng yêu ai?Cảnh tượng đó nhất định sẽ rất vui.Nếu như trong bụng là một “Tiểu Diệp Minh, Tiểu Diệp Minh CÓ thể nghịch ngợm chơi đùa cùng bồ rồi, người đàn ông giống như Diệp Minh làm cha, năng lượng của bỗ cũng nhất định rât cao.“Không nghe lời?” Diệp Minh nhíu mày.Hà Băng ngắng đâu, hướng vệ phía anh trê đôi môi đỏ mọng: “Em cũng không phải nữ thư ký của anh, tại sao phải nghe lời anh?”Nữ thư ký?Diệp Minh từ ba chữ này nghe được mùi giâm chua nồng nặc, buông lỏng eo cô, anh dùng hai ngón tay thon dài nâng cằm cô lên: “Em đã gặp nữ thư ký của anh rồi?”“Chưa gặp, nhưng từng nghe giọng cô ta, ngọt ch ảy nước luôn ây nhỉ, nói vậy cô ta cũng là một mỹ nhân da trăng mặt đẹp chân dài chứ gì!”Diệp Minh câu môi, như đang nhớ lại: “Ư, nữ thư ký của anh hình như là…rât đẹp.”Anh còn dám nói người phụ nữ khác đẹp?Hà Băng chau hàng mày thanh tú, hai tay chồng lên lông ngực kiện tráng “của anh, một tay đây anh ra, cô muốn từ trên tủ thấp nhảy xuống.Thế nhưng không thành công, người đàn chụp tới, lại kéo cô trở về, ôm lây cô.“Ghen?” Trong chất giọng trầm thấp nhuộm ý cười.“Thả ra!” Hà Băng siết nắm đấm dùng sức nện cho anh một cái, nhưng cơ’ thể anh như sắt đúc, anh không đau, cô lại đánh đau chính mình: “Hứ, em ghét đó, còn là kiểu không dễ dỗ đâu!”Ý ngầm của Hà Băng, mau tới dỗ em!
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2705:Đêm nay cô còn búi tóc lên thật cao, trông như củ tỏi, thoạt nhìn giống như cô gái mới vừa tròn mười tám tuôi.Diệp Minh chau chặt mi tâm trầm ồn, ngón tay thon dài kéo kéo dây yêm của cô: “Chơi anh à, mặc cái quái gì thế này?”Hà Băng thở nhẹ một tiếng, tay kéo lại dây yêm từ ngón tay anh về, cô bị bắt nạt đến cáu kỉnh, cặp mắt đẹp ươn ướt chuyển động: “Em mặc nhự vậy thì sao? Là anh già, không có mắt thâm mỹt”Phụ nữ có thai đều Sẽ mặc yếm, cô gân đây mặc đơn giản rộng rãi rất thoải mái, không có vấn đề gì.Nghe lời của cô, Diệp Minh nhướng mày, anh thường gặp mấy kiểu phụ nữ mặc đô khêu gợi, thật đúng là rất hiếm thầy loại trang phục nữ sinh này, rất thanh thuần, rất đáng yêu.Tuổi tác anh và cô vốn chênh lệch rất lón, hiện tại cô lại mặc như thế, thực sự có thể làm con gái của anh luôn rồi.Diệp Minh nhắp. môi mỏng một cái, trâm giọng nói: “Về sau không cho phép mặc như vậy nữa!”“Em mới không nghe, em thích mặc gì thì mặc thế đó!” Hà Băng từ chối.Tuy cô yêu anh, thế nhưng cô cũng không thể đánh mắt bản thân mình, anh còn yêu cầu rất nhiều, không cho phép cô mặc váy ngăn quá gôi, không cho phép cô về nhà quá muộn, không cho phép cô cười với người đàn ông xa lạ.Hai cái sau cô miễn cưỡng đồng ý, thế nhưng về chuyện ăn mặc này, cô không nghe đâu!Cô còn trẻ, mặc đẹp thế nào thì kệ cô chứ, cô chỉ muốn làm anh si mê đến nỗi đầu óc choáng váng thôi.Cô cực thích vẻ mặt anh nhìn cô sử ng sốt, rõ ràng ,trong lòng rất thích, ngoài miệng lại câm cô mặc.Chẳng những cô mặc, cô còn muốn cùng Điểm Điểm mặc váy công chúa.Cô muốn xem thử ông chú này đến tột cùng yêu ai?Cảnh tượng đó nhất định sẽ rất vui.Nếu như trong bụng là một “Tiểu Diệp Minh, Tiểu Diệp Minh CÓ thể nghịch ngợm chơi đùa cùng bồ rồi, người đàn ông giống như Diệp Minh làm cha, năng lượng của bỗ cũng nhất định rât cao.“Không nghe lời?” Diệp Minh nhíu mày.Hà Băng ngắng đâu, hướng vệ phía anh trê đôi môi đỏ mọng: “Em cũng không phải nữ thư ký của anh, tại sao phải nghe lời anh?”Nữ thư ký?Diệp Minh từ ba chữ này nghe được mùi giâm chua nồng nặc, buông lỏng eo cô, anh dùng hai ngón tay thon dài nâng cằm cô lên: “Em đã gặp nữ thư ký của anh rồi?”“Chưa gặp, nhưng từng nghe giọng cô ta, ngọt ch ảy nước luôn ây nhỉ, nói vậy cô ta cũng là một mỹ nhân da trăng mặt đẹp chân dài chứ gì!”Diệp Minh câu môi, như đang nhớ lại: “Ư, nữ thư ký của anh hình như là…rât đẹp.”Anh còn dám nói người phụ nữ khác đẹp?Hà Băng chau hàng mày thanh tú, hai tay chồng lên lông ngực kiện tráng “của anh, một tay đây anh ra, cô muốn từ trên tủ thấp nhảy xuống.Thế nhưng không thành công, người đàn chụp tới, lại kéo cô trở về, ôm lây cô.“Ghen?” Trong chất giọng trầm thấp nhuộm ý cười.“Thả ra!” Hà Băng siết nắm đấm dùng sức nện cho anh một cái, nhưng cơ’ thể anh như sắt đúc, anh không đau, cô lại đánh đau chính mình: “Hứ, em ghét đó, còn là kiểu không dễ dỗ đâu!”Ý ngầm của Hà Băng, mau tới dỗ em!