Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 232: Chẳng lẽ bà... thật sự nhìn lầm sao?

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Trong giây lát Khương Lam như nghĩ tới cái gì, vội vàng dẫm giày cao gót chạy về hướng hậu trường.Diệp Hướng Vinh không rõ nguyên do, nhưng vẫn đi theo Khương Lam.Lúc này đã có không ít phú thương vây quanh Quách Anh, đang tranh luận kịch liệt cái gì đó.Bọn họ đều là ông chủ xí nghiệp chuyên về mỹ phẩm dưỡng da, lần này tìm đến Quách Anh là vì kéo đoàn đội của Quách Anh đến công ty bọn họ, ra giá đã đạt tới một con số kinh người.Nhưng Quách Anh vẫn không dao động."Cảm tạ các vị nâng đỡ, nhưng đoàn đội chúng tôi sẽ không rời khỏi tập đoàn Khuynh Thành, hơn nữa tôi không cóquyền làm chủ về công thức của “ Khuynh Thế Dung Nhan “. Quách Anh lạnh lùng nói.Không có quyền làm chủ?Cô là người phụ trách sản phẩm này, sao lại không có quyền làm chủ chứ?Cho dù cô ký hợp đồng với tập đoàn Khuynh Thành, chúng tôi cũng có thể chỉ trả tiền bồi thường kếch xù giúp cô, chỉ cần cô tới công ty chúng tôi, hoặc là bán công thức cho chúng tôi cũng được.Khương Lam khô khốc hỏi: “Cô Quách, cô không có quyền làm chủ là bởi vì Lục Vân sao?"Bà chỉ hỏi thăm dò thử, nởi vì trong lòng thật sự có quá nhiều nghỉ hoặc.Quách Anh vốn không muốn trả lời những người này, nhưng nghe thấy Khương Lam hỏi thế thì kinh ngạc nhìn bà ta một cái, có điều cũng không nói thêm gì, chỉ xoay người rời đi.Khương Lam lập tức cứng lại tại chỗ, thân thể đãy đà không ngừng run rẩy.Quách Anh không có nói cái gì, nhưng ánh mắt kia đã chứng minh tất cả, một đáp án đáng khiếp sợ đến khó tin hiện ra trong lòng Khương Lam, đó là công thức bí mật của Khuynh Thế Dung Nhan là do Lục Vân cung cấp.Giờ khắc này, cứ như cao ốc sụp đổ, đại não của Khương Lam trở nên trống rỗng.Chẳng lẽ bà... thật sự nhìn lầm sao?Bên ngoài cung văn hoá, thư ký của Tỉnh Thủ nhìn thấy Dương Chấn Nham ra tới thì cung kính hô một tiếng: “Tỉnh Thủ!"Một người trong đó là người cầm quyền Thẩm gia - Thẩm Kim Hoa, thư ký có quen biết. Nhưng người còn lại lại là một thanh niên.Nhìn dáng vẻ của Tỉnh Thủ có vẻ rất quen thuộc với thanh niên kia, tuyệt đối không phải dạng giữa trưởng bối và hậu bối, mà càng giống hai người bạn tôn trọng lẫn nhau.Rốt cuộc người thanh niên này là ai, sao lại thân cận với Tỉnh Thủ như vậy? Thậm chí Tỉnh Thủ còn khoác cánh tay lên vai hắn!Thấy cảnh này, thư ký lập tức kinh hãi!

Trong giây lát Khương Lam như nghĩ tới cái gì, vội vàng dẫm giày cao gót chạy về hướng hậu trường.

Diệp Hướng Vinh không rõ nguyên do, nhưng vẫn đi theo Khương Lam.

Lúc này đã có không ít phú thương vây quanh Quách Anh, đang tranh luận kịch liệt cái gì đó.

Bọn họ đều là ông chủ xí nghiệp chuyên về mỹ phẩm dưỡng da, lần này tìm đến Quách Anh là vì kéo đoàn đội của Quách Anh đến công ty bọn họ, ra giá đã đạt tới một con số kinh người.

Nhưng Quách Anh vẫn không dao động.

"Cảm tạ các vị nâng đỡ, nhưng đoàn đội chúng tôi sẽ không rời khỏi tập đoàn Khuynh Thành, hơn nữa tôi không có

quyền làm chủ về công thức của “ Khuynh Thế Dung Nhan “. Quách Anh lạnh lùng nói.

Không có quyền làm chủ?

Cô là người phụ trách sản phẩm này, sao lại không có quyền làm chủ chứ?

Cho dù cô ký hợp đồng với tập đoàn Khuynh Thành, chúng tôi cũng có thể chỉ trả tiền bồi thường kếch xù giúp cô, chỉ cần cô tới công ty chúng tôi, hoặc là bán công thức cho chúng tôi cũng được.

Khương Lam khô khốc hỏi: “Cô Quách, cô không có quyền làm chủ là bởi vì Lục Vân sao?"

Bà chỉ hỏi thăm dò thử, nởi vì trong lòng thật sự có quá nhiều nghỉ hoặc.

