Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 55: Hồ Vĩ Bình thờ ơ lạnh lùng.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Hiện giờ ở Bách Vị Cư.Tình cảnh rất giằng co.Lâm Thanh Đàn bắt đầu nảy sinh ý thoái lui, nhưng vừa nghĩ tới Tiểu Lục Vân vừa biến mất mười lăm năm khó khăn lắm mới trở lại, mà bản thân lại không làm gì cho hắn thì cảmthấy áy náy, cho nên cô lấy hết dũng khí nói“Không phải là hơn mười ly rượu trắng thôi sao, vì Tiểu Lục Vân, trả bất cứ giá nào cũng được.”Lâm Thanh Đàn run rẩy bưng lên một ly rượu trắng.Hồ Siêu đứng đối diện, cười lạnh.Hồ Vĩ Bình thờ ơ lạnh lùng.Mã Dung Dung thì không thể chờ thêm một khoảnh khắc nào nữa, cô ta muốn nhìn thấy dáng vẻ say xỉn của Lâm Thanh Đàn, cô ta vội vàng đi đến bên cạnh nói: “Uống rượucòn lề mề, cô không dám uống đúng không, tôi tới giúp cô.”Mã Dung Dung bưng một ly rượu trắng lên, chuẩn bị tự mình động thủ, rót vào miệng Lâm Thanh Đàn.Nhưng đúng lúc này...... Bùm!Cửa phòng bao đột nhiên bị người ta đá văng ra, ngay sau đó, một thân ảnh đăng đằng sát khí vọt vào.Chính là Lục Vân.Người trong phòng có chút kinh sợ.Một lát sau.Hồ Siêu từ trong kinh hãi phục hồi tinh thần lại, giận dữ quát: "Con mẹ nó, mày là thằng nào nhảy vô thế, không nhìn đây là nơi nào à?” Lục Vân cũng không đáp lại.Thay vào đó hắn hung hăng nhìn chằm chằm Mã Dung Dung trước mặt.Chỉ thấy, Mã Dung Dung đang một tay nằm mặt Lâm 'Thanh Đàn, chuẩn bị rót rượu trắng vào bên trong miệng cô.Sát ý trong nháy mắt hắn phun ra.“Đáng chết! Cô dám đối xử với chị hai tôi như vậy, cô có tin không, lão tử làm thịt cô!”Lục Vân gầm nhẹ mi ng, túm chặt tóc Mã Dung Dung, bóp lấy cổ của cô ta xách lên treo lơ lửng.Mã Dung Dung sợ đến choáng váng.Những người khác trong phòng cũng bị dọa không dám. thở mạnh một tiếng.'Từ đâu mọc ra ông nội này thế!“Mày..... mày đánh phụ nữ, mày có còn là đàn ông khôngMột tiếng bạt tai vang lên, làm mọi người trợn mắt thêm lần nữa.Hồ Siêu che mặt, khó có thể tin nói: "Cha, cha đánh con làm gì?”Không thể tin được.Bởi vì người mà Hồ Siêu hâm mộ chính là người cha người chủ chủ nhiệm của hắn, Hồ Vĩ Bình.
Hiện giờ ở Bách Vị Cư.
Tình cảnh rất giằng co.
Lâm Thanh Đàn bắt đầu nảy sinh ý thoái lui, nhưng vừa nghĩ tới Tiểu Lục Vân vừa biến mất mười lăm năm khó khăn lắm mới trở lại, mà bản thân lại không làm gì cho hắn thì cảm
thấy áy náy, cho nên cô lấy hết dũng khí nói
“Không phải là hơn mười ly rượu trắng thôi sao, vì Tiểu Lục Vân, trả bất cứ giá nào cũng được.”
Lâm Thanh Đàn run rẩy bưng lên một ly rượu trắng.
Hồ Siêu đứng đối diện, cười lạnh.
Hồ Vĩ Bình thờ ơ lạnh lùng.
Mã Dung Dung thì không thể chờ thêm một khoảnh khắc nào nữa, cô ta muốn nhìn thấy dáng vẻ say xỉn của Lâm Thanh Đàn, cô ta vội vàng đi đến bên cạnh nói: “Uống rượu
còn lề mề, cô không dám uống đúng không, tôi tới giúp cô.”
Mã Dung Dung bưng một ly rượu trắng lên, chuẩn bị tự mình động thủ, rót vào miệng Lâm Thanh Đàn.
Nhưng đúng lúc này...... Bùm!
Cửa phòng bao đột nhiên bị người ta đá văng ra, ngay sau đó, một thân ảnh đăng đằng sát khí vọt vào.
Chính là Lục Vân.
