Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 290: Có cá tính!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Khương Lam nói: “Ồ, Khuynh Thành, con không cần phải lo đâu. Dù sao Lục Vân cũng đã hứa rằng nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho ba con rồi”Diệp Khuynh Thành ngập ngừng một chút rồi nói: “Được. rồi, con kệ đấy. Thật không biết hai người định làm gì”Nếu như bọn họ đã không muốn nói thì Diệp Khuynh Thành còn có thể làm gì cho nên cô không muốn xen vào nữa.Nghĩ đến đây, cô đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Cô cảm thấy bọn họ với tiểu Lục Vân như người một nhà còn mình lại trở thành người ngoài cuộc.Hừ, thật đáng giận!Lục Vân nói: “Bác trai bác gái, hai người hãy đến Hạnh Lâm đường để chữa trị. Ở đó có một phòng châm cứu đặc biệt.”Vì thế, ba người cùng nhau tới Hạnh Lâm đường.Trước tiên là đến chào hỏi Dư Hồng Văn. Sau đó, Diệp Hướng Vinh đi theo Lục Vân tới phòng châm cứu. Khương Lam cũng đi theo, nói là muốn tận mắt chứng kiến chồng mình trị bệnh.Lục Vân cũng không nói gì thêm. Hắn yêu cầu Diệp Hướng Vinh cởi áo ra, năm sấp trên giường. Sau đó, hẳn dùng kim châm vào eo và các huyệt khác.Nhìn thấy một màn này, Khương Lam không khỏi nhíu mày. Bà đã từng âm thầm đưa chồng đi gặp nhiều bác sĩ nổi tiếng, thậm chí trong đó còn có nhiều bác sĩ Trung y nổi tiếng cũng từng châm cứu cho Diệp Hướng Vinh nhưng không đạt hiệu quả gì. Lúc đó, trông cũng không khác Lục Vân là mấy.Lế nào trước đây không có hiệu quả gì, còn bây giờ lại có?Mặc dù trong lòng Khương Lam có nghi hoặc nhưng vì sợ quấy rầy Lục Vân nên bà không nói gì mà lựa chọn yên lặng chờ đợi.Sau khoảng 15 phút, Diệp Hướng Vinh kích động nói: “Tôi có cảm giác rồi, tôi cảm giác eo của mình đang nóng dần lên”“Thật sao?”Nghe vậy, Khương Lam vui mừng ngồi xuống bên giường và năm lấy tay Diệp Hướng Vinh nói: “Chồng, ông không lừa tôi đấy chứ, thật sự có thể chữa khỏi sao?”“Làm sao tôi có thể lừa bà được? Bà vừa nằm tay tôi, tôi đã lập tức cảm giác hiệu quả chữa bệnh càng mạnh” Diệp. Hướng Vinh nói.Hốc mắt Khương Lam lập tức ươn ướt.Suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng có hy vọng chữa khỏi bệnh cho chồng.Lại trôi qua 10 phút, Lục Vân rút kim ra rồi nói: “Sau 5 lần châm cứu nữa là bệnh của bác trai sẽ khỏi. Trong khoảng thời gian này nhất định không được lộn xôn, đặc biệt là bác gái phải cố kiềm chế bản thân, nếu không mọi thứ sẽ thành công cốc:Khương Lam đỏ mặt gật đầu đồng ý.Diệp Hướng Vinh nói: “Con rể, vậy ngày mai bác sẽ tới chỗ con châm cứu nhé.”Cách ba ngày châm cứu 1 lần, tổng cộng châm cứu 5 lần tức là mất nửa tháng. Điều này có chút khác với lời nói trước đây của Lục Vân.Lục Vân nói thẳng: “Thời gian điều trị còn tùy thuộc vào tâm trạng của cháu. Nếu như tâm trạng cháu không tốt thì không chỉ 3 tháng mà thậm chí còn có thể mất từ 3-5 năm. Còn nếu như tâm trạng của cháu mà tốt thì mười ngày nửa tháng khỏi ngay.”Có cá tính!Khương Lam lập tức tiến khẽ ôm lấy Lục Vân rồi nói: “Nào cháu vừa châm cứu mệt mỏi rồi, để bác gái bóp vai cho cháu nhé."

