Giới Thiệu Truyện Tác giả Phong Lăng Thiên Hạ cũng không phải là xa lạ với tác phẩm Dị Thế Tà Quân. Sau kết thúc bộ Dị Thế Tà Quân thì tác giả này đã viết tiếp bộ Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên. Với phong cách viết hài hước, xây dựng tình tiết hợp lý và kịch tính, truyện không mất bao nhiêu thời gian đã liên tục dẫn đầu bảng xếp hạng truyện Tiêp hiệp - Kỳ huyễn của trang truyện qidian. - Sở Dương kiếp trước vì lấy được bí tịch Cửu Kiếp kiếm mà bị cao thủ trong thiên hạ vây giết. Trước khi chết, hắn mới ngộ ra con đường của mình từ trước đến nay là sai. Dưới sự nuối tiếc, tuyệt vọng, hắn đã dùng chính máu trong tim của mình để kích phát ra tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm, không ngờ đã làm sống lại kiếm hồn của Cửu Kiếp kiếm. Nhờ năng lực đặc dị của kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm, hắn đã quay trở lại thời điểm hắn mới gia nhập môn phái của hắn - Thiên Ngoại lâu. Trùng sinh lại với kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm trong người, hắn đã đi trên một con đường mới khác hẳn hoàn toàn với kiếp trước, ân oán…

Chương 2374: Thiên Đế tình thâm

Ngạo Thế Cửu Trọng ThiênTác giả: Phong Lăng Thiên HạTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpGiới Thiệu Truyện Tác giả Phong Lăng Thiên Hạ cũng không phải là xa lạ với tác phẩm Dị Thế Tà Quân. Sau kết thúc bộ Dị Thế Tà Quân thì tác giả này đã viết tiếp bộ Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên. Với phong cách viết hài hước, xây dựng tình tiết hợp lý và kịch tính, truyện không mất bao nhiêu thời gian đã liên tục dẫn đầu bảng xếp hạng truyện Tiêp hiệp - Kỳ huyễn của trang truyện qidian. - Sở Dương kiếp trước vì lấy được bí tịch Cửu Kiếp kiếm mà bị cao thủ trong thiên hạ vây giết. Trước khi chết, hắn mới ngộ ra con đường của mình từ trước đến nay là sai. Dưới sự nuối tiếc, tuyệt vọng, hắn đã dùng chính máu trong tim của mình để kích phát ra tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm, không ngờ đã làm sống lại kiếm hồn của Cửu Kiếp kiếm. Nhờ năng lực đặc dị của kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm, hắn đã quay trở lại thời điểm hắn mới gia nhập môn phái của hắn - Thiên Ngoại lâu. Trùng sinh lại với kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm trong người, hắn đã đi trên một con đường mới khác hẳn hoàn toàn với kiếp trước, ân oán… Theo một cỗ sương mù màu tím trào ra, Tử Tiêu Tháp sau khi mở cửa thì huyễn hóa thành một cái gian phòng hết sức ấm áp. Trong đó có một nữ nhân mỹ lệ khuôn mặt đầy bất an đánh giá chính nàng, không ngừng hỏi nói: "Như thể nào? Có thể tiến hành không? Hình dáng này của ta... Không biết hài tử thấy được có thể chán hay không..."Vừa nói lại cũng có chút khóc lóc nói: "hài tử đáng thương của ta... Muốn gặp được cha mẹ lại phải dùng phương thức như thế này... Ta muốn ôm nó... Hôn nó..."