Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 114: Chắc chắn rồi.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  17 phút 03 giây.Khi Lý Hổ chạy tới khu ổ chuột, đầu đầy mồ hôi, vẻ mặt hoảng sợ.Muộn rồi!Vân Thiên Thần Quân bảo hẳn trong vòng mười lăm phút chạy tới khu ổ chuột, hẳn nào dám không nghe, hẳn đã chạy với tốc độ 200km/h nhưng vẫn không kịp.Trên đường đi hắn phải dừng lại mua giấy bút cho nên dù có liều mạng chó cắm đầu căm cổ chạy thì vẫn trễ 2 phút 03 giây.2 phút 03 giây.Lý Hổ sắp hít nhang thay cơm rồi!Lý Hổ hồi tưởng lại cảnh tượng lúc trước ở Bách Vạn Phú Hào, một mình Vân Thiên Thần Quân giết vào sòng bạc, chỉ dựa vào một chiêu đã tiễn một người đi gặp lão tổ tông, trong nháy mắt đã xử lý lão đại Hoa Tí Long của hẳn thành cái xáckhông hồn."Lý Hổ tội đáng chết vạn lần, đến muộn 2 phút 03 giây, mong Thần Quân điện hạ tha mạng!"Lý Hổ vọt tới khu ổ chuột, không nói nhảm nhiều, chạy lại quỳ rạp xuống đất.Có thể thấy được nội tâm của hẳn ta lúc này có bao nhiêu sợ hãi.Mà hai tên Chu Lượng và Ngưu Côn đang chật vật bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì đầu óc choáng váng.Nếu như bọn họ không có nghe lầm, Hổ ca vừa rồi gọi Lục Vân là - Thần Quân điện hạ.Thần Quân điện hạiỞ Long Quốc, nhân vật có tư cách được gọi là 'Điện hạ, chỉ có một vị, đó chính là Vân Thiên Thần Quân.Chẳng lẽ thanh niên trước mắt này là Vân Thiên Thần Quân?Biểu tình sợ hãi của Lý Hổ nói cho bọn họ biết: Đúng rồi đóiTrong giây lát.Gan của hai người Ngưu Côn xém chút nữa thì vỡ làm đôi.Sao có thể có chuyện hoang đường như vậy được, bọn họ chỉ là côn đồ ở tầng thấp nhất của xã hội, sao mới đá có một cước mà đã đụng phải Vân Thiên Thần Quân này?Tuy nhiên, cho dù bọn họ có tin hay không thì cuộc sống. vốn dĩ bi kịch như vậy.Ngay lúc này.Lục Vân nhìn Lý Hổ đang run lẩy bẩy, nhàn nhạt nói ra: "Chỉ hai phút đồng hồ, tôi cũng không so đo với cậu làm gì, mau đứng lên đi!"“Vâng vâng vâng, cảm tạ ơn không giết của Thần Quân điện hạ.”Lý Hổ cảm giác giống như mình vừa nhặt về một cái mạng, thấy Ngưu Côn hai mắt không chớp ngây dại nằm đó, hắn ta đi đến nhẹ nhàng đặt một cái tát lên mặt Ngưu Côn."Mẹ nó mày mù à, ngay cả Thần Quân điện hạ cũng dám chọc vào, mày chê mạng dài quá rồi đúng không?”Lý Hổ vô cùng phẫn nộ, một cước rồi lại một cước đá vào người Ngưu Côn.Lục Vân ho nhẹ hai tiếng nói: "Cậu đánh nhầm người rồi.” "Đánh nhầm người?" Lý Hổ sửng sốt quay đầu nhìn Lục Vân.Vẻ mặt Ngưu Côn oan uổng dùng hết sức lực toàn thân chỉ về phía Chu Lượng nói: "Là tên khốn kia khơi mào..."Nói xong Ngưu Khôn liền hôn mê bất tỉnh.“Hóa ra là do mày à, lão tử hôm nay phải giết chết mày!”

