Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 148: "Cái gì!"
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Diệp Khuynh Thành cười giải thích, "Tiểu Lục Vân lớn lên cùng một viện mồ côi với tụi em, không có quan hệ huyết thống, nhưng còn thân hơn chị em ruột.""Không có quan hệ huyết thống?" Trương Bình sửng sốt một chút, đột nhiên dán sát đến bên tai Diệp Khuynh Thành rồi nhỏ giọng nói, "Tiểu Diệp Tử, không phải chị nói em đâu, tuy răng coi như chị em, nhưng dù sao cũng không có chung huyết thống, lỡ ngày nào đó cậu ta nổi máu dê thì chẳng phải mấy cô gái tụi em rất nguy hiểm?""Em tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Lục Vân.""Chưa chắc đâu, có một số người giỏi ngụy trang, hơn nữa sinh vật như đàn ông hầu hết thời gian đều tự hỏi thông qua nửa người dưới, nếu xảy ra chuyện gì thì em hối hận cũng trễ rồi”"Chị Bình, chị đừng nói nữa."Mặt Diệp Khuynh Thành hơi trầm xuống, rõ ràng không muốn tiếp tục đề tài này.Trương Bình đành xấu hổ cười cười, nhưng lại chuyển đề tài, "Tiểu Diệp Tử hiểu lầm ý của chị rồi, ý chị thật ra là mọi người... có thể cho chị gia nhập nữa.""Cái gì!" Diệp Khuynh Thành khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắtTrương Bình vội vàng vỗ vỗ tay cô và nói, "Ha ha, chị chỉnói đùa một chút thôi, nhìn em bị dọa kia.""Chị Bình vẫn thích nói giỡn như trước kia." Diệp Khuynh Thành cũng thở phào nhẹ nhõm một hơiNhưng Lục Vân lại không cho là vậy, hẳn có thể cảm nhận ra ánh mắt Trương Bình nhìn mình có chứa một loại tham dục, tham dục thực thuần túy, giống như muốn thu mình làm đồ chơi của cô ta.Đây tuyệt đối không phải Lục Vân tự luyến, mà vì rất nhiều phú bà thật sự có sở thích này.Xem ra dáng người quá đẹp cũng không phải chuyện tốt, vừa rồi không nên ăn mặc qua loa thế rồi đi ra, nhìn đi, bị người ta nhớ thương rồi đây này!Diệp Khuynh Thành và Trương Bình tiếp tục trò chuyện thêm một lúc trong phòng khách.Một trong những chủ đề mà họ đang trò chuyện là về bạn trai cũ của Trương Bình thời đại học. Thậm chí, Trương Bình và người bạn trai đó còn quyết định sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp.Diệp Khuynh Thành hỏi cô tại sao sau đó hai người lại chia tay.Trương Bình ấp úng một lúc lâu nhưng cuối cùng cô chỉ thở dài mà không nói gì thêm.Dĩ nhiên Diệp Khuynh Thành không hề để trong lòng vì cô hỏi tới chủ đề này hoàn toàn chỉ đơn giản là muốn trò chuyện. Thấy Trương Bình không muốn nói về chủ đề này, cô cũng không muốn hỏi thêm nữa.Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Trương Bình đứng dậy rời đi. Trước khi rời đi, cô còn nhìn Lục Vân thêm một chút. Ánh nhìn đó như thể muốn ăn thịt Lục Vân ngay tức khắc.Lục Vân rùng mình.“Thì ra là vậy."Lục Vân gật đầu nhưng hắn vẫn không nói ra cảm xúc thật của mình. Có lẽ Trương Bình đó không có ý tốt.
Diệp Khuynh Thành cười giải thích, "Tiểu Lục Vân lớn lên cùng một viện mồ côi với tụi em, không có quan hệ huyết thống, nhưng còn thân hơn chị em ruột."
"Không có quan hệ huyết thống?" Trương Bình sửng sốt một chút, đột nhiên dán sát đến bên tai Diệp Khuynh Thành rồi nhỏ giọng nói, "Tiểu Diệp Tử, không phải chị nói em đâu, tuy răng coi như chị em, nhưng dù sao cũng không có chung huyết thống, lỡ ngày nào đó cậu ta nổi máu dê thì chẳng phải mấy cô gái tụi em rất nguy hiểm?"
"Em tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Lục Vân."
"Chưa chắc đâu, có một số người giỏi ngụy trang, hơn nữa sinh vật như đàn ông hầu hết thời gian đều tự hỏi thông qua nửa người dưới, nếu xảy ra chuyện gì thì em hối hận cũng trễ rồi”
"Chị Bình, chị đừng nói nữa."
Mặt Diệp Khuynh Thành hơi trầm xuống, rõ ràng không muốn tiếp tục đề tài này.
Trương Bình đành xấu hổ cười cười, nhưng lại chuyển đề tài, "Tiểu Diệp Tử hiểu lầm ý của chị rồi, ý chị thật ra là mọi người... có thể cho chị gia nhập nữa."
"Cái gì!" Diệp Khuynh Thành khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắt
Trương Bình vội vàng vỗ vỗ tay cô và nói, "Ha ha, chị chỉ
nói đùa một chút thôi, nhìn em bị dọa kia."
