Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 271: 'Vất vả cái đầu mày!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Khi Lục Vân bước vào đại viện Hùng gia, hẳn lập tức cảm thấy có hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình với sự nghỉ ngờ, căm ghét và khinh thường.Đúng là gia tộc hào môn đứng đầu tỉnh, số lượng người đông đúc.Nếu người ta đã hoan nghênh như vậy thì Lục Vân cũng phải đáp lại. Hắn nhiệt tình giơ tay phải lên, vừa vẫy tay vừa cười nói: “Xin chào các đồng chí! Các đồng chí vất vả rồi!”Gần như cơ mặt của tất cả những người có mặt đều giật giật.Hắn tưởng đây là cuộc tuần tra của lãnh đạo hả?Lại còn xin chào các đồng chí, họ thấy tên này đúng là mắc bệnh thần kinh!Triệu Lôi và vợ không ngừng thở dài, Lục thần y mất trí thật rồi!Trong mắt Hùng Nhật Huy tràn ngập sự tức giận vì động tác mà Lục Vân làm như thể đang khiêu khích anh ta, vô cùng kiêu ngạo!Điều đó như thể dẫm một phát thật mạnh lên mặt anh ta nhưng anh ta vẫn cười nói: Đồng chí, đồng chí đã vất vả rồi, không cần phải khách sáo tặng tôi món quà lớn như vậy đâu.'Vất vả cái đầu mày!Hùng Nhật Huy vô cùng tức giậnĐương nhiên là vẻ mặt của Hùng Phó cũng không dễ chịu gì. Ông ta sống lâu như vậy cũng chưa từng thấy ai như Lục Vân. Vì thế, cho dù hẳn có phải là ân nhân của Hùng Thái Liên hay không thì đêm nay hắn cũng phải nợ máu thì trả bằng mâu.“Mã Tam gia, tôi giao thăng nhãi này cho ông đấy.”Thế nhưng anh ta không hề chú ý tới Mã Tam gia ở bên cạnh khi nhìn thấy Lục Vân thì sợ hết hồn.Là hẳn!Chính hắn là người đã chặt tay ông ta!Là một tu luyện giả vô cùng lợi hại!Rốt cuộc ông ta đen tới mức nào mà lại gặp phải hẳn hai lần trông một khoảng thời gian ngắn như vậy chứ?Ông ta sợ tới mức suýt đái ra quần!Đã sắp chết tới nơi rồi mà còn tăng giá, làm ơn đừng kéo. tôi xuống nước cùng có được không?Mã Tam gia như sắp khóc đến nơi, ông ta gầm lên: “Tôi sẽ bồi thường gấp đôi lại nên tôi sẽ không nhận mệnh lệnh này. Các người nên tìm người khác đi!"Sau khi nói xong, Mã Tam gia liền quay đầu rồi chạy về phía Lục Vân.Triệu Lôi tái mặt nói: “Lục thần y, cậu hãy cẩn thận. Người đó chính là Mã Tam gia, được Hùng gia mời tới để đối phó với cậu đấy, ông ta vô cùng độc ác.”

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Khi Lục Vân bước vào đại viện Hùng gia, hẳn lập tức cảm thấy có hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình với sự nghỉ ngờ, căm ghét và khinh thường.Đúng là gia tộc hào môn đứng đầu tỉnh, số lượng người đông đúc.Nếu người ta đã hoan nghênh như vậy thì Lục Vân cũng phải đáp lại. Hắn nhiệt tình giơ tay phải lên, vừa vẫy tay vừa cười nói: “Xin chào các đồng chí! Các đồng chí vất vả rồi!”Gần như cơ mặt của tất cả những người có mặt đều giật giật.Hắn tưởng đây là cuộc tuần tra của lãnh đạo hả?Lại còn xin chào các đồng chí, họ thấy tên này đúng là mắc bệnh thần kinh!Triệu Lôi và vợ không ngừng thở dài, Lục thần y mất trí thật rồi!Trong mắt Hùng Nhật Huy tràn ngập sự tức giận vì động tác mà Lục Vân làm như thể đang khiêu khích anh ta, vô cùng kiêu ngạo!Điều đó như thể dẫm một phát thật mạnh lên mặt anh ta nhưng anh ta vẫn cười nói: Đồng chí, đồng chí đã vất vả rồi, không cần phải khách sáo tặng tôi món quà lớn như vậy đâu.'Vất vả cái đầu mày!Hùng Nhật Huy vô cùng tức giậnĐương nhiên là vẻ mặt của Hùng Phó cũng không dễ chịu gì. Ông ta sống lâu như vậy cũng chưa từng thấy ai như Lục Vân. Vì thế, cho dù hẳn có phải là ân nhân của Hùng Thái Liên hay không thì đêm nay hắn cũng phải nợ máu thì trả bằng mâu.“Mã Tam gia, tôi giao thăng nhãi này cho ông đấy.”Thế nhưng anh ta không hề chú ý tới Mã Tam gia ở bên cạnh khi nhìn thấy Lục Vân thì sợ hết hồn.Là hẳn!Chính hắn là người đã chặt tay ông ta!Là một tu luyện giả vô cùng lợi hại!Rốt cuộc ông ta đen tới mức nào mà lại gặp phải hẳn hai lần trông một khoảng thời gian ngắn như vậy chứ?Ông ta sợ tới mức suýt đái ra quần!Đã sắp chết tới nơi rồi mà còn tăng giá, làm ơn đừng kéo. tôi xuống nước cùng có được không?Mã Tam gia như sắp khóc đến nơi, ông ta gầm lên: “Tôi sẽ bồi thường gấp đôi lại nên tôi sẽ không nhận mệnh lệnh này. Các người nên tìm người khác đi!"Sau khi nói xong, Mã Tam gia liền quay đầu rồi chạy về phía Lục Vân.Triệu Lôi tái mặt nói: “Lục thần y, cậu hãy cẩn thận. Người đó chính là Mã Tam gia, được Hùng gia mời tới để đối phó với cậu đấy, ông ta vô cùng độc ác.”

