Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 50: “Mau nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ của cô bé khi rời đi, tất cả đều đáng giá.Ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần một lát.Đến khi mở mắt ra, đúng lúc thấy Lâm Thanh Đàn vội vã trở về, nóng vội hỏi: "Tiểu Lục Vân, cậu không sao chứ?"Lục Vân lắc đầu nói: "Em không sao, chị hai chị từ từ thôi đừng gấp.”“Không có việc gì là tốt rồi.”Lâm Thanh Đàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại trách cứ: "Tại sao tôi gọi điện thoại cho cậu mà cậu không bắt máy, có biết tôi lo lắng cho cậu đến mức nào không?"Lục Vân lấy di động ra nhìn, quả thật có hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ, đều là Lâm Thanh Đàn gọi.Lúc Lâm Thanh Đàn gọi điện thoại, Lục Vân đang khuyên bảo người phụ nữ kia, cho nên không nghe điện thoại, sau đó lại gặp phải bệnh tình nguy kịch của cô bé, để tập Trung Quốc tinh thần trong lúc trị bệnh, Lục Vân đã tắt tiếng điện thoại di động.Không nghĩ tới để cho chị hai lo lắng như vậy.Lục Vân rất áy náy.“Mau nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Lâm Thanh Đàn hiện tại đang mù mờ, vừa trở về liền thấy Lục Vân một mình đứng ở Hạnh Lâm Đường, Lý Tuyền không ở đây, người bệnh cũng không ở đây, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.Vì thế Lục Vân liền kể lại việc vừa xảy ra.“Không nghĩ tới trong y quán của chị lại nuôi một hung thủ giết người, mà hắn còn có mặt mũi gọi điện thoại tới chất vấn chị!"Lâm Thanh Đàn cực kỳ tức giận.Bản thân cô cũng học y, sau khi nghe xong bệnh tình của Lục Vân miêu tả, liền biết ai đúng ai sai.Hơn nữa, cô khẳng định lựa chọn tin tưởng Lục Vân.Lục Vân an ủi nói: "Chị hai, đừng nóng giận, đồ bại hoại như vậy, đi càng tốt, giữ hẳn sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.”Lâm Thanh Đàn thở dài một tiếng: "Lúc trước chị mời hẳn, là bởi vì hẳn là đệ tử của Dư lão, không nghĩ tới y đức lại bại hoại như vậy.”Cô cũng rất bất đắc dĩ.Luận y thuật, Lâm Thanh Đàn cũng không cho răng trình độ của mình thấp hơn Lý Tuyền, chỉ là danh tiếng không bằng Lý Tuyền.Ai bảo người ta là đệ tử của quốc y đại sư chứtVì thế Lâm Thanh Đàn liền từ chức sau đó ra ngoài mở phòng khám.Nhưng mà tự mình mở phòng khám, đâu phải chuyện dễ dàng như vậy.Chị Lâm.Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên đi tới một cô gái trẻ tuổi.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ của cô bé khi rời đi, tất cả đều đáng giá.
Ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần một lát.
Đến khi mở mắt ra, đúng lúc thấy Lâm Thanh Đàn vội vã trở về, nóng vội hỏi: "Tiểu Lục Vân, cậu không sao chứ?"
Lục Vân lắc đầu nói: "Em không sao, chị hai chị từ từ thôi đừng gấp.”
“Không có việc gì là tốt rồi.”
Lâm Thanh Đàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại trách cứ: "Tại sao tôi gọi điện thoại cho cậu mà cậu không bắt máy, có biết tôi lo lắng cho cậu đến mức nào không?"
Lục Vân lấy di động ra nhìn, quả thật có hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ, đều là Lâm Thanh Đàn gọi.
Lúc Lâm Thanh Đàn gọi điện thoại, Lục Vân đang khuyên bảo người phụ nữ kia, cho nên không nghe điện thoại, sau đó lại gặp phải bệnh tình nguy kịch của cô bé, để tập Trung Quốc tinh thần trong lúc trị bệnh, Lục Vân đã tắt tiếng điện thoại di động.
Không nghĩ tới để cho chị hai lo lắng như vậy.
Lục Vân rất áy náy.
“Mau nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Thanh Đàn hiện tại đang mù mờ, vừa trở về liền thấy Lục Vân một mình đứng ở Hạnh Lâm Đường, Lý Tuyền không ở đây, người bệnh cũng không ở đây, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vì thế Lục Vân liền kể lại việc vừa xảy ra.
