“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3977: C3977: Trông vô cùng quỷ dị và đáng sợ

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Màn đêm vô tận, vầng trăng lơ lửng cô độc.Trong một góc tối của rừng huyết trên đảo Thiên Thủy, nơi ánh trăng không thể chiếu tới, những cột đá được xếp thành hình tròn, từng bóng người ngồi xếp bằng trên cột đá.Trên người họ đều ngưng tụ một luồng sát khí cực kỳ đáng sợ. Họ đều là những tà tu tiếng tăm lừng lẫy ở biển Khô Huyền.Tuy nhiên, so với người đứng giữa không trung ở giữa vòng tròn, ai nấy đều tỏ ra kém cỏi hơn rất nhiều.Ngay cả Tân Phong, người được xếp hạng trong tốp mười tà tu hàng đầu của biển Khô Huyền trên cột đá, cũng có thể nhìn ra chênh lệch rất lớn so với người này.Người này được bao phủ trong ma diễm màu đen, và chỉ có thể thấy được hình dáng mơ hồ của hắn ta. Ngôn Tình HàiTrông vô cùng quỷ dị và đáng sợ.Huyết khí lan tràn, người ngồi khoanh chân trên cột đá không nói lời nào, khiến bầu không khí trở nên vô cùng áp lực.Phụt!Ánh lửa bập bùng, những bóng người trong ma diễm đang cháy như thể mở mắt ra. Trong mắt những bóng người trên cột đá đều lộ ra vẻ dè chừng, ai nấy đều chắp tay cung kính hành lễ."Con trăn vảy xanh đã chết?" Người trong ma diễm cất giọng nói khản đặc. "Đã chết."Tân Phong mặc áo màu lam, nhướng mày nói: "Diệp Tử Lăng đã tới rồi, nữ nhân này hơi phiền phức. Kiếm ý của nàng ta quá mạnh đến mức ban đầu ta chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Thực lực của nữ tử này còn đáng sợ hơn lời đồn thổi. Tốt xấu gì trăn vảy xanh cũng yêu thú cấp vương, nhưng lại chẳng có sức chống cự khi ở trước mặt nàng ta.”Hắn ta có ấn tượng sâu sắc với Diệp Tử Lăng, nhất là cảnh tượng biển mây vô tận, ngưng kết thành đôi cánh chim rũ xuống trên lưng đối phương.Cảnh đó dù đứng cách xa bao nhiêu nhưng vẫn có thể cảm nhận được phong mang lóe lên trên người Diệp Tử Lăng."Vậy bọn họ cũng đã biết tin tức về Huyết Diệm Long Văn Kim rồi hả?" Người đàn ông trong ma diễm lại lên tiếng."Đã biết rồi. Ta lén đến gần và nghe thấy cuộc trò chuyện của họ. Tiếc là... ta bị một tên nhóc phát hiện, rất kỳ lạ."Trong mắt Tần Phong hiện lên vẻ lạnh lùng, nếu không có tên nhóc kia, hắn có thể ẩn mình lâu hơn nữa.Tìm hiểu kỹ càng về Diệp Tử Lăng và xem thử rốt cuộc nàng ta có bị thương hay không.Một câu nói vu vơ rõ ràng.lại khiến nam tử trong ma diễm im lặng. Dường như hắn ta đã nhớ ra điều gì đó.Im lặng một lúc lâu, Tân Phong thận trọng nói: "Ta đoán Diệp Tử Lăng rất có thể đã bị thương. Nếu tối nay mọi người ra tay có lẽ sế có niềm vui bất ngờ."Ý tưởng này của hắn vô cùng táo bạo, ăn nói rất thận trọng, nhưng trong mắt lại không che giấu được vẻ điên cuồng."Ha ha, ngươi có chắc nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim nhất định sẽ ra đời không?""Việc này..."Tân Phong do dự một chút, tin tức này vô tình bị một ít người trong đám yêu thú nghe được.Tuy nhiên, nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim có thể chỉ là một bảo vật bình thường đối với cá nhân. Nhưng đối với một