Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 430: 227-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Bọn họ có việc quan trọng, tôi không thể làm gì khác hơn là một mình đi dạo trong sân trường. Cũng may bây giờ là ban ngày, tôi cũng không sợ, một mình đi lang thang trong sân trường một hồi lại trở về bờ sông. (sant: là sông nhé mọi người ☹)Vừa rồi bị Vương Lâm Lâm chen ngang nên tôi cũng chưa kịp quan sát kỹ chỗ sông nơi Chu Lan tự sát, bây giờ lại đi tới, một cảm giác quen thuộc xa xôi đột nhiên lại ập vào mắt. Trước kia lúc còn ở trong trường, sau khi ăn cơm xong tôi thích nhất là cùng Vương Văn đi dạo bên cạnh con sông này. Khi đó mặc dù không quá hiểu tình yêu là cái gì nhưng tôi cùng Vương Văn cũng không buồn không lo. Vương Văn rất ngây ngô, bây giờ nghĩ lại, nếu như tính cách anh ấy không thay đổi bởi một loạt biến cố thì chúng tôi vẫn có thể làm bạn.Đáng tiếc là không có nếu như, tôi lắc đầu, đem những suy nghĩ kia đuổi đi, nghiêm túc quan sát con sông phía trước mặt này.Đây là một con sông chảy theo hướng nam ra bắc, mặt sông không quá rộng nhưng nước rất sâu, bị trường học chúng tôi chặn một đoạn ở giữa làm cảnh quan ven sông, hai bên đều được kè bằng đá tạo thành một hình chữ M. Bởi vì bây giờ là cuối thu cho nên nước không hề cao.Mùa hè lúc nước lên cao có rất nhiều rêu tảo nở ra trên kè đá, nhìn xa xa chỉ thấy một màu đen thùi lùi rất ảm đạm, lại gần còn có một mùi tanh bốc lên, cho dù không lại gần cũng có thể thấy rêu tảo kia rất trơn, nếu đi không cẩn thận thì rất dễ bị ngã xuống sông.Hè năm nay mưa nhiều hơn mọi năm nên mức nước sông bây giờ vẫn còn rất cao, chỉ là rong rêu đã mọc dài như vậy sao nhà trường không tìm người dọn dẹp một chút. Nếu không dọn dẹp rong rêu cũng được đi, ở bờ sông lại không biết cho làm biển cảnh báo, nếu đến đây buổi tối chỉ thấy một mảnh đen thùi lùi, đi bộ ven bờ sông rất dễ dàng trượt xuống.Nghĩ tới đây trong đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ, chẳng lẽ Chu Lan căn bản không phải đi tự sát, chẳng qua sau khi gây gổ tâm tình cô ta không tốt nên một mình đi dạo ở bờ sông, kết quả vô tình giẫm phải rong rêu bị rơi xuống sông mới chết chìm?Ban đầu tôi đã cảm thấy Vương Lâm Lâm nói Chu Lan sẽ bởi vì một chai Nước Thần mà nhảy xuống sông tự sát có chút bất hợp lý, cho dù cô ta vẫn luôn tự ti, cũng đúng là bị oan uổng nhưng vì chút chuyện này mà tự sát thì quá yếu đuối.

Bọn họ có việc quan trọng, tôi không thể làm gì khác hơn là một mình đi dạo trong sân trường. Cũng may bây giờ là ban ngày, tôi cũng không sợ, một mình đi lang thang trong sân trường một hồi lại trở về bờ sông. (sant: là sông nhé mọi người ☹)

Vừa rồi bị Vương Lâm Lâm chen ngang nên tôi cũng chưa kịp quan sát kỹ chỗ sông nơi Chu Lan tự sát, bây giờ lại đi tới, một cảm giác quen thuộc xa xôi đột nhiên lại ập vào mắt. Trước kia lúc còn ở trong trường, sau khi ăn cơm xong tôi thích nhất là cùng Vương Văn đi dạo bên cạnh con sông này. Khi đó mặc dù không quá hiểu tình yêu là cái gì nhưng tôi cùng Vương Văn cũng không buồn không lo. Vương Văn rất ngây ngô, bây giờ nghĩ lại, nếu như tính cách anh ấy không thay đổi bởi một loạt biến cố thì chúng tôi vẫn có thể làm bạn.

Đáng tiếc là không có nếu như, tôi lắc đầu, đem những suy nghĩ kia đuổi đi, nghiêm túc quan sát con sông phía trước mặt này.

Đây là một con sông chảy theo hướng nam ra bắc, mặt sông không quá rộng nhưng nước rất sâu, bị trường học chúng tôi chặn một đoạn ở giữa làm cảnh quan ven sông, hai bên đều được kè bằng đá tạo thành một hình chữ M. Bởi vì bây giờ là cuối thu cho nên nước không hề cao.