Quách Anh vốn không muốn trả lời những người này, nhưng nghe thấy Khương Lam hỏi thế thì kinh ngạc nhìn bà ta một cái, có điều cũng không nói thêm gì, chỉ xoay người rời đi.

Khương Lam lập tức cứng lại tại chỗ, thân thể đãy đà không ngừng run rẩy.

Quách Anh không có nói cái gì, nhưng ánh mắt kia đã chứng minh tất cả, một đáp án đáng khiếp sợ đến khó tin hiện ra trong lòng Khương Lam, đó là công thức bí mật của Khuynh Thế Dung Nhan là do Lục Vân cung cấp.

Giờ khắc này, cứ như cao ốc sụp đổ, đại não của Khương Lam trở nên trống rỗng.

Chẳng lẽ bà... thật sự nhìn lầm sao?

Bên ngoài cung văn hoá, thư ký của Tỉnh Thủ nhìn thấy Dương Chấn Nham ra tới thì cung kính hô một tiếng: “Tỉnh Thủ!"

Một người trong đó là người cầm quyền Thẩm gia - Thẩm Kim Hoa, thư ký có quen biết. Nhưng người còn lại lại là một thanh niên.

Nhìn dáng vẻ của Tỉnh Thủ có vẻ rất quen thuộc với thanh niên kia, tuyệt đối không phải dạng giữa trưởng bối và hậu bối, mà càng giống hai người bạn tôn trọng lẫn nhau.

Rốt cuộc người thanh niên này là ai, sao lại thân cận với Tỉnh Thủ như vậy? Thậm chí Tỉnh Thủ còn khoác cánh tay lên vai hắn!

Thấy cảnh này, thư ký lập tức kinh hãi!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Trong giây lát Khương Lam như nghĩ tới cái gì, vội vàng dẫm giày cao gót chạy về hướng hậu trường.Diệp Hướng Vinh không rõ nguyên do, nhưng vẫn đi theo Khương Lam.Lúc này đã có không ít phú thương vây quanh Quách Anh, đang tranh luận kịch liệt cái gì đó.Bọn họ đều là ông chủ xí nghiệp chuyên về mỹ phẩm dưỡng da, lần này tìm đến Quách Anh là vì kéo đoàn đội của Quách Anh đến công ty bọn họ, ra giá đã đạt tới một con số kinh người.Nhưng Quách Anh vẫn không dao động."Cảm tạ các vị nâng đỡ, nhưng đoàn đội chúng tôi sẽ không rời khỏi tập đoàn Khuynh Thành, hơn nữa tôi không cóquyền làm chủ về công thức của “ Khuynh Thế Dung Nhan “. Quách Anh lạnh lùng nói.Không có quyền làm chủ?Cô là người phụ trách sản phẩm này, sao lại không có quyền làm chủ chứ?Cho dù cô ký hợp đồng với tập đoàn Khuynh Thành, chúng tôi cũng có thể chỉ trả tiền bồi thường kếch xù giúp cô, chỉ cần cô tới công ty chúng tôi, hoặc là bán công thức cho chúng tôi cũng được.Khương Lam khô khốc hỏi: “Cô Quách, cô không có quyền làm chủ là bởi vì Lục Vân sao?"Bà chỉ hỏi thăm dò thử, nởi vì trong lòng thật sự có quá nhiều nghỉ hoặc.Quách Anh vốn không muốn trả lời những người này, nhưng nghe thấy Khương Lam hỏi thế thì kinh ngạc nhìn bà ta một cái, có điều cũng không nói thêm gì, chỉ xoay người rời đi.Khương Lam lập tức cứng lại tại chỗ, thân thể đãy đà không ngừng run rẩy.Quách Anh không có nói cái gì, nhưng ánh mắt kia đã chứng minh tất cả, một đáp án đáng khiếp sợ đến khó tin hiện ra trong lòng Khương Lam, đó là công thức bí mật của Khuynh Thế Dung Nhan là do Lục Vân cung cấp.Giờ khắc này, cứ như cao ốc sụp đổ, đại não của Khương Lam trở nên trống rỗng.Chẳng lẽ bà... thật sự nhìn lầm sao?Bên ngoài cung văn hoá, thư ký của Tỉnh Thủ nhìn thấy Dương Chấn Nham ra tới thì cung kính hô một tiếng: “Tỉnh Thủ!"Một người trong đó là người cầm quyền Thẩm gia - Thẩm Kim Hoa, thư ký có quen biết. Nhưng người còn lại lại là một thanh niên.Nhìn dáng vẻ của Tỉnh Thủ có vẻ rất quen thuộc với thanh niên kia, tuyệt đối không phải dạng giữa trưởng bối và hậu bối, mà càng giống hai người bạn tôn trọng lẫn nhau.Rốt cuộc người thanh niên này là ai, sao lại thân cận với Tỉnh Thủ như vậy? Thậm chí Tỉnh Thủ còn khoác cánh tay lên vai hắn!Thấy cảnh này, thư ký lập tức kinh hãi!

Chương 232: Chẳng lẽ bà... thật sự nhìn lầm sao?