Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 515: 245-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Đưa mắt nhìn hồn phách Tô Mộc càng ngày càng yếu ớt, trên trán tôi không khỏi chảy xuống chút mồ hôi lạnh. Ngay tại khi tôi không biết làm thế nào thì sau lưng tôi đột nhiên truyền tới giọng lo lắng của Đường Dũng: “Dương Dương, em sao rồi? Có bị thương không?”“Đường Dũng? May quá! Anh có thể tới? Mau giúp tôi xem một chút, Tô Mộc đây là bị làm sao, anh mau mau cứu anh ấy!” Lúc này giọng của Đường Dũng trong lòng tôi giống như tiếng nói của ông trời, là chú cứu thế vậy.Đầu anh ta đã nhô lên khỏi mặt nước, toàn thân đang quẫy đạp cố gắng nổi lên, thấy tôi gọi anh ta liền hít sâu một hơi, hai cánh tay ở trong nước quờ mạnh khiến nước văng tung tóe.Tôi nôn nóng muốn chết, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào hai chân của tôi đã có thể di chuyển, đi tới đi lui ở trên đài tế.Nhưng không biết là Đường Dũng cố tình đối nghịch với tôi hay thế nào, tôi càng cuống cuồng thì anh ta càng đứng yên tại chỗ, mặc cho anh ta đập nước mạnh thế nào cũng không dịch chuyển về phía trước dù chỉ một chút.Sau khi đập mấy cái, đầu Đường Dũng đột nhiên chìm xuống, ngoi lên một chút rồi lại chìm trong nước. Một hồi lâu tôi mới nghe được một âm thanh không rõ ràng: “Cứu mạng, anh lại quên cách bơi…”Trời mẹ… tôi có thể chửi tục không?Tôi gấp đến độ còn muốn giết người, phi người nhảy một cái vào trong nước, nhanh chóng bới đến chỗ Đường Dũng. Mới vừa đến gần anh ta một chút thì anh ta liền bám chặt lấy người tôi như vòi bạch tuộc, sau đó nằm trên người tôi, đầu miễn cưỡng ngoi lên trên mặt nước, miệng há to thở đốc.Lúc này tôi đã không còn tâm tình mắng anh ta, gắng hết sức mang anh ta quay lại. Sau khi quay lại đài tế, tôi không kịp nghỉ ngơi mà lôi Đường Dũng đến trước mặt Tô Mộc, vội la lên: “Anh mau xem cho anh ấy, đột nhiên lại cứ như vậy, anh ấy bị làm sao?”“Khụ khụ… Đương Dương, em đừng có gấp được không? Mạng Tô Mộc cũng là mạng, mạng của anh cũng là mạng mà. Vừa rồi suýt chút nữa chết chìm, từ từ đã.”

Đưa mắt nhìn hồn phách Tô Mộc càng ngày càng yếu ớt, trên trán tôi không khỏi chảy xuống chút mồ hôi lạnh. Ngay tại khi tôi không biết làm thế nào thì sau lưng tôi đột nhiên truyền tới giọng lo lắng của Đường Dũng: “Dương Dương, em sao rồi? Có bị thương không?”

“Đường Dũng? May quá! Anh có thể tới? Mau giúp tôi xem một chút, Tô Mộc đây là bị làm sao, anh mau mau cứu anh ấy!” Lúc này giọng của Đường Dũng trong lòng tôi giống như tiếng nói của ông trời, là chú cứu thế vậy.

Đầu anh ta đã nhô lên khỏi mặt nước, toàn thân đang quẫy đạp cố gắng nổi lên, thấy tôi gọi anh ta liền hít sâu một hơi, hai cánh tay ở trong nước quờ mạnh khiến nước văng tung tóe.

Tôi nôn nóng muốn chết, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào hai chân của tôi đã có thể di chuyển, đi tới đi lui ở trên đài tế.

Nhưng không biết là Đường Dũng cố tình đối nghịch với tôi hay thế nào, tôi càng cuống cuồng thì anh ta càng đứng yên tại chỗ, mặc cho anh ta đập nước mạnh thế nào cũng không dịch chuyển về phía trước dù chỉ một chút.