Mùa hè lúc nước lên cao có rất nhiều rêu tảo nở ra trên kè đá, nhìn xa xa chỉ thấy một màu đen thùi lùi rất ảm đạm, lại gần còn có một mùi tanh bốc lên, cho dù không lại gần cũng có thể thấy rêu tảo kia rất trơn, nếu đi không cẩn thận thì rất dễ bị ngã xuống sông.

Hè năm nay mưa nhiều hơn mọi năm nên mức nước sông bây giờ vẫn còn rất cao, chỉ là rong rêu đã mọc dài như vậy sao nhà trường không tìm người dọn dẹp một chút. Nếu không dọn dẹp rong rêu cũng được đi, ở bờ sông lại không biết cho làm biển cảnh báo, nếu đến đây buổi tối chỉ thấy một mảnh đen thùi lùi, đi bộ ven bờ sông rất dễ dàng trượt xuống.

Nghĩ tới đây trong đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ, chẳng lẽ Chu Lan căn bản không phải đi tự sát, chẳng qua sau khi gây gổ tâm tình cô ta không tốt nên một mình đi dạo ở bờ sông, kết quả vô tình giẫm phải rong rêu bị rơi xuống sông mới chết chìm?

Ban đầu tôi đã cảm thấy Vương Lâm Lâm nói Chu Lan sẽ bởi vì một chai Nước Thần mà nhảy xuống sông tự sát có chút bất hợp lý, cho dù cô ta vẫn luôn tự ti, cũng đúng là bị oan uổng nhưng vì chút chuyện này mà tự sát thì quá yếu đuối.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Bọn họ có việc quan trọng, tôi không thể làm gì khác hơn là một mình đi dạo trong sân trường. Cũng may bây giờ là ban ngày, tôi cũng không sợ, một mình đi lang thang trong sân trường một hồi lại trở về bờ sông. (sant: là sông nhé mọi người ☹)Vừa rồi bị Vương Lâm Lâm chen ngang nên tôi cũng chưa kịp quan sát kỹ chỗ sông nơi Chu Lan tự sát, bây giờ lại đi tới, một cảm giác quen thuộc xa xôi đột nhiên lại ập vào mắt. Trước kia lúc còn ở trong trường, sau khi ăn cơm xong tôi thích nhất là cùng Vương Văn đi dạo bên cạnh con sông này. Khi đó mặc dù không quá hiểu tình yêu là cái gì nhưng tôi cùng Vương Văn cũng không buồn không lo. Vương Văn rất ngây ngô, bây giờ nghĩ lại, nếu như tính cách anh ấy không thay đổi bởi một loạt biến cố thì chúng tôi vẫn có thể làm bạn.Đáng tiếc là không có nếu như, tôi lắc đầu, đem những suy nghĩ kia đuổi đi, nghiêm túc quan sát con sông phía trước mặt này.Đây là một con sông chảy theo hướng nam ra bắc, mặt sông không quá rộng nhưng nước rất sâu, bị trường học chúng tôi chặn một đoạn ở giữa làm cảnh quan ven sông, hai bên đều được kè bằng đá tạo thành một hình chữ M. Bởi vì bây giờ là cuối thu cho nên nước không hề cao.Mùa hè lúc nước lên cao có rất nhiều rêu tảo nở ra trên kè đá, nhìn xa xa chỉ thấy một màu đen thùi lùi rất ảm đạm, lại gần còn có một mùi tanh bốc lên, cho dù không lại gần cũng có thể thấy rêu tảo kia rất trơn, nếu đi không cẩn thận thì rất dễ bị ngã xuống sông.Hè năm nay mưa nhiều hơn mọi năm nên mức nước sông bây giờ vẫn còn rất cao, chỉ là rong rêu đã mọc dài như vậy sao nhà trường không tìm người dọn dẹp một chút. Nếu không dọn dẹp rong rêu cũng được đi, ở bờ sông lại không biết cho làm biển cảnh báo, nếu đến đây buổi tối chỉ thấy một mảnh đen thùi lùi, đi bộ ven bờ sông rất dễ dàng trượt xuống.Nghĩ tới đây trong đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ, chẳng lẽ Chu Lan căn bản không phải đi tự sát, chẳng qua sau khi gây gổ tâm tình cô ta không tốt nên một mình đi dạo ở bờ sông, kết quả vô tình giẫm phải rong rêu bị rơi xuống sông mới chết chìm?Ban đầu tôi đã cảm thấy Vương Lâm Lâm nói Chu Lan sẽ bởi vì một chai Nước Thần mà nhảy xuống sông tự sát có chút bất hợp lý, cho dù cô ta vẫn luôn tự ti, cũng đúng là bị oan uổng nhưng vì chút chuyện này mà tự sát thì quá yếu đuối.

Chương 430: 227-2