Tôi cũng không thèm để ý, tâm tình như chim sẻ, sung sướng nhảy nhót. Rốt cuộc Dương Tử tiên sinh thân yêu của tôi cũng đã quay về từ xã hội tư bản tàn ác. Nhưng buổi trùng phùng giữa tôi và Dương Tử lại kết thúc bằng một màn tắm rượu vang. Tôi cười nhạt nhìn thứ chất lỏng màu hồng nhạt chảy từ trên gương mặt đẹp trai của anh ta xuống tận cổ, nhuốm đỏ cả chiếc áo sơ mi trắng tinh. Anh ta ngồi yên, không nói một lời. Tôi cười: “Anh thật khác quá, nếu như trước kia tôi chỉ có thể lấy trà hắt anh thôi.” “Tịch Tịch, chúng ta chia tay trong hòa bình thôi.” Dương Tử thấp giọng nói, “Anh không nghĩ làm lớn chuyện, ai cũng khó coi.” “Cũng được.” Tôi chìa tay “Phí chia tay.” Dương Tử giật mình, ngẩng đầu nhìn tôi, trong sự kinh ngạc lại mang theo một tia khinh thường; cuối cùng anh ta vẫn móc ví, lấy một xấp tiền đặt vào tay tôi: “Em thật sự… thay đổi.”

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...