Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 128: Cô nói vậy là có ý gì?

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Tỉnh thành, trong đại sảnh đón khách của tập đoàn Kim thị có một đôi nam nữ đang ngồi, nam thì bảnh trai phóng khoáng, nữ thì dung mạo tuyệt đẹp.Đó là Lục Vân và người chị xinh đẹp Diệp Khuynh Thành.Chỉ chốc lát sau, một nữ thư ký mang vớ đen giày cao gót đẩy cửa đi đến, nói, "Rất xin lỗi hai vị, hôm nay Kim tổng của chúng tôi không gặp khách, mời hai vị trở về đi!""Không gặp khách? Không phải chúng tôi đã sớm hẹn trước rồi sao?" Diệp Khuynh Thành nhướng mày liễu lên.Trước khi tới Tỉnh thành, cô cũng đã hẹn trước với ông chủ của tập đoàn Kim thị là hôm nay gặp mặt, giờ đã ngồi chờ nửa ngày, kết quả lại chờ tới một câu không gặp khách.Qua loa đến như vậy sao? Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ mặt không vui, nhưng cũngkhông tiện nói nhiều cái gì, dù sao cũng là mình nhờ người ta làm việc.Lúc này, ở cửa lại xuất hiện một người trung niên mặc tây. trang giày da, nữ thư ký lập tức tươi cười đón tiếp, "Mời Dương tổng đi bên này, Kim tổng chúng ta đã chờ lâu rồi."Thái độ hoàn toàn không giống vừa rồi!Nhìn thấy cảnh này, Diệp Khuynh Thành cũng không vui, đứng lên chất vấn nữ thư ký nói, "Không phải hôm nay Kim tổng các người không gặp khách sao?"Nữ thư ký không lập tức trả lời Diệp Khuynh Thành, mà đưa người trung niên tây trang tới văn phòng ông chủ trước rồi mới trở lại đại sảnh đón khách và nói, "Diệp tiểu thư, kỳ thật Kim tổng chúng ta đã xem qua tư liệu công ty của các người.""Vậy vì sao lại kéo dài thời gian như vậy mà không gặp. tôi?"“Tôi nghĩ chắc Diệp tiểu thư hiểu rõ nguyên nhân Kim tổng không gặp các người hơn tôi.”"Cô nói vậy là có ý gì?" Diệp Khuynh Thành nhíu chặt mày lạiThấy cô biết rõ còn cố hỏi, nữ thư ký đành nhún vai và nói, "Vốn dĩ Kim tổng của chúng ta nghĩ là ai cũng là người làm ăn, cho các người chút mặt mũi để biết khó mà lui, nhưng nếu cô đã chấp mê bất ngộ, vậy đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, Kim tổng của chúng tôi không có khả năng hợp tác với cô đâu.""Vì sao?" Diệp Khuynh Thành khó hiểu mà hỏi.Nữ thư ký khinh thường nhìn cô một cái, cũng không biết người này thật sự không biết hay đang làm bộ không biết."Diệp tiểu thư có thể tự lên mạng tìm kiếm từ khoá tập đoàn Khuynh Thành là có thể biết nguyên nhân." Nữ thư ký không kiên nhãn nói một câu, sau đó dãm lên giày cao gót rời khỏi đại sảnhTrừ phi là tìm tòi từ khoá đặc biệt, nếu không rất khó nhìn thấy những bài đăng đó. Đây là nguyên nhân tới bây giờ Diệp. Khuynh Thành mới thấy bài báo này.Nếu không phải nữ thư ký vừa rồi nhắc nhở thì có lẽ trước khi cô trở về Giang Thành cũng chẳng hay biết gì.Lục Vân đứng phía sau Diệp Khuynh Thành, tất nhiên cũng thấy được bài đăng đó, trong mắt tức khác tràn ra sát ý đáng Sợ.Hắn mới rời đi Giang Thành không bao lâu mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, đám chó chết đó thật đáng chết! 

