Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 312: "Mày chính là kẻ giúp đỡ Dạ Sắc Vi?”

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Phanh phanh phanh!.Liễu Yên Nhi vừa trở thành tu luyện giả không lâu, chỉ đến Luyện Khí cấp 1, miễn cưỡng có thể cản được vài chiêu của Ưng Mục.Mà sau một lúc giao phong, Ưng Mục đã nhận ra dị thường của Liêu Yên Nhị, thực lực của cô tăng trưởng quá nhanh, trước kia hãn ta cảm thấy Liễu Yên Nhỉ không có khả năng là đối thủ của Hắc Bạch Vô Thường, nhưng trận giao đấu hôm nay làm hẳn ta hoàn toàn thay đối suy nghĩ. Thực lực của Liêu Yên Nhi tuyệt đối năm trên Hắc Bạch Vô Thường.Đây rốt cuộc sao là chuyện gì?Ưng Mục nhanh chóng chú ý tới trên bàn tay Liễu Yên Nhi có một dòng khí màu xanh nhạt đang chuyến động, vừa rồi Liễu Yên Nhi dựa vào dòng khí này đế đón lấy công kích của hản ta băng tay trần, hơn nữa còn đẩy ngược lại một sức mạnh không tầm thường, làm lòng bàn tay hắn ta cũng hơi tê đại"Cô trở thành tu luyện giả từ khi nào?".Đồng tử của Ưng Mục hơi co rụt lại, đã nhìn ra Liêu Yên Nhĩ là một tu luyện giả, sau đó thì cười lạnh, "Vậy càng không. thế đế cô sống, hôm nay nhất định phải diệt trừ phản đồ của tổ chức!"Một khi tu luyện giả trưởng thành thì sẽ hết sức đáng sợ.Cho nên Ưng Mục phải nhân lúc cảnh giới của Liễu Yên Nhĩ còn chưa cao thì phải giải quyết cô, cũng may phát hiện sớm, nếu trễ thêm một chút chỉ sợ không còn cách nào đối phó cô,Trong nháy mắt, Ưng Mục khai hóa toàn bộ hỏa lực, sát ý rét lạnh như muốn đóng bằng không khí cả căn phòng.'Säc mặt Liễu Yên Nhi hơi trằng bệch, đôi mắt xoay tròn, đột nhiên cầm lấy một ly trà trên bàn rồi ném về hướng Ưng, Mục, Ưng Mục dễ dàng né tránh, làm ly trà kia nện lên ván cửa, lại không biết đây chính là mục đích của Liễu Yên Nhi.Răng rác!Khi Liễu Yên Nhi tiến vào căn bản không khóa trái cửa, cho nên khi cái ly tạp ném trúng cửa thì giây tiếp theo đã thấy một thanh niên đẩy cửa bước vào.Vào cửa.Đóng cửa.Lục Vân chưa nói cái gì, lập tức đi đến ngồi xuống sô pha, như không nhìn thấy hai người"Mày chính là kẻ giúp đỡ Dạ Sắc Vi?”Ánh mắt Ưng Mục đanh lại, rất cảnh giác mà nhìn thanh niên đột nhiên đi vào, rồi lại không nói lời nào này.Lúc này Lục Vân mới mở miệng nói, "Các người cứ đánh đi, không cần quan tâm đến tôi”Nhưng trong nháy mắt đó, phần lưng của Ưng Mục lại đột nhiên trúng một đòn nghiêm trọng, ầm một tiếng, sức mạnh khủng bố lập tức làm vỡ nát nội tạng của Ưng Mục dễ như trở. bàn tay, sau đó đánh hãn ta đập mạnh lên ván cửa, không có. hô hấp nữa.Lục Vân lắc lắc đầu và nói, "Vốn muốn anh và chị Yên Nhi luyện tập một chút, ai ngờ chẳng ra hồn gì”Liễu Yên Nhi thì tiến lên tháo mặt nạ của Ưng Mục xuống, đôi mắt hơi đanh lại, "Không ngờ lại là anh ta” 

Phanh phanh phanh!.

Liễu Yên Nhi vừa trở thành tu luyện giả không lâu, chỉ đến Luyện Khí cấp 1, miễn cưỡng có thể cản được vài chiêu của Ưng Mục.