17 phút 03 giây.

Khi Lý Hổ chạy tới khu ổ chuột, đầu đầy mồ hôi, vẻ mặt hoảng sợ.

Muộn rồi!

Vân Thiên Thần Quân bảo hẳn trong vòng mười lăm phút chạy tới khu ổ chuột, hẳn nào dám không nghe, hẳn đã chạy với tốc độ 200km/h nhưng vẫn không kịp.

Trên đường đi hắn phải dừng lại mua giấy bút cho nên dù có liều mạng chó cắm đầu căm cổ chạy thì vẫn trễ 2 phút 03 giây.

2 phút 03 giây.

Lý Hổ sắp hít nhang thay cơm rồi!

Lý Hổ hồi tưởng lại cảnh tượng lúc trước ở Bách Vạn Phú Hào, một mình Vân Thiên Thần Quân giết vào sòng bạc, chỉ dựa vào một chiêu đã tiễn một người đi gặp lão tổ tông, trong nháy mắt đã xử lý lão đại Hoa Tí Long của hẳn thành cái xác

không hồn.

"Lý Hổ tội đáng chết vạn lần, đến muộn 2 phút 03 giây, mong Thần Quân điện hạ tha mạng!"

Lý Hổ vọt tới khu ổ chuột, không nói nhảm nhiều, chạy lại quỳ rạp xuống đất.

Có thể thấy được nội tâm của hẳn ta lúc này có bao nhiêu sợ hãi.

Mà hai tên Chu Lượng và Ngưu Côn đang chật vật bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì đầu óc choáng váng.

Nếu như bọn họ không có nghe lầm, Hổ ca vừa rồi gọi Lục Vân là - Thần Quân điện hạ.

Thần Quân điện hại

Ở Long Quốc, nhân vật có tư cách được gọi là 'Điện hạ, chỉ có một vị, đó chính là Vân Thiên Thần Quân.

Chẳng lẽ thanh niên trước mắt này là Vân Thiên Thần Quân?

Biểu tình sợ hãi của Lý Hổ nói cho bọn họ biết: Đúng rồi đói

Trong giây lát.

Gan của hai người Ngưu Côn xém chút nữa thì vỡ làm đôi.

Sao có thể có chuyện hoang đường như vậy được, bọn họ chỉ là côn đồ ở tầng thấp nhất của xã hội, sao mới đá có một cước mà đã đụng phải Vân Thiên Thần Quân này?

Tuy nhiên, cho dù bọn họ có tin hay không thì cuộc sống. vốn dĩ bi kịch như vậy.

Ngay lúc này.

Lục Vân nhìn Lý Hổ đang run lẩy bẩy, nhàn nhạt nói ra: "Chỉ hai phút đồng hồ, tôi cũng không so đo với cậu làm gì, mau đứng lên đi!"

“Vâng vâng vâng, cảm tạ ơn không giết của Thần Quân điện hạ.”

Lý Hổ cảm giác giống như mình vừa nhặt về một cái mạng, thấy Ngưu Côn hai mắt không chớp ngây dại nằm đó, hắn ta đi đến nhẹ nhàng đặt một cái tát lên mặt Ngưu Côn.

"Mẹ nó mày mù à, ngay cả Thần Quân điện hạ cũng dám chọc vào, mày chê mạng dài quá rồi đúng không?”

Lý Hổ vô cùng phẫn nộ, một cước rồi lại một cước đá vào người Ngưu Côn.

Lục Vân ho nhẹ hai tiếng nói: "Cậu đánh nhầm người rồi.” "Đánh nhầm người?" Lý Hổ sửng sốt quay đầu nhìn Lục Vân.

Vẻ mặt Ngưu Côn oan uổng dùng hết sức lực toàn thân chỉ về phía Chu Lượng nói: "Là tên khốn kia khơi mào..."

Nói xong Ngưu Khôn liền hôn mê bất tỉnh.

“Hóa ra là do mày à, lão tử hôm nay phải giết chết mày!”