"Chị Bình vẫn thích nói giỡn như trước kia." Diệp Khuynh Thành cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi
Nhưng Lục Vân lại không cho là vậy, hẳn có thể cảm nhận ra ánh mắt Trương Bình nhìn mình có chứa một loại tham dục, tham dục thực thuần túy, giống như muốn thu mình làm đồ chơi của cô ta.
Đây tuyệt đối không phải Lục Vân tự luyến, mà vì rất nhiều phú bà thật sự có sở thích này.
Xem ra dáng người quá đẹp cũng không phải chuyện tốt, vừa rồi không nên ăn mặc qua loa thế rồi đi ra, nhìn đi, bị người ta nhớ thương rồi đây này!
Diệp Khuynh Thành và Trương Bình tiếp tục trò chuyện thêm một lúc trong phòng khách.
Một trong những chủ đề mà họ đang trò chuyện là về bạn trai cũ của Trương Bình thời đại học. Thậm chí, Trương Bình và người bạn trai đó còn quyết định sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp.
Diệp Khuynh Thành hỏi cô tại sao sau đó hai người lại chia tay.
Trương Bình ấp úng một lúc lâu nhưng cuối cùng cô chỉ thở dài mà không nói gì thêm.
Dĩ nhiên Diệp Khuynh Thành không hề để trong lòng vì cô hỏi tới chủ đề này hoàn toàn chỉ đơn giản là muốn trò chuyện. Thấy Trương Bình không muốn nói về chủ đề này, cô cũng không muốn hỏi thêm nữa.
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Trương Bình đứng dậy rời đi. Trước khi rời đi, cô còn nhìn Lục Vân thêm một chút. Ánh nhìn đó như thể muốn ăn thịt Lục Vân ngay tức khắc.
Lục Vân rùng mình.
“Thì ra là vậy."
Lục Vân gật đầu nhưng hắn vẫn không nói ra cảm xúc thật của mình. Có lẽ Trương Bình đó không có ý tốt.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Diệp Khuynh Thành cười giải thích, "Tiểu Lục Vân lớn lên cùng một viện mồ côi với tụi em, không có quan hệ huyết thống, nhưng còn thân hơn chị em ruột.""Không có quan hệ huyết thống?" Trương Bình sửng sốt một chút, đột nhiên dán sát đến bên tai Diệp Khuynh Thành rồi nhỏ giọng nói, "Tiểu Diệp Tử, không phải chị nói em đâu, tuy răng coi như chị em, nhưng dù sao cũng không có chung huyết thống, lỡ ngày nào đó cậu ta nổi máu dê thì chẳng phải mấy cô gái tụi em rất nguy hiểm?""Em tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Lục Vân.""Chưa chắc đâu, có một số người giỏi ngụy trang, hơn nữa sinh vật như đàn ông hầu hết thời gian đều tự hỏi thông qua nửa người dưới, nếu xảy ra chuyện gì thì em hối hận cũng trễ rồi”"Chị Bình, chị đừng nói nữa."Mặt Diệp Khuynh Thành hơi trầm xuống, rõ ràng không muốn tiếp tục đề tài này.Trương Bình đành xấu hổ cười cười, nhưng lại chuyển đề tài, "Tiểu Diệp Tử hiểu lầm ý của chị rồi, ý chị thật ra là mọi người... có thể cho chị gia nhập nữa.""Cái gì!" Diệp Khuynh Thành khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắtTrương Bình vội vàng vỗ vỗ tay cô và nói, "Ha ha, chị chỉnói đùa một chút thôi, nhìn em bị dọa kia.""Chị Bình vẫn thích nói giỡn như trước kia." Diệp Khuynh Thành cũng thở phào nhẹ nhõm một hơiNhưng Lục Vân lại không cho là vậy, hẳn có thể cảm nhận ra ánh mắt Trương Bình nhìn mình có chứa một loại tham dục, tham dục thực thuần túy, giống như muốn thu mình làm đồ chơi của cô ta.Đây tuyệt đối không phải Lục Vân tự luyến, mà vì rất nhiều phú bà thật sự có sở thích này.Xem ra dáng người quá đẹp cũng không phải chuyện tốt, vừa rồi không nên ăn mặc qua loa thế rồi đi ra, nhìn đi, bị người ta nhớ thương rồi đây này!Diệp Khuynh Thành và Trương Bình tiếp tục trò chuyện thêm một lúc trong phòng khách.Một trong những chủ đề mà họ đang trò chuyện là về bạn trai cũ của Trương Bình thời đại học. Thậm chí, Trương Bình và người bạn trai đó còn quyết định sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp.Diệp Khuynh Thành hỏi cô tại sao sau đó hai người lại chia tay.Trương Bình ấp úng một lúc lâu nhưng cuối cùng cô chỉ thở dài mà không nói gì thêm.Dĩ nhiên Diệp Khuynh Thành không hề để trong lòng vì cô hỏi tới chủ đề này hoàn toàn chỉ đơn giản là muốn trò chuyện. Thấy Trương Bình không muốn nói về chủ đề này, cô cũng không muốn hỏi thêm nữa.Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Trương Bình đứng dậy rời đi. Trước khi rời đi, cô còn nhìn Lục Vân thêm một chút. Ánh nhìn đó như thể muốn ăn thịt Lục Vân ngay tức khắc.Lục Vân rùng mình.“Thì ra là vậy."Lục Vân gật đầu nhưng hắn vẫn không nói ra cảm xúc thật của mình. Có lẽ Trương Bình đó không có ý tốt.