tông môn siêu cấp trong Hoang Gổ Vực,thì nó là một căn cơ rất khó tưởng tượng được.Nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim chính là hạt giống sinh ra mạch khoáng.Nhưng suy cho cùng, hạt giống phải được chăm sóc và bảo vê mười mấy năm thì mới có thể phát triển thành Huyết Diệm Long Văn Kim sau mấy tram năm.Chỉ có nằm trong tay các tông môn siêu cấp, nguyên thạch này mới phát huy được giá trị lớn nhất. Nó là báu vật mà không ai có thể tưởng tượng và kiểm soátđược.Việc này đúng đến tám chin phần. yêu thú của đáy biển gần đó trời sinh đã cực kỳ nhạy cảm với khí tức của các mạch khoáng.Nhưng dù sao cũng là Huyết Diệm Long Văn Kim, không ai có thể cam đoan nó sẽ ra đời trong vòng bảy ngày."Chắc chắn 99%..." Tân Phong nghiền ngẫm một lát, trầm giọng nói."Vậy cũng không thể chắc chắn, nếu đã không chắc, sao ngươi lại đắc tội Diệp Tử Lăng? Nàng ta là con gái ruột của chưởng môn Phù Vân. Ai nấy đều bảo. ngươi điên, nhưng điên thì không sợ chết à?” Giọng nói trong ma diễm chế nhạo.Tân Phong cảm thấy áp lực như núi, không dám phản bác.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Màn đêm vô tận, vầng trăng lơ lửng cô độc.Trong một góc tối của rừng huyết trên đảo Thiên Thủy, nơi ánh trăng không thể chiếu tới, những cột đá được xếp thành hình tròn, từng bóng người ngồi xếp bằng trên cột đá.Trên người họ đều ngưng tụ một luồng sát khí cực kỳ đáng sợ. Họ đều là những tà tu tiếng tăm lừng lẫy ở biển Khô Huyền.Tuy nhiên, so với người đứng giữa không trung ở giữa vòng tròn, ai nấy đều tỏ ra kém cỏi hơn rất nhiều.Ngay cả Tân Phong, người được xếp hạng trong tốp mười tà tu hàng đầu của biển Khô Huyền trên cột đá, cũng có thể nhìn ra chênh lệch rất lớn so với người này.Người này được bao phủ trong ma diễm màu đen, và chỉ có thể thấy được hình dáng mơ hồ của hắn ta. Ngôn Tình HàiTrông vô cùng quỷ dị và đáng sợ.Huyết khí lan tràn, người ngồi khoanh chân trên cột đá không nói lời nào, khiến bầu không khí trở nên vô cùng áp lực.Phụt!Ánh lửa bập bùng, những bóng người trong ma diễm đang cháy như thể mở mắt ra. Trong mắt những bóng người trên cột đá đều lộ ra vẻ dè chừng, ai nấy đều chắp tay cung kính hành lễ."Con trăn vảy xanh đã chết?" Người trong ma diễm cất giọng nói khản đặc. "Đã chết."Tân Phong mặc áo màu lam, nhướng mày nói: "Diệp Tử Lăng đã tới rồi, nữ nhân này hơi phiền phức. Kiếm ý của nàng ta quá mạnh đến mức ban đầu ta chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Thực lực của nữ tử này còn đáng sợ hơn lời đồn thổi. Tốt xấu gì trăn vảy xanh cũng yêu thú cấp vương, nhưng lại chẳng có sức chống cự khi ở trước mặt nàng ta.”Hắn ta có ấn tượng sâu sắc với Diệp Tử Lăng, nhất là cảnh tượng biển mây vô tận, ngưng kết thành đôi cánh chim rũ xuống trên lưng đối phương.Cảnh đó dù đứng cách xa bao nhiêu nhưng vẫn có thể cảm nhận được phong mang lóe lên trên người Diệp Tử Lăng."Vậy bọn họ cũng đã biết tin tức về Huyết Diệm Long Văn Kim rồi hả?" Người đàn ông trong ma diễm lại lên tiếng."