Sau khi đập mấy cái, đầu Đường Dũng đột nhiên chìm xuống, ngoi lên một chút rồi lại chìm trong nước. Một hồi lâu tôi mới nghe được một âm thanh không rõ ràng: “Cứu mạng, anh lại quên cách bơi…”

Trời mẹ… tôi có thể chửi tục không?

Tôi gấp đến độ còn muốn giết người, phi người nhảy một cái vào trong nước, nhanh chóng bới đến chỗ Đường Dũng. Mới vừa đến gần anh ta một chút thì anh ta liền bám chặt lấy người tôi như vòi bạch tuộc, sau đó nằm trên người tôi, đầu miễn cưỡng ngoi lên trên mặt nước, miệng há to thở đốc.

Lúc này tôi đã không còn tâm tình mắng anh ta, gắng hết sức mang anh ta quay lại. Sau khi quay lại đài tế, tôi không kịp nghỉ ngơi mà lôi Đường Dũng đến trước mặt Tô Mộc, vội la lên: “Anh mau xem cho anh ấy, đột nhiên lại cứ như vậy, anh ấy bị làm sao?”

“Khụ khụ… Đương Dương, em đừng có gấp được không? Mạng Tô Mộc cũng là mạng, mạng của anh cũng là mạng mà. Vừa rồi suýt chút nữa chết chìm, từ từ đã.”

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Đưa mắt nhìn hồn phách Tô Mộc càng ngày càng yếu ớt, trên trán tôi không khỏi chảy xuống chút mồ hôi lạnh. Ngay tại khi tôi không biết làm thế nào thì sau lưng tôi đột nhiên truyền tới giọng lo lắng của Đường Dũng: “Dương Dương, em sao rồi? Có bị thương không?”“Đường Dũng? May quá! Anh có thể tới? Mau giúp tôi xem một chút, Tô Mộc đây là bị làm sao, anh mau mau cứu anh ấy!” Lúc này giọng của Đường Dũng trong lòng tôi giống như tiếng nói của ông trời, là chú cứu thế vậy.Đầu anh ta đã nhô lên khỏi mặt nước, toàn thân đang quẫy đạp cố gắng nổi lên, thấy tôi gọi anh ta liền hít sâu một hơi, hai cánh tay ở trong nước quờ mạnh khiến nước văng tung tóe.Tôi nôn nóng muốn chết, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào hai chân của tôi đã có thể di chuyển, đi tới đi lui ở trên đài tế.Nhưng không biết là Đường Dũng cố tình đối nghịch với tôi hay thế nào, tôi càng cuống cuồng thì anh ta càng đứng yên tại chỗ, mặc cho anh ta đập nước mạnh thế nào cũng không dịch chuyển về phía trước dù chỉ một chút.Sau khi đập mấy cái, đầu Đường Dũng đột nhiên chìm xuống, ngoi lên một chút rồi lại chìm trong nước. Một hồi lâu tôi mới nghe được một âm thanh không rõ ràng: “Cứu mạng, anh lại quên cách bơi…”Trời mẹ… tôi có thể chửi tục không?Tôi gấp đến độ còn muốn giết người, phi người nhảy một cái vào trong nước, nhanh chóng bới đến chỗ Đường Dũng. Mới vừa đến gần anh ta một chút thì anh ta liền bám chặt lấy người tôi như vòi bạch tuộc, sau đó nằm trên người tôi, đầu miễn cưỡng ngoi lên trên mặt nước, miệng há to thở đốc.Lúc này tôi đã không còn tâm tình mắng anh ta, gắng hết sức mang anh ta quay lại. Sau khi quay lại đài tế, tôi không kịp nghỉ ngơi mà lôi Đường Dũng đến trước mặt Tô Mộc, vội la lên: “Anh mau xem cho anh ấy, đột nhiên lại cứ như vậy, anh ấy bị làm sao?”“Khụ khụ… Đương Dương, em đừng có gấp được không? Mạng Tô Mộc cũng là mạng, mạng của anh cũng là mạng mà. Vừa rồi suýt chút nữa chết chìm, từ từ đã.”

Chương 515: 245-2