Đột nhiên nữ nhân này lại kinh hô một tiếng nói: "Ngươi đã bắt đầu rồi ư?"Nhưng ngay sau đó sắc mặt lại đột nhiên thay đổi, trở nên từ ái, sầu não, nhưng cũng có vô hạn ấm áp."Hài tử, ta chính là mẫu thân ngươi..." Mới vừa nói xong câu đó, nữ tử này vành mắt vừa đỏ, cố nén, nức nở nói: "Không biết ngươi lớn lên hình dáng ra sao... giống cha ngươi thật nhiều hay là giống ta thật nhiều... Mẹ nhìn không thấy được con...""Mẹ..." Tử Tà Tình si ngốc nhìn lên nữ nhân trước mặt mà cũng không dám có chút động tác nào khác.Mặc dù chỉ là một cái hỉnh ảnh hư ảo nhưng Tử Tà Tình cũng trong nháy mắt cảm nhận được vô hạn ấm áp5 ngay khi nữ nhân ôn nhu trước mặt này xuất hiện nàng đã cảm thấy tâm linh rung động.Đây chính là mẹ ta!Mẹ ta yêu ta hơn hết thảy!Loại ý nghĩ này, cảm giác này một cách tự nhiên nổi lên. Loại cảm giác Tử Tà Tình vốn chẳng bao giờ cảm nhận được hết thảy nay trong nháy mắt trong lòng tràn đầy hạnh phúc cùng thỏa mãn. Còn có sự chua xót, tân toan...Mặc dù biết rõ mẹ nhìn không thấy nhưng vẫn muốn cười một cái, để cho mẹ xem một chút; nhưng khóe miệng vừa động, trong mắt nước mắt lại không khống chế được mà ào xuôi xuống.Với cảm giác cực độ tân toan bi thống trong lòng, trong lúc nhất thời nàng chỉ muốn khóc lớn lên nhưng nàng cũng không dám khóc thành tiếng, chỉ có thể gắt gao che miệng lại, nháy mắt một cái cũng không dám nhìn vào mâu thân mình... Tùy ý để nước mắt giàn giụa...Muốn gặp mẹ, đây là cơ hội duy nhất, là cơ hội duy nhất trong cuộc đời này!Nàng chỉ e sợ bản thân lơ đăng vừa động phá hư cái không gian thiết trí này làm cho thân ảnh mẫu thân sẽ tức thì biển mất... Cho nên động cũng không dám động.Nàng cứ như vậy si ngốc nhìn, vừa tự nói với mình: Đây chính là mẹ ta, mẫu thân ta chưa từng gặp mặt!Ta cũng có mẫu thân! Truyện được copy tạiTruyện FULLTa không phải là cô nhi! Không phải là bị vứt bỏ mà! Mẹ ruột của ta so sánh với bất kỳ mẫu thân nào trên đời này cũng yêu ta hơn..."Hài tử... Ta rất nhớ ngươi... Mẹ thật rất nhớ ngươi a..." Cô gái kia khống chế không được khóc lớn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nước mắt loang lổ.Bên cạnh, thanh âm của Tử Tiêu Thiên Đế có chút bất đắc dĩ trách cứ nói: "Ngươi... Khống chế một chút tâm tình đi, ngươi với hình dáng này? Chẳng phải là làm cho hài tử thêm khổ sở sao...""Ta... Ta không nhịn được..." Nàng kia khóc thút thít, khóc ròng nói: "Ta muốn nhìn hài tử của ta một chút...""Ta muốn nói cho nó biết, ta yêu nó, ta thật yêu nó... Ta nằm mộng cũng muốn xem nó một chút, ta ước mơ thật lâu rồi, con của chúng ta có hình dạng như thể nào. Ta một mực nghĩ tới, ta sẽ yêu nó như thế nào, dạy nó như thể nào, dụ dỗ nó như thế nào... nó tò nhỏ đến lớn, một năm một năm có biến hóa gỉ... Ta suy nghĩ kỹ lâu, thật lâu rồi... Nhưng bây giờ... Ta lại chỉ có thể làm cho hài tử thấy được một cái hình ảnh... Nó thậm chí cho tới bây giờ cũng không có cảm giác gì, cảm giác được mẫu thân ôm trong ngực cũng chưa từng được cảm thụ qua, mùi vị trên người của mẫu thân...""Người khác có thể có hài tử, vl sa