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  17 phút 03 giây.Khi Lý Hổ chạy tới khu ổ chuột, đầu đầy mồ hôi, vẻ mặt hoảng sợ.Muộn rồi!Vân Thiên Thần Quân bảo hẳn trong vòng mười lăm phút chạy tới khu ổ chuột, hẳn nào dám không nghe, hẳn đã chạy với tốc độ 200km/h nhưng vẫn không kịp.Trên đường đi hắn phải dừng lại mua giấy bút cho nên dù có liều mạng chó cắm đầu căm cổ chạy thì vẫn trễ 2 phút 03 giây.2 phút 03 giây.Lý Hổ sắp hít nhang thay cơm rồi!Lý Hổ hồi tưởng lại cảnh tượng lúc trước ở Bách Vạn Phú Hào, một mình Vân Thiên Thần Quân giết vào sòng bạc, chỉ dựa vào một chiêu đã tiễn một người đi gặp lão tổ tông, trong nháy mắt đã xử lý lão đại Hoa Tí Long của hẳn thành cái xáckhông hồn."Lý Hổ tội đáng chết vạn lần, đến muộn 2 phút 03 giây, mong Thần Quân điện hạ tha mạng!"Lý Hổ vọt tới khu ổ chuột, không nói nhảm nhiều, chạy lại quỳ rạp xuống đất.Có thể thấy được nội tâm của hẳn ta lúc này có bao nhiêu sợ hãi.Mà hai tên Chu Lượng và Ngưu Côn đang chật vật bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì đầu óc choáng váng.Nếu như bọn họ không có nghe lầm, Hổ ca vừa rồi gọi Lục Vân là - Thần Quân điện hạ.Thần Quân điện hạiỞ Long Quốc, nhân vật có tư cách được gọi là 'Điện hạ, chỉ có một vị, đó chính là Vân Thiên Thần Quân.Chẳng lẽ thanh niên trước mắt này là Vân Thiên Thần Quân?Biểu tình sợ hãi của Lý Hổ nói cho bọn họ biết: Đúng rồi đóiTrong giây lát.Gan của hai người Ngưu Côn xém chút nữa thì vỡ làm đôi.Sao có thể có chuyện hoang đường như vậy được, bọn họ chỉ là côn đồ ở tầng thấp nhất của xã hội, sao mới đá có một cước mà đã đụng phải Vân Thiên Thần Quân này?Tuy nhiên, cho dù bọn họ có tin hay không thì cuộc sống. vốn dĩ bi kịch như vậy.Ngay lúc này.Lục Vân nhìn Lý Hổ đang run lẩy bẩy, nhàn nhạt nói ra: "Chỉ hai phút đồng hồ, tôi cũng không so đo với cậu làm gì, mau đứng lên đi!"“Vâng vâng vâng, cảm tạ ơn không giết của Thần Quân điện hạ.”Lý Hổ cảm giác giống như mình vừa nhặt về một cái mạng, thấy Ngưu Côn hai mắt không chớp ngây dại nằm đó, hắn ta đi đến nhẹ nhàng đặt một cái tát lên mặt Ngưu Côn."Mẹ nó mày mù à, ngay cả Thần Quân điện hạ cũng dám chọc vào, mày chê mạng dài quá rồi đúng không?”Lý Hổ vô cùng phẫn nộ, một cước rồi lại một cước đá vào người Ngưu Côn.Lục Vân ho nhẹ hai tiếng nói: "Cậu đánh nhầm người rồi.” "Đánh nhầm người?" Lý Hổ sửng sốt quay đầu nhìn Lục Vân.Vẻ mặt Ngưu Côn oan uổng dùng hết sức lực toàn thân chỉ về phía Chu Lượng nói: "Là tên khốn kia khơi mào..."Nói xong Ngưu Khôn liền hôn mê bất tỉnh.“Hóa ra là do mày à, lão tử hôm nay phải giết chết mày!”

Chương 114: Chắc chắn rồi.