Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 256: Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Mới đầu khi Lục Vân nói sẽ đến hỗ trợ bốc thuốc, Dư Hồng Văn nói rằng Lục Vân là thầy nên hắn cứ ngồi trong khám. Hơn nữa, đa số những người chịu trách nhiệm đi bốc. thuốc đều là học trò, địa vị không cao.Thế nhưng Lục Vân lại thản nhiên nói: “Những bệnh nhân này tới đây đều là vì danh tiếng của ông. Ông cứ yên tâm ngồi ở phòng khám đi, nếu như gặp phải bệnh khó chữa thì tìm tôi sau!”Vì thế, Dư Hồng Văn không nói gì nữa.“Ông Dư!”Lúc này, cuối cùng vợ chồng Triệu Lôi cũng đã tới Hạnh Lâm đường. Con trai họ vẫn đang khóc, giọng cậu bé bị khàn.Hùng Thái Liên lo lăng nói: “Ông Dư, ông hãy xem giúp con trai chúng tôi bị làm sao. Nó đã khóc gần ba tiếng đồng“Để tôi xem sao.”Dư Hồng Văn bước tới và kiểm tra thật cẩn thận cho cậu bé. Ông ấy ngạc nhiên nói: “Không thể nào, rõ ràng cơ thể của cậu bé không có vấn đề gì nhưng tại sao lại khóc nhiều như vậy? Cậu bé đã nói với hai người rằng không thoải mái ở chỗ nào chưa?”Hùng Thái Liên lắc đầu nói: “Không có, thăng bé không nói gì cả. Thằng bé chỉ khóc, đó là lý do tại sao chúng tôi thấy lạ”Dư Hồng Văn kiểm tra lại cho cậu bé một lần nữa nhưng. vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.Hùng Thái Liên nói: “Ông Dư, tôi không có ý xúc phạm ông nhưng tôi nghe nói ông có một người thầy là thần y. Ông có thể nhờ thầy của ông khám bệnh cho con trai của tôi có được không, nếu không chúng tôi thật sự không biết phải làm sao.”Nghe giọng cô ta như sắp khóc đến nơi. Dư Hồng Văn gật đầu nói: “Hai người gặp may đấy, đúng lúc hôm nay thầy của tôi đang ở Hạnh Lâm đường. Tôi sẽ đến phòng thuốc bắc tìm, hai người ngồi đợi một lúc.”“Cảm ơn ông Dư”Triệu Lôi và vợ ngồi đợi một lúc, sau đó bọn họ thấy Dư Hồng Văn cung kính mời một người đàn ông trẻ tuổi đến trước mặt bọn họ và nói: “Đây chính là thầy của tôi, Lục thần y. Hãy để thầy khám bệnh cho con trai của hai người.”Đột nhiên Dư Hồng Văn thấy hai vợ chồng ngồi yên không nói gì, khuôn mặt cả hai đều ngơ ngác.“Lục...Lục Vân?”Một lúc sau, Triệu Lôi mới định thần lại và nhìn Lục Vân với vẻ không thể tin nổi. Hai tiếng “Lục Vân” tràn ngập sự khó tin.Hùng Thái Liên cũng y chang, mất một lúc vân chưa. định thần lại được.Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?Rõ ràng bọn họ lái xe đến Giang Thành với tốc độ cực. nhanh và còn nhớ rõ Lục Vân đạp xe đạp. Làm sao xe đạp có thể nhanh hơn ô tô được?Sự chấn động này khó có thể diễn tả bằng lời!Lục Vân nói: “Đừng ngây ngẩn nữa, mau đưa con trai của hai người cho tôi. Tôi sẽ đưa nói tới phòng châm cứu. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì bệnh của cậu bé sẽ được chữa khỏi trong vòng 10 phút.”“Được...Được.”Hùng Thái Liên vẫn còn đang trong trạng thái bàng hoàng. Cô ta như thể con rối giao cậu bé cho Lục Vân.