Khương Lam nói: “Ồ, Khuynh Thành, con không cần phải lo đâu. Dù sao Lục Vân cũng đã hứa rằng nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho ba con rồi”

Diệp Khuynh Thành ngập ngừng một chút rồi nói: “Được. rồi, con kệ đấy. Thật không biết hai người định làm gì”

Nếu như bọn họ đã không muốn nói thì Diệp Khuynh Thành còn có thể làm gì cho nên cô không muốn xen vào nữa.

Nghĩ đến đây, cô đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Cô cảm thấy bọn họ với tiểu Lục Vân như người một nhà còn mình lại trở thành người ngoài cuộc.

Hừ, thật đáng giận!

Lục Vân nói: “Bác trai bác gái, hai người hãy đến Hạnh Lâm đường để chữa trị. Ở đó có một phòng châm cứu đặc biệt.”

Vì thế, ba người cùng nhau tới Hạnh Lâm đường.

Trước tiên là đến chào hỏi Dư Hồng Văn. Sau đó, Diệp Hướng Vinh đi theo Lục Vân tới phòng châm cứu. Khương Lam cũng đi theo, nói là muốn tận mắt chứng kiến chồng mình trị bệnh.

Lục Vân cũng không nói gì thêm. Hắn yêu cầu Diệp Hướng Vinh cởi áo ra, năm sấp trên giường. Sau đó, hẳn dùng kim châm vào eo và các huyệt khác.

Nhìn thấy một màn này, Khương Lam không khỏi nhíu mày. Bà đã từng âm thầm đưa chồng đi gặp nhiều bác sĩ nổi tiếng, thậm chí trong đó còn có nhiều bác sĩ Trung y nổi tiếng cũng từng châm cứu cho Diệp Hướng Vinh nhưng không đạt hiệu quả gì. Lúc đó, trông cũng không khác Lục Vân là mấy.

Lế nào trước đây không có hiệu quả gì, còn bây giờ lại có?

Mặc dù trong lòng Khương Lam có nghi hoặc nhưng vì sợ quấy rầy Lục Vân nên bà không nói gì mà lựa chọn yên lặng chờ đợi.

Sau khoảng 15 phút, Diệp Hướng Vinh kích động nói: “Tôi có cảm giác rồi, tôi cảm giác eo của mình đang nóng dần lên”

“Thật sao?”

Nghe vậy, Khương Lam vui mừng ngồi xuống bên giường và năm lấy tay Diệp Hướng Vinh nói: “Chồng, ông không lừa tôi đấy chứ, thật sự có thể chữa khỏi sao?”

“Làm sao tôi có thể lừa bà được? Bà vừa nằm tay tôi, tôi đã lập tức cảm giác hiệu quả chữa bệnh càng mạnh” Diệp. Hướng Vinh nói.

Hốc mắt Khương Lam lập tức ươn ướt.

Suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng có hy vọng chữa khỏi bệnh cho chồng.

Lại trôi qua 10 phút, Lục Vân rút kim ra rồi nói: “Sau 5 lần châm cứu nữa là bệnh của bác trai sẽ khỏi. Trong khoảng thời gian này nhất định không được lộn xôn, đặc biệt là bác gái phải cố kiềm chế bản thân, nếu không mọi thứ sẽ thành công cốc:

Khương Lam đỏ mặt gật đầu đồng ý.

Diệp Hướng Vinh nói: “Con rể, vậy ngày mai bác sẽ tới chỗ con châm cứu nhé.”

Cách ba ngày châm cứu 1 lần, tổng cộng châm cứu 5 lần tức là mất nửa tháng. Điều này có chút khác với lời nói trước đây của Lục Vân.

Lục Vân nói thẳng: “Thời gian điều trị còn tùy thuộc vào tâm trạng của cháu. Nếu như tâm trạng cháu không tốt thì không chỉ 3 tháng mà thậm chí còn có thể mất từ 3-5 năm. Còn nếu như tâm trạng của cháu mà tốt thì mười ngày nửa tháng khỏi ngay.”

Có cá tính!

Khương Lam lập tức tiến khẽ ôm lấy Lục Vân rồi nói: “Nào cháu vừa châm cứu mệt mỏi rồi, để bác gái bóp vai cho cháu nhé."

