Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 120: Thật quá đáng!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Tôn Thiên Lỗi cười an ủiYên tâm đi, người xấu sẽ nhanh chóng lọt vào báo ứng."Nói xong ông ta liền ra cửa, đi đến thẳng khu biệt thự của Nam Giang Vương, khi đi vào khu biệt thự thì phát hiện mấyngười cầm quyền hào môn khác cũng có mặt.Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề.Nam Giang Vương Lôi Áo âm trầm nói;Lần này Trần gia chơi với lửa có ngày chết cháy, huỷ diệt là không thể tránh được, nhưng trước đó, chúng ta cũng phải làm chút chuyện, điđến Giang Bắc tạo áp lực cho Trần gia đi.""Tán đồng!""Tán đồng!""Tán đồng!"Tất cả những người cầm quyền hào môn ở đây đều tỏ vẻ nguyện ý đi theo Nam Giang Vương xông vào Giang Bắc một lần. Nếu không chờ đến lúc Trần gia diệt vong thì sao bọn họ. có thể không biết xấu hổ đi theo chia cắt sản nghiệp của Trần gia chứ?Có thể nói là *một hòn đá rơi gây trận đá lở.*(Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá rơi gây trận đá lở —##8ˆ†S)R, Nghĩa đen: ném một hòn đá khiến cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Nghĩa bóng: một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mã).Những bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành vừa được tạp chí Giang Thành tung ra đã lập tức gây chấn động toàn bộ Giang Thành. Đồng thời cũng khuấy động các thế lực hào môn tại đây.'Tại căn biệt thự Lục Nhân.Sau khi đọc xong các bài báo, lồng ngực của Lâm Thanh Đàn như nổ tung vì tức giận.Thật quá đáng!Lâm Thanh Đàn chưa từng thấy một tạp chí nào vô trách nhiệm như vậy, chẳng có bất kỳ bằng chứng nào mà chỉ nói vớ vẩn dựa trên mấy bức ảnh.Đúng là coi trời bằng vung mà!Không biết chị cả và tiểu Lục Vân sẽ buồn tới mức nào. sau khi đọc được những bài báo này.Liễu Nhân Nhi cũng vô cùng cùng tức giận, trong mắt tràn ngập sát ý.Cho đến tận bây giờ, cô ta cảm thấy vô cùng hưng phấn và vui mừng khi biết được người người ở Giang Thành đang măng chửi Diệp Khuynh Thành."Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!""Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!""Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!"

Tôn Thiên Lỗi cười an ủiYên tâm đi, người xấu sẽ nhanh chóng lọt vào báo ứng."

Nói xong ông ta liền ra cửa, đi đến thẳng khu biệt thự của Nam Giang Vương, khi đi vào khu biệt thự thì phát hiện mấy

người cầm quyền hào môn khác cũng có mặt.

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề.

Nam Giang Vương Lôi Áo âm trầm nói;Lần này Trần gia chơi với lửa có ngày chết cháy, huỷ diệt là không thể tránh được, nhưng trước đó, chúng ta cũng phải làm chút chuyện, đi

đến Giang Bắc tạo áp lực cho Trần gia đi."

"Tán đồng!"

"Tán đồng!"

"Tán đồng!"

Tất cả những người cầm quyền hào môn ở đây đều tỏ vẻ nguyện ý đi theo Nam Giang Vương xông vào Giang Bắc một lần. Nếu không chờ đến lúc Trần gia diệt vong thì sao bọn họ. có thể không biết xấu hổ đi theo chia cắt sản nghiệp của Trần gia chứ?

Có thể nói là *một hòn đá rơi gây trận đá lở.

*(Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá rơi gây trận đá lở —##8ˆ†S)R, Nghĩa đen: ném một hòn đá khiến cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Nghĩa bóng: một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mã).

Những bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành vừa được tạp chí Giang Thành tung ra đã lập tức gây chấn động toàn bộ Giang Thành. Đồng thời cũng khuấy động các thế lực hào môn tại đây.

'Tại căn biệt thự Lục Nhân.

Sau khi đọc xong các bài báo, lồng ngực của Lâm Thanh Đàn như nổ tung vì tức giận.

Thật quá đáng!

Lâm Thanh Đàn chưa từng thấy một tạp chí nào vô trách nhiệm như vậy, chẳng có bất kỳ bằng chứng nào mà chỉ nói vớ vẩn dựa trên mấy bức ảnh.

Đúng là coi trời bằng vung mà!

Không biết chị cả và tiểu Lục Vân sẽ buồn tới mức nào. sau khi đọc được những bài báo này.

Liễu Nhân Nhi cũng vô cùng cùng tức giận, trong mắt tràn ngập sát ý.

Cho đến tận bây giờ, cô ta cảm thấy vô cùng hưng phấn và vui mừng khi biết được người người ở Giang Thành đang măng chửi Diệp Khuynh Thành.

"Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!"

"Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!"

"Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!"

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Tôn Thiên Lỗi cười an ủiYên tâm đi, người xấu sẽ nhanh chóng lọt vào báo ứng."Nói xong ông ta liền ra cửa, đi đến thẳng khu biệt thự của Nam Giang Vương, khi đi vào khu biệt thự thì phát hiện mấyngười cầm quyền hào môn khác cũng có mặt.Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề.Nam Giang Vương Lôi Áo âm trầm nói;Lần này Trần gia chơi với lửa có ngày chết cháy, huỷ diệt là không thể tránh được, nhưng trước đó, chúng ta cũng phải làm chút chuyện, điđến Giang Bắc tạo áp lực cho Trần gia đi.""Tán đồng!""Tán đồng!""Tán đồng!"Tất cả những người cầm quyền hào môn ở đây đều tỏ vẻ nguyện ý đi theo Nam Giang Vương xông vào Giang Bắc một lần. Nếu không chờ đến lúc Trần gia diệt vong thì sao bọn họ. có thể không biết xấu hổ đi theo chia cắt sản nghiệp của Trần gia chứ?Có thể nói là *một hòn đá rơi gây trận đá lở.*(Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá rơi gây trận đá lở —##8ˆ†S)R, Nghĩa đen: ném một hòn đá khiến cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Nghĩa bóng: một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mã).Những bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành vừa được tạp chí Giang Thành tung ra đã lập tức gây chấn động toàn bộ Giang Thành. Đồng thời cũng khuấy động các thế lực hào môn tại đây.'Tại căn biệt thự Lục Nhân.Sau khi đọc xong các bài báo, lồng ngực của Lâm Thanh Đàn như nổ tung vì tức giận.Thật quá đáng!Lâm Thanh Đàn chưa từng thấy một tạp chí nào vô trách nhiệm như vậy, chẳng có bất kỳ bằng chứng nào mà chỉ nói vớ vẩn dựa trên mấy bức ảnh.Đúng là coi trời bằng vung mà!Không biết chị cả và tiểu Lục Vân sẽ buồn tới mức nào. sau khi đọc được những bài báo này.Liễu Nhân Nhi cũng vô cùng cùng tức giận, trong mắt tràn ngập sát ý.Cho đến tận bây giờ, cô ta cảm thấy vô cùng hưng phấn và vui mừng khi biết được người người ở Giang Thành đang măng chửi Diệp Khuynh Thành."Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!""Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!""Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!"

Chương 120: Thật quá đáng!