Người trong phòng có chút kinh sợ.
Một lát sau.
Hồ Siêu từ trong kinh hãi phục hồi tinh thần lại, giận dữ quát: "Con mẹ nó, mày là thằng nào nhảy vô thế, không nhìn đây là nơi nào à?”
Lục Vân cũng không đáp lại.
Thay vào đó hắn hung hăng nhìn chằm chằm Mã Dung Dung trước mặt.
Chỉ thấy, Mã Dung Dung đang một tay nằm mặt Lâm 'Thanh Đàn, chuẩn bị rót rượu trắng vào bên trong miệng cô.
Sát ý trong nháy mắt hắn phun ra.
“Đáng chết! Cô dám đối xử với chị hai tôi như vậy, cô có tin không, lão tử làm thịt cô!”
Lục Vân gầm nhẹ mi ng, túm chặt tóc Mã Dung Dung, bóp lấy cổ của cô ta xách lên treo lơ lửng.
Mã Dung Dung sợ đến choáng váng.
Những người khác trong phòng cũng bị dọa không dám. thở mạnh một tiếng.
'Từ đâu mọc ra ông nội này thế!
“Mày..... mày đánh phụ nữ, mày có còn là đàn ông không
Một tiếng bạt tai vang lên, làm mọi người trợn mắt thêm lần nữa.
Hồ Siêu che mặt, khó có thể tin nói: "Cha, cha đánh con làm gì?”
Không thể tin được.
Bởi vì người mà Hồ Siêu hâm mộ chính là người cha người chủ chủ nhiệm của hắn, Hồ Vĩ Bình.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Hiện giờ ở Bách Vị Cư.Tình cảnh rất giằng co.Lâm Thanh Đàn bắt đầu nảy sinh ý thoái lui, nhưng vừa nghĩ tới Tiểu Lục Vân vừa biến mất mười lăm năm khó khăn lắm mới trở lại, mà bản thân lại không làm gì cho hắn thì cảmthấy áy náy, cho nên cô lấy hết dũng khí nói“Không phải là hơn mười ly rượu trắng thôi sao, vì Tiểu Lục Vân, trả bất cứ giá nào cũng được.”Lâm Thanh Đàn run rẩy bưng lên một ly rượu trắng.Hồ Siêu đứng đối diện, cười lạnh.Hồ Vĩ Bình thờ ơ lạnh lùng.Mã Dung Dung thì không thể chờ thêm một khoảnh khắc nào nữa, cô ta muốn nhìn thấy dáng vẻ say xỉn của Lâm Thanh Đàn, cô ta vội vàng đi đến bên cạnh nói: “Uống rượucòn lề mề, cô không dám uống đúng không, tôi tới giúp cô.”Mã Dung Dung bưng một ly rượu trắng lên, chuẩn bị tự mình động thủ, rót vào miệng Lâm Thanh Đàn.Nhưng đúng lúc này...... Bùm!Cửa phòng bao đột nhiên bị người ta đá văng ra, ngay sau đó, một thân ảnh đăng đằng sát khí vọt vào.Chính là Lục Vân.Người trong phòng có chút kinh sợ.Một lát sau.Hồ Siêu từ trong kinh hãi phục hồi tinh thần lại, giận dữ quát: "Con mẹ nó, mày là thằng nào nhảy vô thế, không nhìn đây là nơi nào à?” Lục Vân cũng không đáp lại.Thay vào đó hắn hung hăng nhìn chằm chằm Mã Dung Dung trước mặt.Chỉ thấy, Mã Dung Dung đang một tay nằm mặt Lâm 'Thanh Đàn, chuẩn bị rót rượu trắng vào bên trong miệng cô.Sát ý trong nháy mắt hắn phun ra.“Đáng chết! Cô dám đối xử với chị hai tôi như vậy, cô có tin không, lão tử làm thịt cô!”Lục Vân gầm nhẹ mi ng, túm chặt tóc Mã Dung Dung, bóp lấy cổ của cô ta xách lên treo lơ lửng.Mã Dung Dung sợ đến choáng váng.Những người khác trong phòng cũng bị dọa không dám. thở mạnh một tiếng.'Từ đâu mọc ra ông nội này thế!“Mày..... mày đánh phụ nữ, mày có còn là đàn ông khôngMột tiếng bạt tai vang lên, làm mọi người trợn mắt thêm lần nữa.Hồ Siêu che mặt, khó có thể tin nói: "Cha, cha đánh con làm gì?”Không thể tin được.Bởi vì người mà Hồ Siêu hâm mộ chính là người cha người chủ chủ nhiệm của hắn, Hồ Vĩ Bình.