Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 514: 245

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi khóc thắt ruột thắt gan, nhưng cho dù tôi khóc thế nào thì thân thể Tô Mộc cũng càng ngày càng lạnh, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không thấy nữa.Không phải anh ấy sắp chết chứ?Tôi nhìn dáng vẻ của anh ấy đột nhiên hiện lên quy nghĩ này, vạn quỷ chết mới có một thành hồn tích, còn lại chín ngàn chín trăm chín mươi chín quỷ sau khi chết sẽ hóa thành hư vô. Tôi không dám đánh cuộc Tô Mộc sau khi chết còn có cơ hội biến thành hồn tích hay không nên chỉ có thể đem dốc toàn lực chút âm khí trên người dù không còn nhiều rót lên trên người Tô Mộc.Nhưng lúc này không giống ngày xưa, trước kia chỉ cần âm khí đi đến gần người Tô Mộc thì thân thể anh ấy sẽ hút lại, thật giống như nam châm vậy, sau đó sẽ hút âm khí vào bên trong cơ thể. Bây giờ từ trong cơ thể anh ấy lại truyền tới cảm giác bài xích, giống như bên trong thân thể anh ấy có thứ gì đó đẩy ra, mặc cho tôi cố gắng thế nào thì âm khí cũng không đi vào được quá phân nửa.Tôi hoàn toàn bối rối, ngồi bệt xuống đất không thể làm được gì. Nếu như Tô Mộc lại chết như vậy thì có phải tôi sẽ không còn được gặp anh ấy?Tim tôi giống như bị kim châm vậy, cũng không quản Tô Mộc có thể hấp thu âm khí hay không liền cố hết sức đem âm khí đập lên người Tô Mộc, bây giờ đầu óc tôi trống rỗng, chỉ còn lại một ý niệm, Tô Mộc không thể chết được!Chúng tôi còn chưa cử hành hôn lễ, đứa con của chúng tôi còn chưa ra đời, anh ấy không thể cứ như vậy bỏ mặc tôi được!Tôi vừa vỗ vào gò má Tô Mộc vừa gọi tên anh ấy, trong lúc hốt hoảng thì đột nhiên có một đồ vật rơi ra, mềm mềm, là di thư của Diệp Phong mà vừa rồi Kim Đạt Hải đã ném lại.Trong thoáng chốc tôi sửng sốt một chút, ngẩn người nhìn di thư, rồi chợt nhớ tới Kim Đạt Hải có thể lợi dụng quyển di thư này nuôi dưỡng hồn tích, vậy có phải tôi cũng có thể dựa theo phương pháp trong di thư đem Tô Mộc dưỡng thành hồn tích không?Suy nghĩ này vừa hiện lên trong lòng tôi liền kích động, không sai, đây là phương pháp duy nhất tôi có thể nghĩ đến để giữ lại Tô Mộc!Vội vàng nhặt di thư lên, tôi thật nhanh lật tìm trong đó, không bao lâu tôi đã tìm được một trang ghi liên có liên quan đến hồn tích. Chẳng qua trên trang này ngoại trừ hai chữ hồn tích thì những chữ khác một chữ tôi cũng không nhận ra, phía trên rõ ràng cũng là viết chữ hán nhưng tôi xem như mật mã vậy, căn bản không biết trên đó viết ý gì.

Tôi khóc thắt ruột thắt gan, nhưng cho dù tôi khóc thế nào thì thân thể Tô Mộc cũng càng ngày càng lạnh, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không thấy nữa.

Không phải anh ấy sắp chết chứ?

Tôi nhìn dáng vẻ của anh ấy đột nhiên hiện lên quy nghĩ này, vạn quỷ chết mới có một thành hồn tích, còn lại chín ngàn chín trăm chín mươi chín quỷ sau khi chết sẽ hóa thành hư vô. Tôi không dám đánh cuộc Tô Mộc sau khi chết còn có cơ hội biến thành hồn tích hay không nên chỉ có thể đem dốc toàn lực chút âm khí trên người dù không còn nhiều rót lên trên người Tô Mộc.

Nhưng lúc này không giống ngày xưa, trước kia chỉ cần âm khí đi đến gần người Tô Mộc thì thân thể anh ấy sẽ hút lại, thật giống như nam châm vậy, sau đó sẽ hút âm khí vào bên trong cơ thể. Bây giờ từ trong cơ thể anh ấy lại truyền tới cảm giác bài xích, giống như bên trong thân thể anh ấy có thứ gì đó đẩy ra, mặc cho tôi cố gắng thế nào thì âm khí cũng không đi vào được quá phân nửa.

Tôi hoàn toàn bối rối, ngồi bệt xuống đất không thể làm được gì. Nếu như Tô Mộc lại chết như vậy thì có phải tôi sẽ không còn được gặp anh ấy?

Tim tôi giống như bị kim châm vậy, cũng không quản Tô Mộc có thể hấp thu âm khí hay không liền cố hết sức đem âm khí đập lên người Tô Mộc, bây giờ đầu óc tôi trống rỗng, chỉ còn lại một ý niệm, Tô Mộc không thể chết được!

Chúng tôi còn chưa cử hành hôn lễ, đứa con của chúng tôi còn chưa ra đời, anh ấy không thể cứ như vậy bỏ mặc tôi được!

Tôi vừa vỗ vào gò má Tô Mộc vừa gọi tên anh ấy, trong lúc hốt hoảng thì đột nhiên có một đồ vật rơi ra, mềm mềm, là di thư của Diệp Phong mà vừa rồi Kim Đạt Hải đã ném lại.

Trong thoáng chốc tôi sửng sốt một chút, ngẩn người nhìn di thư, rồi chợt nhớ tới Kim Đạt Hải có thể lợi dụng quyển di thư này nuôi dưỡng hồn tích, vậy có phải tôi cũng có thể dựa theo phương pháp trong di thư đem Tô Mộc dưỡng thành hồn tích không?

Suy nghĩ này vừa hiện lên trong lòng tôi liền kích động, không sai, đây là phương pháp duy nhất tôi có thể nghĩ đến để giữ lại Tô Mộc!

Vội vàng nhặt di thư lên, tôi thật nhanh lật tìm trong đó, không bao lâu tôi đã tìm được một trang ghi liên có liên quan đến hồn tích. Chẳng qua trên trang này ngoại trừ hai chữ hồn tích thì những chữ khác một chữ tôi cũng không nhận ra, phía trên rõ ràng cũng là viết chữ hán nhưng tôi xem như mật mã vậy, căn bản không biết trên đó viết ý gì.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi khóc thắt ruột thắt gan, nhưng cho dù tôi khóc thế nào thì thân thể Tô Mộc cũng càng ngày càng lạnh, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không thấy nữa.Không phải anh ấy sắp chết chứ?Tôi nhìn dáng vẻ của anh ấy đột nhiên hiện lên quy nghĩ này, vạn quỷ chết mới có một thành hồn tích, còn lại chín ngàn chín trăm chín mươi chín quỷ sau khi chết sẽ hóa thành hư vô. Tôi không dám đánh cuộc Tô Mộc sau khi chết còn có cơ hội biến thành hồn tích hay không nên chỉ có thể đem dốc toàn lực chút âm khí trên người dù không còn nhiều rót lên trên người Tô Mộc.Nhưng lúc này không giống ngày xưa, trước kia chỉ cần âm khí đi đến gần người Tô Mộc thì thân thể anh ấy sẽ hút lại, thật giống như nam châm vậy, sau đó sẽ hút âm khí vào bên trong cơ thể. Bây giờ từ trong cơ thể anh ấy lại truyền tới cảm giác bài xích, giống như bên trong thân thể anh ấy có thứ gì đó đẩy ra, mặc cho tôi cố gắng thế nào thì âm khí cũng không đi vào được quá phân nửa.Tôi hoàn toàn bối rối, ngồi bệt xuống đất không thể làm được gì. Nếu như Tô Mộc lại chết như vậy thì có phải tôi sẽ không còn được gặp anh ấy?Tim tôi giống như bị kim châm vậy, cũng không quản Tô Mộc có thể hấp thu âm khí hay không liền cố hết sức đem âm khí đập lên người Tô Mộc, bây giờ đầu óc tôi trống rỗng, chỉ còn lại một ý niệm, Tô Mộc không thể chết được!Chúng tôi còn chưa cử hành hôn lễ, đứa con của chúng tôi còn chưa ra đời, anh ấy không thể cứ như vậy bỏ mặc tôi được!Tôi vừa vỗ vào gò má Tô Mộc vừa gọi tên anh ấy, trong lúc hốt hoảng thì đột nhiên có một đồ vật rơi ra, mềm mềm, là di thư của Diệp Phong mà vừa rồi Kim Đạt Hải đã ném lại.Trong thoáng chốc tôi sửng sốt một chút, ngẩn người nhìn di thư, rồi chợt nhớ tới Kim Đạt Hải có thể lợi dụng quyển di thư này nuôi dưỡng hồn tích, vậy có phải tôi cũng có thể dựa theo phương pháp trong di thư đem Tô Mộc dưỡng thành hồn tích không?Suy nghĩ này vừa hiện lên trong lòng tôi liền kích động, không sai, đây là phương pháp duy nhất tôi có thể nghĩ đến để giữ lại Tô Mộc!Vội vàng nhặt di thư lên, tôi thật nhanh lật tìm trong đó, không bao lâu tôi đã tìm được một trang ghi liên có liên quan đến hồn tích. Chẳng qua trên trang này ngoại trừ hai chữ hồn tích thì những chữ khác một chữ tôi cũng không nhận ra, phía trên rõ ràng cũng là viết chữ hán nhưng tôi xem như mật mã vậy, căn bản không biết trên đó viết ý gì.

Chương 514: 245