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Khương Lam nói: “Ồ, Khuynh Thành, con không cần phải lo đâu. Dù sao Lục Vân cũng đã hứa rằng nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho ba con rồi”Diệp Khuynh Thành ngập ngừng một chút rồi nói: “Được. rồi, con kệ đấy. Thật không biết hai người định làm gì”Nếu như bọn họ đã không muốn nói thì Diệp Khuynh Thành còn có thể làm gì cho nên cô không muốn xen vào nữa.Nghĩ đến đây, cô đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Cô cảm thấy bọn họ với tiểu Lục Vân như người một nhà còn mình lại trở thành người ngoài cuộc.Hừ, thật đáng giận!Lục Vân nói: “Bác trai bác gái, hai người hãy đến Hạnh Lâm đường để chữa trị. Ở đó có một phòng châm cứu đặc biệt.”Vì thế, ba người cùng nhau tới Hạnh Lâm đường.Trước tiên là đến chào hỏi Dư Hồng Văn. Sau đó, Diệp Hướng Vinh đi theo Lục Vân tới phòng châm cứu. Khương Lam cũng đi theo, nói là muốn tận mắt chứng kiến chồng mình trị bệnh.Lục Vân cũng không nói gì thêm. Hắn yêu cầu Diệp Hướng Vinh cởi áo ra, năm sấp trên giường. Sau đó, hẳn dùng kim châm vào eo và các huyệt khác.Nhìn thấy một màn này, Khương Lam không khỏi nhíu mày. Bà đã từng âm thầm đưa chồng đi gặp nhiều bác sĩ nổi tiếng, thậm chí trong đó còn có nhiều bác sĩ Trung y nổi tiếng cũng từng châm cứu cho Diệp Hướng Vinh nhưng không đạt hiệu quả gì. Lúc đó, trông cũng không khác Lục Vân là mấy.Lế nào trước đây không có hiệu quả gì, còn bây giờ lại có?Mặc dù trong lòng Khương Lam có nghi hoặc nhưng vì sợ quấy rầy Lục Vân nên bà không nói gì mà lựa chọn yên lặng chờ đợi.Sau khoảng 15 phút, Diệp Hướng Vinh kích động nói: “Tôi có cảm giác rồi, tôi cảm giác eo của mình đang nóng dần lên”“Thật sao?”Nghe vậy, Khương Lam vui mừng ngồi xuống bên giường và năm lấy tay Diệp Hướng Vinh nói: “Chồng, ông không lừa tôi đấy chứ, thật sự có thể chữa khỏi sao?”“Làm sao tôi có thể lừa bà được? Bà vừa nằm tay tôi, tôi đã lập tức cảm giác hiệu quả chữa bệnh càng mạnh” Diệp. Hướng Vinh nói.Hốc mắt Khương Lam lập tức ươn ướt.Suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng có hy vọng chữa khỏi bệnh cho chồng.Lại trôi qua 10 phút, Lục Vân rút kim ra rồi nói: “Sau 5 lần châm cứu nữa là bệnh của bác trai sẽ khỏi. Trong khoảng thời gian này nhất định không được lộn xôn, đặc biệt là bác gái phải cố kiềm chế bản thân, nếu không mọi thứ sẽ thành công cốc:Khương Lam đỏ mặt gật đầu đồng ý.Diệp Hướng Vinh nói: “Con rể, vậy ngày mai bác sẽ tới chỗ con châm cứu nhé.”Cách ba ngày châm cứu 1 lần, tổng cộng châm cứu 5 lần tức là mất nửa tháng. Điều này có chút khác với lời nói trước đây của Lục Vân.Lục Vân nói thẳng: “Thời gian điều trị còn tùy thuộc vào tâm trạng của cháu. Nếu như tâm trạng cháu không tốt thì không chỉ 3 tháng mà thậm chí còn có thể mất từ 3-5 năm. Còn nếu như tâm trạng của cháu mà tốt thì mười ngày nửa tháng khỏi ngay.”Có cá tính!Khương Lam lập tức tiến khẽ ôm lấy Lục Vân rồi nói: “Nào cháu vừa châm cứu mệt mỏi rồi, để bác gái bóp vai cho cháu nhé."

Chương 290: Có cá tính!