Cuối thu, Hàng Thành. Gió lạnh nổi lên, lá vàng đầy trời.
Trên đường, một người đi nhanh về phía trước, khí tức như hơi thở của rồng tỏa ra bốn phía.
Hẳn mặc chiến ngân bào, giữa mày và mắt đăng đãng sát khí!
*Hôn thư: Giấy đăng ký kết hôn, tờ giao ước hôn nhân
“Hôm nay Dương Mộng Kha, con gái Dương gia của tập đoàn Duệ Long, năm nay 20 tuổi, xinh đẹp tuyệt trần kết hôn cùng với đồ đệ Thiên Y Lương Siêu.
Của hồi môn là 10% cổ phần phổ thông của tập đoàn Duệ Long!”
Chủ nhật, công viên sinh thái thành phố Cố Đô!
Dương Bách Xuyên đứng trong chòi nghỉ mát thỉnh thoảng nhìn về phía xa xăm. Đêm qua người bạn gái mà anh không gặp trong nửa năm đã gọi điện hẹn anh buổi sáng ở công viên gặp mặt, chưa tới tám giờ thì anh đã tới rồi.
Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy.