Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 223: Là trùng hợp?

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Chân khí của tu luyện giả được ngưng tụ dựa vào thể chất cá nhân của người đó. Thể chất của mỗi người không giống nhau, vậy nên cho dù cả hai đều là tu luyện giả thì chân khí cũng sẽ có sự khác biệt.Nói cách khác, không thể xuất hiện hai chiếc lá giống y hệt nhau trên thế giới.Thế nhưng Lục Vân lại cảm thấy chân khí mà Liễu Yên Nhi ngưng tụ ra hoàn toàn phù hợp với thuộc tính của mình.Là trùng hợp?Hay là tất yếu?Lục Vân không chắc nhưng hăn cũng đã phát hiện ra một niềm vui bất ngờ thông qua phương pháp niệm nội. Không biết từ lúc nào trong đan điền của hẳn xuất hiện một vật thể giống như sỏi, trong suốt như pha lê.Đây không phải là một viên sỏi. Nó giống như kim đan của tu luyện giả Kim Đan kỳ. Nói chính xác, đây là một viên kim đan giả, bởi vì nó không phải do Lục Vân tự ngưng tụ ra.Rốt cuộc nó có tác dụng gì...Lục Vân đang cố gắng di chuyển viên kim đan giả. Giây tiếp theo, đột nhiên Liễu Yên Nhi nói: “Ủa? Còn chân khí thật sự mà chị ngưng tụ ra đâu rồi? Tiểu Lục Vân, em có thấy chân khí thực sự của chị đã đi đâu không?”Chỉ thấy luồng khí xanh nhạt hiếm có trên đôi bàn tay ngọc ngà đã biến mất.Lục Vân cố gắng đè trái tim đang đạp điên cuồng của mình lại, nói: “Chị thử ngưng tụ lại một lần nữa xem.”Liễu Yên Nhi không còn cách nào khác đành phải cuộn đôi chân trẳng nõn đang mặc quần jeans siêu ngắn lại để ngưng tụ chân khí.Thiên phú của cô ấy thật sự đáng nể.Chưa đầy mười phút sau, cô ấy đã ngưng tụ lại được một tia chân khí. Cô ấy khoe khoang với Lục Vân: “Em nhìn xem, chị lại ngưng tụ được chân khí rồi. Xem lần này mày có thể chạy đi đâu...A a a, vì sao chân khí của chị lại biến mất rồi?”Liễu Yên Nhi lại hét lên.Lục Vân ngỡ ngàng.Cuối cùng hản cũng đã kiểm chứng được viên kim đan giả trong cơ thể hắn có liên quan tới đan điền của Liễu Yên Nhi. Chỉ cần hẳn có thể dịch chuyển được viên kim đan giả này thì hắn có thể đoạt lấy chân khí của Liễu Yên Nhi...Dùng cho riêng mình.Ha ha...Như vậy chẳng phải chỉ cần hắn thu thêm nhiều học trò thì hắn có nguồn chân khí vô hạn sao?Lục Vân chỉ có thể an ủi cô ấy: “Đây là hiện tượng bình thường thôi. Khi em mới bắt đầu tu luyện, chân khí cũng bị biến mất vài lần do em không đủ khả năng kiểm soát chân khí của mình”“Có thật không?”“Thật ạt”Lục Vân gật đầu khẳng định.

Chân khí của tu luyện giả được ngưng tụ dựa vào thể chất cá nhân của người đó. Thể chất của mỗi người không giống nhau, vậy nên cho dù cả hai đều là tu luyện giả thì chân khí cũng sẽ có sự khác biệt.

Nói cách khác, không thể xuất hiện hai chiếc lá giống y hệt nhau trên thế giới.

Thế nhưng Lục Vân lại cảm thấy chân khí mà Liễu Yên Nhi ngưng tụ ra hoàn toàn phù hợp với thuộc tính của mình.

Là trùng hợp?

Hay là tất yếu?

Lục Vân không chắc nhưng hăn cũng đã phát hiện ra một niềm vui bất ngờ thông qua phương pháp niệm nội. Không biết từ lúc nào trong đan điền của hẳn xuất hiện một vật thể giống như sỏi, trong suốt như pha lê.

Đây không phải là một viên sỏi. Nó giống như kim đan của tu luyện giả Kim Đan kỳ. Nói chính xác, đây là một viên kim đan giả, bởi vì nó không phải do Lục Vân tự ngưng tụ ra.

Rốt cuộc nó có tác dụng gì...

Lục Vân đang cố gắng di chuyển viên kim đan giả. Giây tiếp theo, đột nhiên Liễu Yên Nhi nói: “Ủa? Còn chân khí thật sự mà chị ngưng tụ ra đâu rồi? Tiểu Lục Vân, em có thấy chân khí thực sự của chị đã đi đâu không?”

Chỉ thấy luồng khí xanh nhạt hiếm có trên đôi bàn tay ngọc ngà đã biến mất.

