Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 431: 227-3
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nhưng sau đó tôi lại ngay lập tức gạt ý nghĩ này đi, nếu như Chu Lan thật sự vô tình chết chìm thì chính là bất ngờ chết, người chết ngoài ý muốn thì oán khí của hồn phách sẽ thấp hơn, không thể nào biết giết liền hai người, theo như nói thì nên đi đầu thai mới đúng, cho dù không cách nào đầu thai thì cũng sẽ ở trong nước làm quỷ nước.Nhưng Tô Mộc có nói anh ấy đã xem qua khúc sông này, bên trong cũng không có quỷ nước.Chuyện này giống như một mê cung lớn vậy, rất khó hiểu, khiến cho người ta cũng không thấy được manh mối.Tôi vừa suy nghĩ vừa đi dọc theo bờ kè, không bao lâu đã đi tới khu vực bị cảnh sát quây lại. Lúc này đội trưởng Vương đã không còn ở đây, chỉ còn lại người lính gác ban nãy, anh ta biết tôi đi chung với Tô Đoàn nên lần này không còn cản tôi, mặc cho tôi đi qua dây cảnh báo đi vào.Anh ta đang ngây người nhìn chằm chằm mặt nước, nhìn mặt nước một lúc rồi lại nhìn trên bờ.Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta, phát hiện đoạn bờ sông này lại có biển cảnh báo, trên đó viết tám chữ rõ ràng: Bờ sông nguy hiểm, xin chớ đến gần!Trừ đoạn này ra, trên bờ kè còn có một lưới đoạn thép không ghỉ bảo vệ, mặc dù đoạn lưới này không cao, trẻ con cũng có thể nhảy qua, nhưng người bình thường đi bộ thì cho dù thế nào cũng sẽ không ngã xuống sông được.Xem ra vừa rồi tôi suy đoán hoàn toàn sai, Chu Lan chết ở đoạn sông này, bây giờ bất kể là nhìn điều kiện thực tế hay xem oán khí hồn phách Chu Lan thì rõ ràng đúng là tự sát.“Anh đang nhìn cái gì?” Không nghĩ được gì tôi liền cùng viên cảnh sát nói chuyện phiếm.Anh ta nghe được quay sang nhìn tôi một cái, chỉ chỉ lưới thép bên bờ sông: “Đang nhìn hàng rào.”“Hàng rào có gì để nhìn?” Tôi càng không hiểu.“Cô không cảm thấy lạ sao, con sông này dài như vậy tại sao chỉ có một đoạn có hàng rào, còn có cả biển cảnh báo, sao những đoạn sông khác không có gì?”“Bởi vì đoạn này nước sâu nhất, hoặc cũng là ở gần kí túc xá hơn, bình thường sinh viên đi cũng tương đối nhiều cho nên liền đem để biển cảnh báo ở đay, có vấn đề gì không?”
Nhưng sau đó tôi lại ngay lập tức gạt ý nghĩ này đi, nếu như Chu Lan thật sự vô tình chết chìm thì chính là bất ngờ chết, người chết ngoài ý muốn thì oán khí của hồn phách sẽ thấp hơn, không thể nào biết giết liền hai người, theo như nói thì nên đi đầu thai mới đúng, cho dù không cách nào đầu thai thì cũng sẽ ở trong nước làm quỷ nước.
Nhưng Tô Mộc có nói anh ấy đã xem qua khúc sông này, bên trong cũng không có quỷ nước.
Chuyện này giống như một mê cung lớn vậy, rất khó hiểu, khiến cho người ta cũng không thấy được manh mối.
Tôi vừa suy nghĩ vừa đi dọc theo bờ kè, không bao lâu đã đi tới khu vực bị cảnh sát quây lại. Lúc này đội trưởng Vương đã không còn ở đây, chỉ còn lại người lính gác ban nãy, anh ta biết tôi đi chung với Tô Đoàn nên lần này không còn cản tôi, mặc cho tôi đi qua dây cảnh báo đi vào.
Anh ta đang ngây người nhìn chằm chằm mặt nước, nhìn mặt nước một lúc rồi lại nhìn trên bờ.
Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta, phát hiện đoạn bờ sông này lại có biển cảnh báo, trên đó viết tám chữ rõ ràng: Bờ sông nguy hiểm, xin chớ đến gần!