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Mới đầu khi Lục Vân nói sẽ đến hỗ trợ bốc thuốc, Dư Hồng Văn nói rằng Lục Vân là thầy nên hắn cứ ngồi trong khám. Hơn nữa, đa số những người chịu trách nhiệm đi bốc. thuốc đều là học trò, địa vị không cao.Thế nhưng Lục Vân lại thản nhiên nói: “Những bệnh nhân này tới đây đều là vì danh tiếng của ông. Ông cứ yên tâm ngồi ở phòng khám đi, nếu như gặp phải bệnh khó chữa thì tìm tôi sau!”Vì thế, Dư Hồng Văn không nói gì nữa.“Ông Dư!”Lúc này, cuối cùng vợ chồng Triệu Lôi cũng đã tới Hạnh Lâm đường. Con trai họ vẫn đang khóc, giọng cậu bé bị khàn.Hùng Thái Liên lo lăng nói: “Ông Dư, ông hãy xem giúp con trai chúng tôi bị làm sao. Nó đã khóc gần ba tiếng đồng“Để tôi xem sao.”Dư Hồng Văn bước tới và kiểm tra thật cẩn thận cho cậu bé. Ông ấy ngạc nhiên nói: “Không thể nào, rõ ràng cơ thể của cậu bé không có vấn đề gì nhưng tại sao lại khóc nhiều như vậy? Cậu bé đã nói với hai người rằng không thoải mái ở chỗ nào chưa?”Hùng Thái Liên lắc đầu nói: “Không có, thăng bé không nói gì cả. Thằng bé chỉ khóc, đó là lý do tại sao chúng tôi thấy lạ”Dư Hồng Văn kiểm tra lại cho cậu bé một lần nữa nhưng. vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.Hùng Thái Liên nói: “Ông Dư, tôi không có ý xúc phạm ông nhưng tôi nghe nói ông có một người thầy là thần y. Ông có thể nhờ thầy của ông khám bệnh cho con trai của tôi có được không, nếu không chúng tôi thật sự không biết phải làm sao.”Nghe giọng cô ta như sắp khóc đến nơi. Dư Hồng Văn gật đầu nói: “Hai người gặp may đấy, đúng lúc hôm nay thầy của tôi đang ở Hạnh Lâm đường. Tôi sẽ đến phòng thuốc bắc tìm, hai người ngồi đợi một lúc.”“Cảm ơn ông Dư”Triệu Lôi và vợ ngồi đợi một lúc, sau đó bọn họ thấy Dư Hồng Văn cung kính mời một người đàn ông trẻ tuổi đến trước mặt bọn họ và nói: “Đây chính là thầy của tôi, Lục thần y. Hãy để thầy khám bệnh cho con trai của hai người.”Đột nhiên Dư Hồng Văn thấy hai vợ chồng ngồi yên không nói gì, khuôn mặt cả hai đều ngơ ngác.“Lục...Lục Vân?”Một lúc sau, Triệu Lôi mới định thần lại và nhìn Lục Vân với vẻ không thể tin nổi. Hai tiếng “Lục Vân” tràn ngập sự khó tin.Hùng Thái Liên cũng y chang, mất một lúc vân chưa. định thần lại được.Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?Rõ ràng bọn họ lái xe đến Giang Thành với tốc độ cực. nhanh và còn nhớ rõ Lục Vân đạp xe đạp. Làm sao xe đạp có thể nhanh hơn ô tô được?Sự chấn động này khó có thể diễn tả bằng lời!Lục Vân nói: “Đừng ngây ngẩn nữa, mau đưa con trai của hai người cho tôi. Tôi sẽ đưa nói tới phòng châm cứu. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì bệnh của cậu bé sẽ được chữa khỏi trong vòng 10 phút.”“Được...Được.”Hùng Thái Liên vẫn còn đang trong trạng thái bàng hoàng. Cô ta như thể con rối giao cậu bé cho Lục Vân.