Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1700
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1700“Vâng.” Ông Mã không dám cái lời gì, cốc cốc côc gõ cửa.“Vào đi!” Bên trong giọng của một người đàn ông trẻ tuổi vang lên, có chút lười nhác.“Ở bên trong.” Ông Mã nhìn Trình Kiêu, vui mừng nói ra.Trình Kiêu đẩy cửa ra.Căn phòng rất lớn, vô cùng xa hoa, gần như là xa xỉ.Snooker, rạp chiếu phim gia đình, còn có bowling.Đây thật sự là một khu giải trí.Một người thanh niên mặc áo lụa màu nâu sang quý, nửa nằm trên ghế sofa băng da thật rộng thùng thình.Đối diện, một thanh niên anh tuấn, còn có hai cô gái vô cùng xinh đẹp.Hai cô gái trông có vẻ giống nhau, nhưng mà khí chất lại hoàn toàn khác biệt, quần áo, phong cách cũng hoàn toàn khác biệt.Ánh mắt của Trình Kiêu, lúc nhìn một nam hai nữ lại, trong lòng hơi động.“Thế mà lại là người nhà họ Trình ở Ô Tô!”Thanh niên kia, chính là thiên tài thế hệ thanh niên của nhà họ Trình ở Ô Tô, Trình Lạc Thần.Trình Lạc Thần, con trai của Trình Đông Đình, bác của Trình Kiêu, anh trai ruột của Trình Đông Hoa ba Trình Kiêu, cũng là anh họ của Trình Kiêu.Kiếp trước sau khi Trình Kiêu nhận tổ quy tông, vần luôn vô cùng sùng bái Trình Lạc Thần.Nhưng mà tính cách Trình Lạc Thần rất cao ngạo, hơn nữa bởi vì Trình Kiêu, làm cho nhà họ Vương đứng đầu tứ đại thế gia ở thủ đô trở mặt với nhà họ Trình.Cho nên Trình Lạc Thần từ trước đến này đều không nhìn Trình Kiêu một cái.Cả người nhà họ Trình, gần như cũng không có tình cảm gì với Trình Kiêu. Thậm chí là thường xuyên làm nhục Trình Kiêu sau lưng.Một số người cấp tiến, còn ẩu đả Trình Kiêu.Nhưng mà, cũng có mấy người, không quen nhìn thái độ của gia tộc đối với Trình Kiêu, bọn họ cho rằng là do nhà họ Vương quá mức bá đạo, không phải Trình Kiêu sai.Mặc dù sức mạnh của bọn họ rất nhỏ bé, nhưng vẫn đang giúp đỡ Trình Kiêu, giải vây cho Trình Kiêu.Mấy người kia, Trình Kiêu thật sự xem bọn họ trở thành người.thân, ngoài ông nội Trình Thế Thành thì cũng là mấy người thân nhất ở nhà họ Trình.Trong hai cô gái này, có một người.Chính là cô gái mặc áo croptop màu hồng nhạt, buộc hai bím tóc, bên dưới mặc quần bó màu đen, bên ngoài trùm lên váy công chúa đáng yêu.Cô ấy tên là Trình Nhược Thủy, là con gái nhỏ của Trình Đông Dược em trai Trình Đông Hoa, chú của Trình Kiêu.Cô gái bên cạnh mặc một bộ váy dài màu trắng, tóc xõa ngang vai, khí chất lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ, chỉ là chị ruột của cô ấy, Trình Nhược Lan.Trình Kiêu còn nhớ rõ bắt nguồn của cái tên hai người em họ này.Huệ chất lan tâm, nhu tình tựa thủy.Nhưng mà, tính cách của Trình Nhược Lan, lại hoàn toàn khác biệt với Trình Nhược Thủy.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1700“Vâng.” Ông Mã không dám cái lời gì, cốc cốc côc gõ cửa.“Vào đi!” Bên trong giọng của một người đàn ông trẻ tuổi vang lên, có chút lười nhác.“Ở bên trong.” Ông Mã nhìn Trình Kiêu, vui mừng nói ra.Trình Kiêu đẩy cửa ra.Căn phòng rất lớn, vô cùng xa hoa, gần như là xa xỉ.Snooker, rạp chiếu phim gia đình, còn có bowling.Đây thật sự là một khu giải trí.Một người thanh niên mặc áo lụa màu nâu sang quý, nửa nằm trên ghế sofa băng da thật rộng thùng thình.Đối diện, một thanh niên anh tuấn, còn có hai cô gái vô cùng xinh đẹp.Hai cô gái trông có vẻ giống nhau, nhưng mà khí chất lại hoàn toàn khác biệt, quần áo, phong cách cũng hoàn toàn khác biệt.Ánh mắt của Trình Kiêu, lúc nhìn một nam hai nữ lại, trong lòng hơi động.