Lục Vân cố gắng đè trái tim đang đạp điên cuồng của mình lại, nói: “Chị thử ngưng tụ lại một lần nữa xem.”

Liễu Yên Nhi không còn cách nào khác đành phải cuộn đôi chân trẳng nõn đang mặc quần jeans siêu ngắn lại để ngưng tụ chân khí.

Thiên phú của cô ấy thật sự đáng nể.

Chưa đầy mười phút sau, cô ấy đã ngưng tụ lại được một tia chân khí. Cô ấy khoe khoang với Lục Vân: “Em nhìn xem, chị lại ngưng tụ được chân khí rồi. Xem lần này mày có thể chạy đi đâu...A a a, vì sao chân khí của chị lại biến mất rồi?”

Liễu Yên Nhi lại hét lên.

Lục Vân ngỡ ngàng.

Cuối cùng hản cũng đã kiểm chứng được viên kim đan giả trong cơ thể hắn có liên quan tới đan điền của Liễu Yên Nhi. Chỉ cần hẳn có thể dịch chuyển được viên kim đan giả này thì hắn có thể đoạt lấy chân khí của Liễu Yên Nhi...Dùng cho riêng mình.

Ha ha...

Như vậy chẳng phải chỉ cần hắn thu thêm nhiều học trò thì hắn có nguồn chân khí vô hạn sao?

Lục Vân chỉ có thể an ủi cô ấy: “Đây là hiện tượng bình thường thôi. Khi em mới bắt đầu tu luyện, chân khí cũng bị biến mất vài lần do em không đủ khả năng kiểm soát chân khí của mình”

“Có thật không?”

“Thật ạt”

Lục Vân gật đầu khẳng định.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Chân khí của tu luyện giả được ngưng tụ dựa vào thể chất cá nhân của người đó. Thể chất của mỗi người không giống nhau, vậy nên cho dù cả hai đều là tu luyện giả thì chân khí cũng sẽ có sự khác biệt.Nói cách khác, không thể xuất hiện hai chiếc lá giống y hệt nhau trên thế giới.Thế nhưng Lục Vân lại cảm thấy chân khí mà Liễu Yên Nhi ngưng tụ ra hoàn toàn phù hợp với thuộc tính của mình.Là trùng hợp?Hay là tất yếu?Lục Vân không chắc nhưng hăn cũng đã phát hiện ra một niềm vui bất ngờ thông qua phương pháp niệm nội. Không biết từ lúc nào trong đan điền của hẳn xuất hiện một vật thể giống như sỏi, trong suốt như pha lê.Đây không phải là một viên sỏi. Nó giống như kim đan của tu luyện giả Kim Đan kỳ. Nói chính xác, đây là một viên kim đan giả, bởi vì nó không phải do Lục Vân tự ngưng tụ ra.Rốt cuộc nó có tác dụng gì...Lục Vân đang cố gắng di chuyển viên kim đan giả. Giây tiếp theo, đột nhiên Liễu Yên Nhi nói: “Ủa? Còn chân khí thật sự mà chị ngưng tụ ra đâu rồi? Tiểu Lục Vân, em có thấy chân khí thực sự của chị đã đi đâu không?”Chỉ thấy luồng khí xanh nhạt hiếm có trên đôi bàn tay ngọc ngà đã biến mất.Lục Vân cố gắng đè trái tim đang đạp điên cuồng của mình lại, nói: “Chị thử ngưng tụ lại một lần nữa xem.”Liễu Yên Nhi không còn cách nào khác đành phải cuộn đôi chân trẳng nõn đang mặc quần jeans siêu ngắn lại để ngưng tụ chân khí.Thiên phú của cô ấy thật sự đáng nể.Chưa đầy mười phút sau, cô ấy đã ngưng tụ lại được một tia chân khí. Cô ấy khoe khoang với Lục Vân: “Em nhìn xem, chị lại ngưng tụ được chân khí rồi. Xem lần này mày có thể chạy đi đâu...A a a, vì sao chân khí của chị lại biến mất rồi?”Liễu Yên Nhi lại hét lên.Lục Vân ngỡ ngàng.Cuối cùng hản cũng đã kiểm chứng được viên kim đan giả trong cơ thể hắn có liên quan tới đan điền của Liễu Yên Nhi. Chỉ cần hẳn có thể dịch chuyển được viên kim đan giả này thì hắn có thể đoạt lấy chân khí của Liễu Yên Nhi...Dùng cho riêng mình.Ha ha...Như vậy chẳng phải chỉ cần hắn thu thêm nhiều học trò thì hắn có nguồn chân khí vô hạn sao?Lục Vân chỉ có thể an ủi cô ấy: “Đây là hiện tượng bình thường thôi. Khi em mới bắt đầu tu luyện, chân khí cũng bị biến mất vài lần do em không đủ khả năng kiểm soát chân khí của mình”“Có thật không?”“Thật ạt”Lục Vân gật đầu khẳng định.

Chương 223: Là trùng hợp?