Cánh cửa được mở ra, trước mặt nàng là một nữ tử vận bạch y đang ngồi bên chiếc bàn gỗ, trên tay còn cầm một quyển sách, xem ra đã dậy từ rất lâu. Mái tóc nàng xoã dài sau lưng, tuỳ tiện mà không rối, lại đen thăm thẳm, mượt mà như một dòng suối. Đôi mắt đen láy long lanh nhưng lạnh nhạt hờ hững cùng đôi môi mọng đỏ nổi bật lên trên làn da trắng nõn không tỳ vết. Tất cả tạo nên một nữ tử lãnh ngạo tuyệt mỹ. -Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao? Sau này không cần phải gõ cửa, cứ việc đi vào. -Thần chỉ là không muốn quấy rầy giấc ngủ của người. -Được rồi, ngươi thấy thoải mái là được. -Để thần giúp người thay y phục. -Được. Sau khi thay xong y phục, nàng ngồi xuống trước gương, nhìn bộ y phục trên người mà khẽ thở dài, nàng trước giờ không thích những thứ cầu kì, nên với những thứ thế này nàng lúc nào cũng miễn cưỡng. -Nhi Song, ta biết hỏi điều này có vẻ hơi thô lỗ nhưng năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi? -Thần mới mười lăm thưa Công chúa. -Vậy ngươi nhỏ hơn ta 1 tuổi à? Mà, sau này…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...