“Thế mà lại là người nhà họ Trình ở Ô Tô!”Thanh niên kia, chính là thiên tài thế hệ thanh niên của nhà họ Trình ở Ô Tô, Trình Lạc Thần.Trình Lạc Thần, con trai của Trình Đông Đình, bác của Trình Kiêu, anh trai ruột của Trình Đông Hoa ba Trình Kiêu, cũng là anh họ của Trình Kiêu.Kiếp trước sau khi Trình Kiêu nhận tổ quy tông, vần luôn vô cùng sùng bái Trình Lạc Thần.Nhưng mà tính cách Trình Lạc Thần rất cao ngạo, hơn nữa bởi vì Trình Kiêu, làm cho nhà họ Vương đứng đầu tứ đại thế gia ở thủ đô trở mặt với nhà họ Trình.Cho nên Trình Lạc Thần từ trước đến này đều không nhìn Trình Kiêu một cái.Cả người nhà họ Trình, gần như cũng không có tình cảm gì với Trình Kiêu. Thậm chí là thường xuyên làm nhục Trình Kiêu sau lưng.Một số người cấp tiến, còn ẩu đả Trình Kiêu.Nhưng mà, cũng có mấy người, không quen nhìn thái độ của gia tộc đối với Trình Kiêu, bọn họ cho rằng là do nhà họ Vương quá mức bá đạo, không phải Trình Kiêu sai.Mặc dù sức mạnh của bọn họ rất nhỏ bé, nhưng vẫn đang giúp đỡ Trình Kiêu, giải vây cho Trình Kiêu.Mấy người kia, Trình Kiêu thật sự xem bọn họ trở thành người.thân, ngoài ông nội Trình Thế Thành thì cũng là mấy người thân nhất ở nhà họ Trình.Trong hai cô gái này, có một người.Chính là cô gái mặc áo croptop màu hồng nhạt, buộc hai bím tóc, bên dưới mặc quần bó màu đen, bên ngoài trùm lên váy công chúa đáng yêu.Cô ấy tên là Trình Nhược Thủy, là con gái nhỏ của Trình Đông Dược em trai Trình Đông Hoa, chú của Trình Kiêu.Cô gái bên cạnh mặc một bộ váy dài màu trắng, tóc xõa ngang vai, khí chất lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ, chỉ là chị ruột của cô ấy, Trình Nhược Lan.Trình Kiêu còn nhớ rõ bắt nguồn của cái tên hai người em họ này.Huệ chất lan tâm, nhu tình tựa thủy.Nhưng mà, tính cách của Trình Nhược Lan, lại hoàn toàn khác biệt với Trình Nhược Thủy.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1700“Vâng.” Ông Mã không dám cái lời gì, cốc cốc côc gõ cửa.“Vào đi!” Bên trong giọng của một người đàn ông trẻ tuổi vang lên, có chút lười nhác.“Ở bên trong.” Ông Mã nhìn Trình Kiêu, vui mừng nói ra.Trình Kiêu đẩy cửa ra.Căn phòng rất lớn, vô cùng xa hoa, gần như là xa xỉ.Snooker, rạp chiếu phim gia đình, còn có bowling.Đây thật sự là một khu giải trí.Một người thanh niên mặc áo lụa màu nâu sang quý, nửa nằm trên ghế sofa băng da thật rộng thùng thình.Đối diện, một thanh niên anh tuấn, còn có hai cô gái vô cùng xinh đẹp.Hai cô gái trông có vẻ giống nhau, nhưng mà khí chất lại hoàn toàn khác biệt, quần áo, phong cách cũng hoàn toàn khác biệt.Ánh mắt của Trình Kiêu, lúc nhìn một nam hai nữ lại, trong lòng hơi động.“Thế mà lại là người nhà họ Trình ở Ô Tô!”Thanh niên kia, chính là thiên tài thế hệ thanh niên của nhà họ Trình ở Ô Tô, Trình Lạc Thần.Trình Lạc Thần, con trai của Trình Đông Đình, bác của Trình Kiêu, anh trai ruột của Trình Đông Hoa ba Trình Kiêu, cũng là anh họ của Trình Kiêu.Kiếp trước sau khi Trình Kiêu nhận tổ quy tông, vần luôn vô cùng sùng bái Trình Lạc Thần.Nhưng mà tính cách Trình Lạc Thần rất cao ngạo, hơn nữa bởi vì Trình Kiêu, làm cho nhà họ Vương đứng đầu tứ đại thế gia ở thủ đô trở mặt với nhà họ Trình.Cho nên Trình Lạc Thần từ trước đến này đều không nhìn Trình Kiêu một cái.Cả người nhà họ Trình, gần như cũng không có tình cảm gì với Trình Kiêu. Thậm chí là thường xuyên làm nhục Trình Kiêu sau lưng.Một số người cấp tiến, còn ẩu đả Trình Kiêu.Nhưng mà, cũng có mấy người, không quen nhìn thái độ của gia tộc đối với Trình Kiêu, bọn họ cho rằng là do nhà họ Vương quá mức bá đạo, không phải Trình Kiêu sai.Mặc dù sức mạnh của bọn họ rất nhỏ bé, nhưng vẫn đang giúp đỡ Trình Kiêu, giải vây cho Trình Kiêu.Mấy người kia, Trình Kiêu thật sự xem bọn họ trở thành người.thân, ngoài ông nội Trình Thế Thành thì cũng là mấy người thân nhất ở nhà họ Trình.Trong hai cô gái này, có một người.Chính là cô gái mặc áo croptop màu hồng nhạt, buộc hai bím tóc, bên dưới mặc quần bó màu đen, bên ngoài trùm lên váy công chúa đáng yêu.Cô ấy tên là Trình Nhược Thủy, là con gái nhỏ của Trình Đông Dược em trai Trình Đông Hoa, chú của Trình Kiêu.Cô gái bên cạnh mặc một bộ váy dài màu trắng, tóc xõa ngang vai, khí chất lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ, chỉ là chị ruột của cô ấy, Trình Nhược Lan.Trình Kiêu còn nhớ rõ bắt nguồn của cái tên hai người em họ này.Huệ chất lan tâm, nhu tình tựa thủy.Nhưng mà, tính cách của Trình Nhược Lan, lại hoàn toàn khác biệt với Trình Nhược Thủy.