Ngạo Thế Cửu Trọng ThiênTác giả: Phong Lăng Thiên HạTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpGiới Thiệu Truyện Tác giả Phong Lăng Thiên Hạ cũng không phải là xa lạ với tác phẩm Dị Thế Tà Quân. Sau kết thúc bộ Dị Thế Tà Quân thì tác giả này đã viết tiếp bộ Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên. Với phong cách viết hài hước, xây dựng tình tiết hợp lý và kịch tính, truyện không mất bao nhiêu thời gian đã liên tục dẫn đầu bảng xếp hạng truyện Tiêp hiệp - Kỳ huyễn của trang truyện qidian. - Sở Dương kiếp trước vì lấy được bí tịch Cửu Kiếp kiếm mà bị cao thủ trong thiên hạ vây giết. Trước khi chết, hắn mới ngộ ra con đường của mình từ trước đến nay là sai. Dưới sự nuối tiếc, tuyệt vọng, hắn đã dùng chính máu trong tim của mình để kích phát ra tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm, không ngờ đã làm sống lại kiếm hồn của Cửu Kiếp kiếm. Nhờ năng lực đặc dị của kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm, hắn đã quay trở lại thời điểm hắn mới gia nhập môn phái của hắn - Thiên Ngoại lâu. Trùng sinh lại với kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm trong người, hắn đã đi trên một con đường mới khác hẳn hoàn toàn với kiếp trước, ân oán… Theo một cỗ sương mù màu tím trào ra, Tử Tiêu Tháp sau khi mở cửa thì huyễn hóa thành một cái gian phòng hết sức ấm áp. Trong đó có một nữ nhân mỹ lệ khuôn mặt đầy bất an đánh giá chính nàng, không ngừng hỏi nói: "Như thể nào? Có thể tiến hành không? Hình dáng này của ta... Không biết hài tử thấy được có thể chán hay không..."Vừa nói lại cũng có chút khóc lóc nói: "hài tử đáng thương của ta... Muốn gặp được cha mẹ lại phải dùng phương thức như thế này... Ta muốn ôm nó... Hôn nó..."Đột nhiên nữ nhân này lại kinh hô một tiếng nói: "Ngươi đã bắt đầu rồi ư?"Nhưng ngay sau đó sắc mặt lại đột nhiên thay đổi, trở nên từ ái, sầu não, nhưng cũng có vô hạn ấm áp."Hài tử, ta chính là mẫu thân ngươi..." Mới vừa nói xong câu đó, nữ tử này vành mắt vừa đỏ, cố nén, nức nở nói: "Không biết ngươi lớn lên hình dáng ra sao... giống cha ngươi thật nhiều hay là giống ta thật nhiều... Mẹ nhìn không thấy được con...""Mẹ..." Tử Tà Tình si ngốc nhìn lên nữ nhân trước mặt mà cũng không dám có chút động tác nào khác.Mặc dù chỉ là một cái hỉnh ảnh hư ảo nhưng Tử Tà Tình cũng trong nháy mắt cảm nhận được vô hạn ấm áp5 ngay khi nữ nhân ôn nhu trước mặt này xuất hiện nàng đã cảm thấy tâm linh rung động.Đây chính là mẹ ta!Mẹ ta yêu ta hơn hết thảy!Loại ý nghĩ này, cảm giác này một cách tự nhiên nổi lên. Loại cảm giác Tử Tà Tình vốn chẳng bao giờ cảm nhận được hết thảy nay trong nháy mắt trong lòng tràn đầy hạnh phúc cùng thỏa mãn. Còn có sự chua xót, tân toan...Mặc dù biết rõ mẹ nhìn không thấy nhưng vẫn muốn cười một cái, để cho mẹ xem một chút; nhưng khóe miệng vừa động, trong mắt nước mắt lại không khống chế được mà ào xuôi xuống.Với cảm giác cực độ tân toan bi thống trong lòng, trong lúc nhất thời nàng chỉ muốn khóc lớn lên nhưng nàng cũng không dám khóc thành tiếng, chỉ có thể gắt gao che miệng lại, nháy mắt một cái cũng không dám nhìn vào mâu thân mình... Tùy ý để nước mắt giàn giụa...Muốn gặp mẹ, đây là cơ hội duy nhất, là cơ hội duy nhất trong cuộc đời này!Nàng chỉ e sợ bản thân lơ đăng vừa động phá hư cái không gian thiết trí này làm cho thân ảnh mẫu thân sẽ tức thì biển mất... Cho nên động cũng