“Không nghĩ tới trong y quán của chị lại nuôi một hung thủ giết người, mà hắn còn có mặt mũi gọi điện thoại tới chất vấn chị!"
Lâm Thanh Đàn cực kỳ tức giận.
Bản thân cô cũng học y, sau khi nghe xong bệnh tình của Lục Vân miêu tả, liền biết ai đúng ai sai.
Hơn nữa, cô khẳng định lựa chọn tin tưởng Lục Vân.
Lục Vân an ủi nói: "Chị hai, đừng nóng giận, đồ bại hoại như vậy, đi càng tốt, giữ hẳn sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.”
Lâm Thanh Đàn thở dài một tiếng: "Lúc trước chị mời hẳn, là bởi vì hẳn là đệ tử của Dư lão, không nghĩ tới y đức lại bại hoại như vậy.”
Cô cũng rất bất đắc dĩ.
Luận y thuật, Lâm Thanh Đàn cũng không cho răng trình độ của mình thấp hơn Lý Tuyền, chỉ là danh tiếng không bằng Lý Tuyền.
Ai bảo người ta là đệ tử của quốc y đại sư chứt
Vì thế Lâm Thanh Đàn liền từ chức sau đó ra ngoài mở phòng khám.
Nhưng mà tự mình mở phòng khám, đâu phải chuyện dễ dàng như vậy.
Chị Lâm.
Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên đi tới một cô gái trẻ tuổi.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ của cô bé khi rời đi, tất cả đều đáng giá.Ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần một lát.Đến khi mở mắt ra, đúng lúc thấy Lâm Thanh Đàn vội vã trở về, nóng vội hỏi: "Tiểu Lục Vân, cậu không sao chứ?"Lục Vân lắc đầu nói: "Em không sao, chị hai chị từ từ thôi đừng gấp.”“Không có việc gì là tốt rồi.”Lâm Thanh Đàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại trách cứ: "Tại sao tôi gọi điện thoại cho cậu mà cậu không bắt máy, có biết tôi lo lắng cho cậu đến mức nào không?"Lục Vân lấy di động ra nhìn, quả thật có hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ, đều là Lâm Thanh Đàn gọi.Lúc Lâm Thanh Đàn gọi điện thoại, Lục Vân đang khuyên bảo người phụ nữ kia, cho nên không nghe điện thoại, sau đó lại gặp phải bệnh tình nguy kịch của cô bé, để tập Trung Quốc tinh thần trong lúc trị bệnh, Lục Vân đã tắt tiếng điện thoại di động.Không nghĩ tới để cho chị hai lo lắng như vậy.Lục Vân rất áy náy.“Mau nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Lâm Thanh Đàn hiện tại đang mù mờ, vừa trở về liền thấy Lục Vân một mình đứng ở Hạnh Lâm Đường, Lý Tuyền không ở đây, người bệnh cũng không ở đây, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.Vì thế Lục Vân liền kể lại việc vừa xảy ra.“Không nghĩ tới trong y quán của chị lại nuôi một hung thủ giết người, mà hắn còn có mặt mũi gọi điện thoại tới chất vấn chị!"Lâm Thanh Đàn cực kỳ tức giận.Bản thân cô cũng học y, sau khi nghe xong bệnh tình của Lục Vân miêu tả, liền biết ai đúng ai sai.Hơn nữa, cô khẳng định lựa chọn tin tưởng Lục Vân.Lục Vân an ủi nói: "Chị hai, đừng nóng giận, đồ bại hoại như vậy, đi càng tốt, giữ hẳn sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.”Lâm Thanh Đàn thở dài một tiếng: "Lúc trước chị mời hẳn, là bởi vì hẳn là đệ tử của Dư lão, không nghĩ tới y đức lại bại hoại như vậy.”Cô cũng rất bất đắc dĩ.Luận y thuật, Lâm Thanh Đàn cũng không cho răng trình độ của mình thấp hơn Lý Tuyền, chỉ là danh tiếng không bằng Lý Tuyền.Ai bảo người ta là đệ tử của quốc y đại sư chứtVì thế Lâm Thanh Đàn liền từ chức sau đó ra ngoài mở phòng khám.Nhưng mà tự mình mở phòng khám, đâu phải chuyện dễ dàng như vậy.Chị Lâm.Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên đi tới một cô gái trẻ tuổi.