Đã biết rồi. Ta lén đến gần và nghe thấy cuộc trò chuyện của họ. Tiếc là... ta bị một tên nhóc phát hiện, rất kỳ lạ."Trong mắt Tần Phong hiện lên vẻ lạnh lùng, nếu không có tên nhóc kia, hắn có thể ẩn mình lâu hơn nữa.Tìm hiểu kỹ càng về Diệp Tử Lăng và xem thử rốt cuộc nàng ta có bị thương hay không.Một câu nói vu vơ rõ ràng.lại khiến nam tử trong ma diễm im lặng. Dường như hắn ta đã nhớ ra điều gì đó.Im lặng một lúc lâu, Tân Phong thận trọng nói: "Ta đoán Diệp Tử Lăng rất có thể đã bị thương. Nếu tối nay mọi người ra tay có lẽ sế có niềm vui bất ngờ."Ý tưởng này của hắn vô cùng táo bạo, ăn nói rất thận trọng, nhưng trong mắt lại không che giấu được vẻ điên cuồng."Ha ha, ngươi có chắc nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim nhất định sẽ ra đời không?""Việc này..."Tân Phong do dự một chút, tin tức này vô tình bị một ít người trong đám yêu thú nghe được.Tuy nhiên, nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim có thể chỉ là một bảo vật bình thường đối với cá nhân. Nhưng đối với một tông môn siêu cấp trong Hoang Gổ Vực,thì nó là một căn cơ rất khó tưởng tượng được.Nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim chính là hạt giống sinh ra mạch khoáng.Nhưng suy cho cùng, hạt giống phải được chăm sóc và bảo vê mười mấy năm thì mới có thể phát triển thành Huyết Diệm Long Văn Kim sau mấy tram năm.Chỉ có nằm trong tay các tông môn siêu cấp, nguyên thạch này mới phát huy được giá trị lớn nhất. Nó là báu vật mà không ai có thể tưởng tượng và kiểm soátđược.Việc này đúng đến tám chin phần. yêu thú của đáy biển gần đó trời sinh đã cực kỳ nhạy cảm với khí tức của các mạch khoáng.Nhưng dù sao cũng là Huyết Diệm Long Văn Kim, không ai có thể cam đoan nó sẽ ra đời trong vòng bảy ngày."Chắc chắn 99%..." Tân Phong nghiền ngẫm một lát, trầm giọng nói."Vậy cũng không thể chắc chắn, nếu đã không chắc, sao ngươi lại đắc tội Diệp Tử Lăng? Nàng ta là con gái ruột của chưởng môn Phù Vân. Ai nấy đều bảo. ngươi điên, nhưng điên thì không sợ chết à?” Giọng nói trong ma diễm chế nhạo.Tân Phong cảm thấy áp lực như núi, không dám phản bác.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Màn đêm vô tận, vầng trăng lơ lửng cô độc.Trong một góc tối của rừng huyết trên đảo Thiên Thủy, nơi ánh trăng không thể chiếu tới, những cột đá được xếp thành hình tròn, từng bóng người ngồi xếp bằng trên cột đá.Trên người họ đều ngưng tụ một luồng sát khí cực kỳ đáng sợ. Họ đều là những tà tu tiếng tăm lừng lẫy ở biển Khô Huyền.Tuy nhiên, so với người đứng giữa không trung ở giữa vòng tròn, ai nấy đều tỏ ra kém cỏi hơn rất nhiều.Ngay cả Tân Phong, người được xếp hạng trong tốp mười tà tu hàng đầu của biển Khô Huyền trên cột đá, cũng có thể nhìn ra chênh lệch rất lớn so với người này.Người này được bao phủ trong ma diễm màu đen, và chỉ có thể thấy được hình dáng mơ hồ của hắn ta. Ngôn Tình HàiTrông vô cùng quỷ dị và đáng sợ.Huyết khí lan tràn, người ngồi khoanh chân trên cột đá không nói lời nào, khiến bầu không khí trở nên vô cùng áp lực.Phụt!