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Mới đầu khi Lục Vân nói sẽ đến hỗ trợ bốc thuốc, Dư Hồng Văn nói rằng Lục Vân là thầy nên hắn cứ ngồi trong khám. Hơn nữa, đa số những người chịu trách nhiệm đi bốc. thuốc đều là học trò, địa vị không cao.Thế nhưng Lục Vân lại thản nhiên nói: “Những bệnh nhân này tới đây đều là vì danh tiếng của ông. Ông cứ yên tâm ngồi ở phòng khám đi, nếu như gặp phải bệnh khó chữa thì tìm tôi sau!”Vì thế, Dư Hồng Văn không nói gì nữa.“Ông Dư!”Lúc này, cuối cùng vợ chồng Triệu Lôi cũng đã tới Hạnh Lâm đường. Con trai họ vẫn đang khóc, giọng cậu bé bị khàn.Hùng Thái Liên lo lăng nói: “Ông Dư, ông hãy xem giúp con trai chúng tôi bị làm sao. Nó đã khóc gần ba tiếng đồng“Để tôi xem sao.”Dư Hồng Văn bước tới và kiểm tra thật cẩn thận cho cậu bé. Ông ấy ngạc nhiên nói: “Không thể nào, rõ ràng cơ thể của cậu bé không có vấn đề gì nhưng tại sao lại khóc nhiều như vậy? Cậu bé đã nói với hai người rằng không thoải mái ở chỗ nào chưa?”Hùng Thái Liên lắc đầu nói: “Không có, thăng bé không nói gì cả. Thằng bé chỉ khóc, đó là lý do tại sao chúng tôi thấy lạ”Dư Hồng Văn kiểm tra lại cho cậu bé một lần nữa nhưng. vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.Hùng Thái Liên nói: “Ông Dư, tôi không có ý xúc phạm ông nhưng tôi nghe nói ông có một người thầy là thần y. Ông có thể nhờ thầy của ông khám bệnh cho con trai của tôi có được không, nếu không chúng tôi thật sự không biết phải làm sao.”Nghe giọng cô ta như sắp khóc đến nơi. Dư Hồng Văn gật đầu nói: “Hai người gặp may đấy, đúng lúc hôm nay thầy của tôi đang ở Hạnh Lâm đường. Tôi sẽ đến phòng thuốc bắc tìm, hai người ngồi đợi một lúc.”“Cảm ơn ông Dư”Triệu Lôi và vợ ngồi đợi một lúc, sau đó bọn họ thấy Dư Hồng Văn cung kính mời một người đàn ông trẻ tuổi đến trước mặt bọn họ và nói: “Đây chính là thầy của tôi, Lục thần y. Hãy để thầy khám bệnh cho con trai của hai người.”Đột nhiên Dư Hồng Văn thấy hai vợ chồng ngồi yên không nói gì, khuôn mặt cả hai đều ngơ ngác.“Lục...Lục Vân?”Một lúc sau, Triệu Lôi mới định thần lại và nhìn Lục Vân với vẻ không thể tin nổi. Hai tiếng “Lục Vân” tràn ngập sự khó tin.Hùng Thái Liên cũng y chang, mất một lúc vân chưa. định thần lại được.Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?Rõ ràng bọn họ lái xe đến Giang Thành với tốc độ cực. nhanh và còn nhớ rõ Lục Vân đạp xe đạp. Làm sao xe đạp có thể nhanh hơn ô tô được?Sự chấn động này khó có thể diễn tả bằng lời!Lục Vân nói: “Đừng ngây ngẩn nữa, mau đưa con trai của hai người cho tôi. Tôi sẽ đưa nói tới phòng châm cứu. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì bệnh của cậu bé sẽ được chữa khỏi trong vòng 10 phút.”“Được...Được.”Hùng Thái Liên vẫn còn đang trong trạng thái bàng hoàng. Cô ta như thể con rối giao cậu bé cho Lục Vân.