Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 132: "Thật mạnh!"

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Bỗng nhiên một chiếc quan tài bằng gỗ lim từ ngoài sân bay vào, đập vào ngực của Trần An với một lực cực kỳ khủng khiếp.Ngay lập tức cơ thể của Trần An như origami bay lộn ngược về phía sau, cuối cùng đập mạnh vào tường và ngã xuống đất.Dường như lục phủ ngũ tạng đã bị lệch ra khỏi vị trí so với bình thường."Thật mạnh!"Khóe miệng Trần An đầy tơ máu, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc.Mặc dù ông ta cũng có chút chủ quan, nhưng đối thủ xuất hiện một cách mạnh mẽ như vậy đã mang đến cho ông ta cảm giác áp bách cực lớn.Bùm!Đúng lúc này, chiếc quan tài màu đỏ rơi xuống đất làm cả tòa Phủ Đệ Trần Gia đều rung chuyển một phen.Ngay sau đó.Một giọng nói lạnh lùng từ xa xa truyền đến: "Trần gia, tôi đã chờ ngày này rất lâu rồi!"Người còn chưa tới, nhưng giọng nói đã truyền đến.Mọi người trong Trần Gia đều sợ hãi đến mức mặt mày đều biến sắc.Từ lực đạo mà chiếc quan tài này rơi xuống, thì ít nhất cũng nặng năm sáu trăm cân, trên đời này ai có thể khỏe như: vậy chứ, có thể từ một nơi xa như vậy mà ném chiếc quan tài màu đỏ này vào trong khuôn viên nhà họ Trần?Và có thể đẩy võ giả Trần An vào hoàn cảnh khốn khổ như vậy?"Không thể nào..."Sắc mặt Cố An Kỳ tái nhợt lại lập tức lắc đầu lia lịa, cô ta rất quen thuộc với giọng nói này, nhưng cô ta tuyệt đối không thể tin được chủ nhân của giọng nói này lại chính là người mà cô ta đang tưởng tượng.Chật vật quay đầu lại, cô ta nhìn về phía cổng sân bị hỏng ngoài kia.Cuối cùng.Bóng dáng một người thanh niên xuất hiện.Đó là Lục Vân.Trong phút chốc, tất cả mọi người trong Trần Gia đều trợn tròn hai mắt mà biểu thị không thể tin được, đặc biệt là Cố An Kỳ từng tế bào trên người cô ta không khỏi run rẩy.Là hắn!Quả nhiên là hắn!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtBởi vì...Tay không mà có thể ném chiếc quan tài nặng như vậy vào đây, cho thấy thanh niên này rất có thể cũng là võ giả.Nói cách khác, người mà mấy ngày nay Trần gia bọn họ đang bôi nhọ chính là một võ giả.Đúng là khó tin mà!

Bỗng nhiên một chiếc quan tài bằng gỗ lim từ ngoài sân bay vào, đập vào ngực của Trần An với một lực cực kỳ khủng khiếp.

Ngay lập tức cơ thể của Trần An như origami bay lộn ngược về phía sau, cuối cùng đập mạnh vào tường và ngã xuống đất.

Dường như lục phủ ngũ tạng đã bị lệch ra khỏi vị trí so với bình thường.

"Thật mạnh!"

Khóe miệng Trần An đầy tơ máu, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc.

Mặc dù ông ta cũng có chút chủ quan, nhưng đối thủ xuất hiện một cách mạnh mẽ như vậy đã mang đến cho ông ta cảm giác áp bách cực lớn.

Bùm!

Đúng lúc này, chiếc quan tài màu đỏ rơi xuống đất làm cả tòa Phủ Đệ Trần Gia đều rung chuyển một phen.

Ngay sau đó.

Một giọng nói lạnh lùng từ xa xa truyền đến: "Trần gia, tôi đã chờ ngày này rất lâu rồi!"

Người còn chưa tới, nhưng giọng nói đã truyền đến.

Mọi người trong Trần Gia đều sợ hãi đến mức mặt mày đều biến sắc.