Ánh lửa bập bùng, những bóng người trong ma diễm đang cháy như thể mở mắt ra. Trong mắt những bóng người trên cột đá đều lộ ra vẻ dè chừng, ai nấy đều chắp tay cung kính hành lễ."Con trăn vảy xanh đã chết?" Người trong ma diễm cất giọng nói khản đặc. "Đã chết."Tân Phong mặc áo màu lam, nhướng mày nói: "Diệp Tử Lăng đã tới rồi, nữ nhân này hơi phiền phức. Kiếm ý của nàng ta quá mạnh đến mức ban đầu ta chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Thực lực của nữ tử này còn đáng sợ hơn lời đồn thổi. Tốt xấu gì trăn vảy xanh cũng yêu thú cấp vương, nhưng lại chẳng có sức chống cự khi ở trước mặt nàng ta.”Hắn ta có ấn tượng sâu sắc với Diệp Tử Lăng, nhất là cảnh tượng biển mây vô tận, ngưng kết thành đôi cánh chim rũ xuống trên lưng đối phương.Cảnh đó dù đứng cách xa bao nhiêu nhưng vẫn có thể cảm nhận được phong mang lóe lên trên người Diệp Tử Lăng."Vậy bọn họ cũng đã biết tin tức về Huyết Diệm Long Văn Kim rồi hả?" Người đàn ông trong ma diễm lại lên tiếng."Đã biết rồi. Ta lén đến gần và nghe thấy cuộc trò chuyện của họ. Tiếc là... ta bị một tên nhóc phát hiện, rất kỳ lạ."Trong mắt Tần Phong hiện lên vẻ lạnh lùng, nếu không có tên nhóc kia, hắn có thể ẩn mình lâu hơn nữa.Tìm hiểu kỹ càng về Diệp Tử Lăng và xem thử rốt cuộc nàng ta có bị thương hay không.Một câu nói vu vơ rõ ràng.lại khiến nam tử trong ma diễm im lặng. Dường như hắn ta đã nhớ ra điều gì đó.Im lặng một lúc lâu, Tân Phong thận trọng nói: "Ta đoán Diệp Tử Lăng rất có thể đã bị thương. Nếu tối nay mọi người ra tay có lẽ sế có niềm vui bất ngờ."Ý tưởng này của hắn vô cùng táo bạo, ăn nói rất thận trọng, nhưng trong mắt lại không che giấu được vẻ điên cuồng."Ha ha, ngươi có chắc nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim nhất định sẽ ra đời không?""Việc này..."Tân Phong do dự một chút, tin tức này vô tình bị một ít người trong đám yêu thú nghe được.Tuy nhiên, nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim có thể chỉ là một bảo vật bình thường đối với cá nhân. Nhưng đối với một tông môn siêu cấp trong Hoang Gổ Vực,thì nó là một căn cơ rất khó tưởng tượng được.Nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim chính là hạt giống sinh ra mạch khoáng.Nhưng suy cho cùng, hạt giống phải được chăm sóc và bảo vê mười mấy năm thì mới có thể phát triển thành Huyết Diệm Long Văn Kim sau mấy tram năm.Chỉ có nằm trong tay các tông môn siêu cấp, nguyên thạch này mới phát huy được giá trị lớn nhất. Nó là báu vật mà không ai có thể tưởng tượng và kiểm soátđược.Việc này đúng đến tám chin phần. yêu thú của đáy biển gần đó trời sinh đã cực kỳ nhạy cảm với khí tức của các mạch khoáng.Nhưng dù sao cũng là Huyết Diệm Long Văn Kim, không ai có thể cam đoan nó sẽ ra đời trong vòng bảy ngày."Chắc chắn 99%..." Tân Phong nghiền ngẫm một lát, trầm giọng nói."Vậy cũng không thể chắc chắn, nếu đã không chắc, sao ngươi lại đắc tội Diệp Tử Lăng? Nàng ta là con gái ruột của chưởng môn Phù Vân. Ai nấy đều bảo. ngươi điên, nhưng điên thì không sợ chết à?” Giọng nói trong ma diễm chế nhạo.Tân Phong cảm thấy áp lực như núi, không dám phản bác.

Chương 3977: C3977: Trông vô cùng quỷ dị và đáng sợ