không dám động.Nàng cứ như vậy si ngốc nhìn, vừa tự nói với mình: Đây chính là mẹ ta, mẫu thân ta chưa từng gặp mặt!Ta cũng có mẫu thân! Truyện được copy tạiTruyện FULLTa không phải là cô nhi! Không phải là bị vứt bỏ mà! Mẹ ruột của ta so sánh với bất kỳ mẫu thân nào trên đời này cũng yêu ta hơn..."Hài tử... Ta rất nhớ ngươi... Mẹ thật rất nhớ ngươi a..." Cô gái kia khống chế không được khóc lớn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nước mắt loang lổ.Bên cạnh, thanh âm của Tử Tiêu Thiên Đế có chút bất đắc dĩ trách cứ nói: "Ngươi... Khống chế một chút tâm tình đi, ngươi với hình dáng này? Chẳng phải là làm cho hài tử thêm khổ sở sao...""Ta... Ta không nhịn được..." Nàng kia khóc thút thít, khóc ròng nói: "Ta muốn nhìn hài tử của ta một chút...""Ta muốn nói cho nó biết, ta yêu nó, ta thật yêu nó... Ta nằm mộng cũng muốn xem nó một chút, ta ước mơ thật lâu rồi, con của chúng ta có hình dạng như thể nào. Ta một mực nghĩ tới, ta sẽ yêu nó như thế nào, dạy nó như thể nào, dụ dỗ nó như thế nào... nó tò nhỏ đến lớn, một năm một năm có biến hóa gỉ... Ta suy nghĩ kỹ lâu, thật lâu rồi... Nhưng bây giờ... Ta lại chỉ có thể làm cho hài tử thấy được một cái hình ảnh... Nó thậm chí cho tới bây giờ cũng không có cảm giác gì, cảm giác được mẫu thân ôm trong ngực cũng chưa từng được cảm thụ qua, mùi vị trên người của mẫu thân...""Người khác có thể có hài tử, vl sa

Ngạo Thế Cửu Trọng ThiênTác giả: Phong Lăng Thiên HạTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpGiới Thiệu Truyện Tác giả Phong Lăng Thiên Hạ cũng không phải là xa lạ với tác phẩm Dị Thế Tà Quân. Sau kết thúc bộ Dị Thế Tà Quân thì tác giả này đã viết tiếp bộ Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên. Với phong cách viết hài hước, xây dựng tình tiết hợp lý và kịch tính, truyện không mất bao nhiêu thời gian đã liên tục dẫn đầu bảng xếp hạng truyện Tiêp hiệp - Kỳ huyễn của trang truyện qidian. - Sở Dương kiếp trước vì lấy được bí tịch Cửu Kiếp kiếm mà bị cao thủ trong thiên hạ vây giết. Trước khi chết, hắn mới ngộ ra con đường của mình từ trước đến nay là sai. Dưới sự nuối tiếc, tuyệt vọng, hắn đã dùng chính máu trong tim của mình để kích phát ra tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm, không ngờ đã làm sống lại kiếm hồn của Cửu Kiếp kiếm. Nhờ năng lực đặc dị của kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm, hắn đã quay trở lại thời điểm hắn mới gia nhập môn phái của hắn - Thiên Ngoại lâu. Trùng sinh lại với kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm trong người, hắn đã đi trên một con đường mới khác hẳn hoàn toàn với kiếp trước, ân oán… Theo một cỗ sương mù màu tím trào ra, Tử Tiêu Tháp sau khi mở cửa thì huyễn hóa thành một cái gian phòng hết sức ấm áp. Trong đó có một nữ nhân mỹ lệ khuôn mặt đầy bất an đánh giá chính nàng, không ngừng hỏi nói: "Như thể nào? Có thể tiến hành không? Hình dáng này của ta... Không biết hài tử thấy được có thể chán hay không..."Vừa nói lại cũng có chút khóc lóc nói: "hài tử đáng thương của ta... Muốn gặp được cha mẹ lại phải dùng phương thức như thế này... Ta muốn ôm nó... Hôn nó..."