Tỉnh thành, trong đại sảnh đón khách của tập đoàn Kim thị có một đôi nam nữ đang ngồi, nam thì bảnh trai phóng khoáng, nữ thì dung mạo tuyệt đẹp.

Đó là Lục Vân và người chị xinh đẹp Diệp Khuynh Thành.

Chỉ chốc lát sau, một nữ thư ký mang vớ đen giày cao gót đẩy cửa đi đến, nói, "Rất xin lỗi hai vị, hôm nay Kim tổng của chúng tôi không gặp khách, mời hai vị trở về đi!"

"Không gặp khách? Không phải chúng tôi đã sớm hẹn trước rồi sao?" Diệp Khuynh Thành nhướng mày liễu lên.

Trước khi tới Tỉnh thành, cô cũng đã hẹn trước với ông chủ của tập đoàn Kim thị là hôm nay gặp mặt, giờ đã ngồi chờ nửa ngày, kết quả lại chờ tới một câu không gặp khách.

Qua loa đến như vậy sao? Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ mặt không vui, nhưng cũng

không tiện nói nhiều cái gì, dù sao cũng là mình nhờ người ta làm việc.

Lúc này, ở cửa lại xuất hiện một người trung niên mặc tây. trang giày da, nữ thư ký lập tức tươi cười đón tiếp, "Mời Dương tổng đi bên này, Kim tổng chúng ta đã chờ lâu rồi."

Thái độ hoàn toàn không giống vừa rồi!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Khuynh Thành cũng không vui, đứng lên chất vấn nữ thư ký nói, "Không phải hôm nay Kim tổng các người không gặp khách sao?"

Nữ thư ký không lập tức trả lời Diệp Khuynh Thành, mà đưa người trung niên tây trang tới văn phòng ông chủ trước rồi mới trở lại đại sảnh đón khách và nói, "Diệp tiểu thư, kỳ thật Kim tổng chúng ta đã xem qua tư liệu công ty của các người."

"Vậy vì sao lại kéo dài thời gian như vậy mà không gặp. tôi?"

“Tôi nghĩ chắc Diệp tiểu thư hiểu rõ nguyên nhân Kim tổng không gặp các người hơn tôi.”

"Cô nói vậy là có ý gì?" Diệp Khuynh Thành nhíu chặt mày lại

Thấy cô biết rõ còn cố hỏi, nữ thư ký đành nhún vai và nói, "Vốn dĩ Kim tổng của chúng ta nghĩ là ai cũng là người làm ăn, cho các người chút mặt mũi để biết khó mà lui, nhưng nếu cô đã chấp mê bất ngộ, vậy đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, Kim tổng của chúng tôi không có khả năng hợp tác với cô đâu."

"Vì sao?" Diệp Khuynh Thành khó hiểu mà hỏi.

Nữ thư ký khinh thường nhìn cô một cái, cũng không biết người này thật sự không biết hay đang làm bộ không biết.

"Diệp tiểu thư có thể tự lên mạng tìm kiếm từ khoá tập đoàn Khuynh Thành là có thể biết nguyên nhân." Nữ thư ký không kiên nhãn nói một câu, sau đó dãm lên giày cao gót rời khỏi đại sảnh

Trừ phi là tìm tòi từ khoá đặc biệt, nếu không rất khó nhìn thấy những bài đăng đó. Đây là nguyên nhân tới bây giờ Diệp. Khuynh Thành mới thấy bài báo này.

Nếu không phải nữ thư ký vừa rồi nhắc nhở thì có lẽ trước khi cô trở về Giang Thành cũng chẳng hay biết gì.

Lục Vân đứng phía sau Diệp Khuynh Thành, tất nhiên cũng thấy được bài đăng đó, trong mắt tức khác tràn ra sát ý đáng Sợ.