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Khi Lục Vân bước vào đại viện Hùng gia, hẳn lập tức cảm thấy có hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình với sự nghỉ ngờ, căm ghét và khinh thường.Đúng là gia tộc hào môn đứng đầu tỉnh, số lượng người đông đúc.Nếu người ta đã hoan nghênh như vậy thì Lục Vân cũng phải đáp lại. Hắn nhiệt tình giơ tay phải lên, vừa vẫy tay vừa cười nói: “Xin chào các đồng chí! Các đồng chí vất vả rồi!”Gần như cơ mặt của tất cả những người có mặt đều giật giật.Hắn tưởng đây là cuộc tuần tra của lãnh đạo hả?Lại còn xin chào các đồng chí, họ thấy tên này đúng là mắc bệnh thần kinh!Triệu Lôi và vợ không ngừng thở dài, Lục thần y mất trí thật rồi!Trong mắt Hùng Nhật Huy tràn ngập sự tức giận vì động tác mà Lục Vân làm như thể đang khiêu khích anh ta, vô cùng kiêu ngạo!Điều đó như thể dẫm một phát thật mạnh lên mặt anh ta nhưng anh ta vẫn cười nói: Đồng chí, đồng chí đã vất vả rồi, không cần phải khách sáo tặng tôi món quà lớn như vậy đâu.'Vất vả cái đầu mày!Hùng Nhật Huy vô cùng tức giậnĐương nhiên là vẻ mặt của Hùng Phó cũng không dễ chịu gì. Ông ta sống lâu như vậy cũng chưa từng thấy ai như Lục Vân. Vì thế, cho dù hẳn có phải là ân nhân của Hùng Thái Liên hay không thì đêm nay hắn cũng phải nợ máu thì trả bằng mâu.“Mã Tam gia, tôi giao thăng nhãi này cho ông đấy.”Thế nhưng anh ta không hề chú ý tới Mã Tam gia ở bên cạnh khi nhìn thấy Lục Vân thì sợ hết hồn.Là hẳn!Chính hắn là người đã chặt tay ông ta!Là một tu luyện giả vô cùng lợi hại!Rốt cuộc ông ta đen tới mức nào mà lại gặp phải hẳn hai lần trông một khoảng thời gian ngắn như vậy chứ?Ông ta sợ tới mức suýt đái ra quần!Đã sắp chết tới nơi rồi mà còn tăng giá, làm ơn đừng kéo. tôi xuống nước cùng có được không?Mã Tam gia như sắp khóc đến nơi, ông ta gầm lên: “Tôi sẽ bồi thường gấp đôi lại nên tôi sẽ không nhận mệnh lệnh này. Các người nên tìm người khác đi!"Sau khi nói xong, Mã Tam gia liền quay đầu rồi chạy về phía Lục Vân.Triệu Lôi tái mặt nói: “Lục thần y, cậu hãy cẩn thận. Người đó chính là Mã Tam gia, được Hùng gia mời tới để đối phó với cậu đấy, ông ta vô cùng độc ác.”

Chương 271: 'Vất vả cái đầu mày!