Trừ đoạn này ra, trên bờ kè còn có một lưới đoạn thép không ghỉ bảo vệ, mặc dù đoạn lưới này không cao, trẻ con cũng có thể nhảy qua, nhưng người bình thường đi bộ thì cho dù thế nào cũng sẽ không ngã xuống sông được.
Xem ra vừa rồi tôi suy đoán hoàn toàn sai, Chu Lan chết ở đoạn sông này, bây giờ bất kể là nhìn điều kiện thực tế hay xem oán khí hồn phách Chu Lan thì rõ ràng đúng là tự sát.
“Anh đang nhìn cái gì?” Không nghĩ được gì tôi liền cùng viên cảnh sát nói chuyện phiếm.
Anh ta nghe được quay sang nhìn tôi một cái, chỉ chỉ lưới thép bên bờ sông: “Đang nhìn hàng rào.”
“Hàng rào có gì để nhìn?” Tôi càng không hiểu.
“Cô không cảm thấy lạ sao, con sông này dài như vậy tại sao chỉ có một đoạn có hàng rào, còn có cả biển cảnh báo, sao những đoạn sông khác không có gì?”
“Bởi vì đoạn này nước sâu nhất, hoặc cũng là ở gần kí túc xá hơn, bình thường sinh viên đi cũng tương đối nhiều cho nên liền đem để biển cảnh báo ở đay, có vấn đề gì không?”
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nhưng sau đó tôi lại ngay lập tức gạt ý nghĩ này đi, nếu như Chu Lan thật sự vô tình chết chìm thì chính là bất ngờ chết, người chết ngoài ý muốn thì oán khí của hồn phách sẽ thấp hơn, không thể nào biết giết liền hai người, theo như nói thì nên đi đầu thai mới đúng, cho dù không cách nào đầu thai thì cũng sẽ ở trong nước làm quỷ nước.Nhưng Tô Mộc có nói anh ấy đã xem qua khúc sông này, bên trong cũng không có quỷ nước.Chuyện này giống như một mê cung lớn vậy, rất khó hiểu, khiến cho người ta cũng không thấy được manh mối.Tôi vừa suy nghĩ vừa đi dọc theo bờ kè, không bao lâu đã đi tới khu vực bị cảnh sát quây lại. Lúc này đội trưởng Vương đã không còn ở đây, chỉ còn lại người lính gác ban nãy, anh ta biết tôi đi chung với Tô Đoàn nên lần này không còn cản tôi, mặc cho tôi đi qua dây cảnh báo đi vào.Anh ta đang ngây người nhìn chằm chằm mặt nước, nhìn mặt nước một lúc rồi lại nhìn trên bờ.Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta, phát hiện đoạn bờ sông này lại có biển cảnh báo, trên đó viết tám chữ rõ ràng: Bờ sông nguy hiểm, xin chớ đến gần!Trừ đoạn này ra, trên bờ kè còn có một lưới đoạn thép không ghỉ bảo vệ, mặc dù đoạn lưới này không cao, trẻ con cũng có thể nhảy qua, nhưng người bình thường đi bộ thì cho dù thế nào cũng sẽ không ngã xuống sông được.Xem ra vừa rồi tôi suy đoán hoàn toàn sai, Chu Lan chết ở đoạn sông này, bây giờ bất kể là nhìn điều kiện thực tế hay xem oán khí hồn phách Chu Lan thì rõ ràng đúng là tự sát.“Anh đang nhìn cái gì?” Không nghĩ được gì tôi liền cùng viên cảnh sát nói chuyện phiếm.Anh ta nghe được quay sang nhìn tôi một cái, chỉ chỉ lưới thép bên bờ sông: “Đang nhìn hàng rào.”“Hàng rào có gì để nhìn?” Tôi càng không hiểu.“Cô không cảm thấy lạ sao, con sông này dài như vậy tại sao chỉ có một đoạn có hàng rào, còn có cả biển cảnh báo, sao những đoạn sông khác không có gì?”“Bởi vì đoạn này nước sâu nhất, hoặc cũng là ở gần kí túc xá hơn, bình thường sinh viên đi cũng tương đối nhiều cho nên liền đem để biển cảnh báo ở đay, có vấn đề gì không?”