Hắn mới rời đi Giang Thành không bao lâu mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, đám chó chết đó thật đáng chết! 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Tỉnh thành, trong đại sảnh đón khách của tập đoàn Kim thị có một đôi nam nữ đang ngồi, nam thì bảnh trai phóng khoáng, nữ thì dung mạo tuyệt đẹp.Đó là Lục Vân và người chị xinh đẹp Diệp Khuynh Thành.Chỉ chốc lát sau, một nữ thư ký mang vớ đen giày cao gót đẩy cửa đi đến, nói, "Rất xin lỗi hai vị, hôm nay Kim tổng của chúng tôi không gặp khách, mời hai vị trở về đi!""Không gặp khách? Không phải chúng tôi đã sớm hẹn trước rồi sao?" Diệp Khuynh Thành nhướng mày liễu lên.Trước khi tới Tỉnh thành, cô cũng đã hẹn trước với ông chủ của tập đoàn Kim thị là hôm nay gặp mặt, giờ đã ngồi chờ nửa ngày, kết quả lại chờ tới một câu không gặp khách.Qua loa đến như vậy sao? Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ mặt không vui, nhưng cũngkhông tiện nói nhiều cái gì, dù sao cũng là mình nhờ người ta làm việc.Lúc này, ở cửa lại xuất hiện một người trung niên mặc tây. trang giày da, nữ thư ký lập tức tươi cười đón tiếp, "Mời Dương tổng đi bên này, Kim tổng chúng ta đã chờ lâu rồi."Thái độ hoàn toàn không giống vừa rồi!Nhìn thấy cảnh này, Diệp Khuynh Thành cũng không vui, đứng lên chất vấn nữ thư ký nói, "Không phải hôm nay Kim tổng các người không gặp khách sao?"Nữ thư ký không lập tức trả lời Diệp Khuynh Thành, mà đưa người trung niên tây trang tới văn phòng ông chủ trước rồi mới trở lại đại sảnh đón khách và nói, "Diệp tiểu thư, kỳ thật Kim tổng chúng ta đã xem qua tư liệu công ty của các người.""Vậy vì sao lại kéo dài thời gian như vậy mà không gặp. tôi?"“Tôi nghĩ chắc Diệp tiểu thư hiểu rõ nguyên nhân Kim tổng không gặp các người hơn tôi.”"Cô nói vậy là có ý gì?" Diệp Khuynh Thành nhíu chặt mày lạiThấy cô biết rõ còn cố hỏi, nữ thư ký đành nhún vai và nói, "Vốn dĩ Kim tổng của chúng ta nghĩ là ai cũng là người làm ăn, cho các người chút mặt mũi để biết khó mà lui, nhưng nếu cô đã chấp mê bất ngộ, vậy đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, Kim tổng của chúng tôi không có khả năng hợp tác với cô đâu.""Vì sao?" Diệp Khuynh Thành khó hiểu mà hỏi.Nữ thư ký khinh thường nhìn cô một cái, cũng không biết người này thật sự không biết hay đang làm bộ không biết."Diệp tiểu thư có thể tự lên mạng tìm kiếm từ khoá tập đoàn Khuynh Thành là có thể biết nguyên nhân." Nữ thư ký không kiên nhãn nói một câu, sau đó dãm lên giày cao gót rời khỏi đại sảnhTrừ phi là tìm tòi từ khoá đặc biệt, nếu không rất khó nhìn thấy những bài đăng đó. Đây là nguyên nhân tới bây giờ Diệp. Khuynh Thành mới thấy bài báo này.Nếu không phải nữ thư ký vừa rồi nhắc nhở thì có lẽ trước khi cô trở về Giang Thành cũng chẳng hay biết gì.Lục Vân đứng phía sau Diệp Khuynh Thành, tất nhiên cũng thấy được bài đăng đó, trong mắt tức khác tràn ra sát ý đáng Sợ.Hắn mới rời đi Giang Thành không bao lâu mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, đám chó chết đó thật đáng chết! 

Chương 128: Cô nói vậy là có ý gì?