Đột nhiên nữ nhân này lại kinh hô một tiếng nói: "Ngươi đã bắt đầu rồi ư?"Nhưng ngay sau đó sắc mặt lại đột nhiên thay đổi, trở nên từ ái, sầu não, nhưng cũng có vô hạn ấm áp."Hài tử, ta chính là mẫu thân ngươi..." Mới vừa nói xong câu đó, nữ tử này vành mắt vừa đỏ, cố nén, nức nở nói: "Không biết ngươi lớn lên hình dáng ra sao... giống cha ngươi thật nhiều hay là giống ta thật nhiều... Mẹ nhìn không thấy được con...""Mẹ..." Tử Tà Tình si ngốc nhìn lên nữ nhân trước mặt mà cũng không dám có chút động tác nào khác.Mặc dù chỉ là một cái hỉnh ảnh hư ảo nhưng Tử Tà Tình cũng trong nháy mắt cảm nhận được vô hạn ấm áp5 ngay khi nữ nhân ôn nhu trước mặt này xuất hiện nàng đã cảm thấy tâm linh rung động.Đây chính là mẹ ta!Mẹ ta yêu ta hơn hết thảy!Loại ý nghĩ này, cảm giác này một cách tự nhiên nổi lên. Loại cảm giác Tử Tà Tình vốn chẳng bao giờ cảm nhận được hết thảy nay trong nháy mắt trong lòng tràn đầy hạnh phúc cùng thỏa mãn. Còn có sự chua xót, tân toan...Mặc dù biết rõ mẹ nhìn không thấy nhưng vẫn muốn cười một cái, để cho mẹ xem một chút; nhưng khóe miệng vừa động, trong mắt nước mắt lại không khống chế được mà ào xuôi xuống.Với cảm giác cực độ tân toan bi thống trong lòng, trong lúc nhất thời nàng chỉ muốn khóc lớn lên nhưng nàng cũng không dám khóc thành tiếng, chỉ có thể gắt gao che miệng lại, nháy mắt một cái cũng không dám nhìn vào mâu thân mình... Tùy ý để nước mắt giàn giụa...Muốn gặp mẹ, đây là cơ hội duy nhất, là cơ hội duy nhất trong cuộc đời này!Nàng chỉ e sợ bản thân lơ đăng vừa động phá hư cái không gian thiết trí này làm cho thân ảnh mẫu thân sẽ tức thì biển mất... Cho nên động cũng không dám động.Nàng cứ như vậy si ngốc nhìn, vừa tự nói với mình: Đây chính là mẹ ta, mẫu thân ta chưa từng gặp mặt!Ta cũng có mẫu thân! Truyện được copy tạiTruyện FULLTa không phải là cô nhi! Không phải là bị vứt bỏ mà! Mẹ ruột của ta so sánh với bất kỳ mẫu thân nào trên đời này cũng yêu ta hơn..."Hài tử... Ta rất nhớ ngươi... Mẹ thật rất nhớ ngươi a..." Cô gái kia khống chế không được khóc lớn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nước mắt loang lổ.Bên cạnh, thanh âm của Tử Tiêu Thiên Đế có chút bất đắc dĩ trách cứ nói: "Ngươi... Khống chế một chút tâm tình đi, ngươi với hình dáng này? Chẳng phải là làm cho hài tử thêm khổ sở sao...""Ta... Ta không nhịn được..." Nàng kia khóc thút thít, khóc ròng nói: "Ta muốn nhìn hài tử của ta một chút...""Ta muốn nói cho nó biết, ta yêu nó, ta thật yêu nó... Ta nằm mộng cũng muốn xem nó một chút, ta ước mơ thật lâu rồi, con của chúng ta có hình dạng như thể nào. Ta một mực nghĩ tới, ta sẽ yêu nó như thế nào, dạy nó như thể nào, dụ dỗ nó như thế nào... nó tò nhỏ đến lớn, một năm một năm có biến hóa gỉ... Ta suy nghĩ kỹ lâu, thật lâu rồi... Nhưng bây giờ... Ta lại chỉ có thể làm cho hài tử thấy được một cái hình ảnh... Nó thậm chí cho tới bây giờ cũng không có cảm giác gì, cảm giác được mẫu thân ôm trong ngực cũng chưa từng được cảm thụ qua, mùi vị trên người của mẫu thân...""Người khác có thể có hài tử, vl sa

Chương 2374: Thiên Đế tình thâm