Từ lực đạo mà chiếc quan tài này rơi xuống, thì ít nhất cũng nặng năm sáu trăm cân, trên đời này ai có thể khỏe như: vậy chứ, có thể từ một nơi xa như vậy mà ném chiếc quan tài màu đỏ này vào trong khuôn viên nhà họ Trần?

Và có thể đẩy võ giả Trần An vào hoàn cảnh khốn khổ như vậy?

"Không thể nào..."

Sắc mặt Cố An Kỳ tái nhợt lại lập tức lắc đầu lia lịa, cô ta rất quen thuộc với giọng nói này, nhưng cô ta tuyệt đối không thể tin được chủ nhân của giọng nói này lại chính là người mà cô ta đang tưởng tượng.

Chật vật quay đầu lại, cô ta nhìn về phía cổng sân bị hỏng ngoài kia.

Cuối cùng.

Bóng dáng một người thanh niên xuất hiện.

Đó là Lục Vân.

Trong phút chốc, tất cả mọi người trong Trần Gia đều trợn tròn hai mắt mà biểu thị không thể tin được, đặc biệt là Cố An Kỳ từng tế bào trên người cô ta không khỏi run rẩy.

Là hắn!

Quả nhiên là hắn!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Bởi vì...

Tay không mà có thể ném chiếc quan tài nặng như vậy vào đây, cho thấy thanh niên này rất có thể cũng là võ giả.

Nói cách khác, người mà mấy ngày nay Trần gia bọn họ đang bôi nhọ chính là một võ giả.

Đúng là khó tin mà!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Bỗng nhiên một chiếc quan tài bằng gỗ lim từ ngoài sân bay vào, đập vào ngực của Trần An với một lực cực kỳ khủng khiếp.Ngay lập tức cơ thể của Trần An như origami bay lộn ngược về phía sau, cuối cùng đập mạnh vào tường và ngã xuống đất.Dường như lục phủ ngũ tạng đã bị lệch ra khỏi vị trí so với bình thường."Thật mạnh!"Khóe miệng Trần An đầy tơ máu, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc.Mặc dù ông ta cũng có chút chủ quan, nhưng đối thủ xuất hiện một cách mạnh mẽ như vậy đã mang đến cho ông ta cảm giác áp bách cực lớn.Bùm!Đúng lúc này, chiếc quan tài màu đỏ rơi xuống đất làm cả tòa Phủ Đệ Trần Gia đều rung chuyển một phen.Ngay sau đó.Một giọng nói lạnh lùng từ xa xa truyền đến: "Trần gia, tôi đã chờ ngày này rất lâu rồi!"Người còn chưa tới, nhưng giọng nói đã truyền đến.Mọi người trong Trần Gia đều sợ hãi đến mức mặt mày đều biến sắc.Từ lực đạo mà chiếc quan tài này rơi xuống, thì ít nhất cũng nặng năm sáu trăm cân, trên đời này ai có thể khỏe như: vậy chứ, có thể từ một nơi xa như vậy mà ném chiếc quan tài màu đỏ này vào trong khuôn viên nhà họ Trần?Và có thể đẩy võ giả Trần An vào hoàn cảnh khốn khổ như vậy?"Không thể nào..."Sắc mặt Cố An Kỳ tái nhợt lại lập tức lắc đầu lia lịa, cô ta rất quen thuộc với giọng nói này, nhưng cô ta tuyệt đối không thể tin được chủ nhân của giọng nói này lại chính là người mà cô ta đang tưởng tượng.Chật vật quay đầu lại, cô ta nhìn về phía cổng sân bị hỏng ngoài kia.Cuối cùng.Bóng dáng một người thanh niên xuất hiện.Đó là Lục Vân.Trong phút chốc, tất cả mọi người trong Trần Gia đều trợn tròn hai mắt mà biểu thị không thể tin được, đặc biệt là Cố An Kỳ từng tế bào trên người cô ta không khỏi run rẩy.Là hắn!Quả nhiên là hắn!Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtBởi vì...Tay không mà có thể ném chiếc quan tài nặng như vậy vào đây, cho thấy thanh niên này rất có thể cũng là võ giả.Nói cách khác, người mà mấy ngày nay Trần gia bọn họ đang bôi nhọ chính là một võ giả.Đúng là khó tin mà!

Chương 132: "Thật mạnh!"