Mà sau một lúc giao phong, Ưng Mục đã nhận ra dị thường của Liêu Yên Nhị, thực lực của cô tăng trưởng quá nhanh, trước kia hãn ta cảm thấy Liễu Yên Nhỉ không có khả năng là đối thủ của Hắc Bạch Vô Thường, nhưng trận giao đấu hôm nay làm hẳn ta hoàn toàn thay đối suy nghĩ. Thực lực của Liêu Yên Nhi tuyệt đối năm trên Hắc Bạch Vô Thường.

Đây rốt cuộc sao là chuyện gì?

Ưng Mục nhanh chóng chú ý tới trên bàn tay Liễu Yên Nhi có một dòng khí màu xanh nhạt đang chuyến động, vừa rồi Liễu Yên Nhi dựa vào dòng khí này đế đón lấy công kích của hản ta băng tay trần, hơn nữa còn đẩy ngược lại một sức mạnh không tầm thường, làm lòng bàn tay hắn ta cũng hơi tê đại

"Cô trở thành tu luyện giả từ khi nào?".

Đồng tử của Ưng Mục hơi co rụt lại, đã nhìn ra Liêu Yên Nhĩ là một tu luyện giả, sau đó thì cười lạnh, "Vậy càng không. thế đế cô sống, hôm nay nhất định phải diệt trừ phản đồ của tổ chức!"

Một khi tu luyện giả trưởng thành thì sẽ hết sức đáng sợ.

Cho nên Ưng Mục phải nhân lúc cảnh giới của Liễu Yên Nhĩ còn chưa cao thì phải giải quyết cô, cũng may phát hiện sớm, nếu trễ thêm một chút chỉ sợ không còn cách nào đối phó cô,

Trong nháy mắt, Ưng Mục khai hóa toàn bộ hỏa lực, sát ý rét lạnh như muốn đóng bằng không khí cả căn phòng.

'Säc mặt Liễu Yên Nhi hơi trằng bệch, đôi mắt xoay tròn, đột nhiên cầm lấy một ly trà trên bàn rồi ném về hướng Ưng, Mục, Ưng Mục dễ dàng né tránh, làm ly trà kia nện lên ván cửa, lại không biết đây chính là mục đích của Liễu Yên Nhi.

Răng rác!

Khi Liễu Yên Nhi tiến vào căn bản không khóa trái cửa, cho nên khi cái ly tạp ném trúng cửa thì giây tiếp theo đã thấy một thanh niên đẩy cửa bước vào.

Vào cửa.

Đóng cửa.

Lục Vân chưa nói cái gì, lập tức đi đến ngồi xuống sô pha, như không nhìn thấy hai người

"Mày chính là kẻ giúp đỡ Dạ Sắc Vi?”

Ánh mắt Ưng Mục đanh lại, rất cảnh giác mà nhìn thanh niên đột nhiên đi vào, rồi lại không nói lời nào này.

Lúc này Lục Vân mới mở miệng nói, "Các người cứ đánh đi, không cần quan tâm đến tôi”

Nhưng trong nháy mắt đó, phần lưng của Ưng Mục lại đột nhiên trúng một đòn nghiêm trọng, ầm một tiếng, sức mạnh khủng bố lập tức làm vỡ nát nội tạng của Ưng Mục dễ như trở. bàn tay, sau đó đánh hãn ta đập mạnh lên ván cửa, không có. hô hấp nữa.

Lục Vân lắc lắc đầu và nói, "Vốn muốn anh và chị Yên Nhi luyện tập một chút, ai ngờ chẳng ra hồn gì”

Liễu Yên Nhi thì tiến lên tháo mặt nạ của Ưng Mục xuống, đôi mắt hơi đanh lại, "Không ngờ lại là anh ta”

 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Phanh phanh phanh!.Liễu Yên Nhi vừa trở thành tu luyện giả không lâu, chỉ đến Luyện Khí cấp 1, miễn cưỡng có thể cản được vài chiêu của Ưng Mục.Mà sau một lúc giao phong, Ưng Mục đã nhận ra dị thường của Liêu Yên Nhị, thực lực của cô tăng trưởng quá nhanh, trước kia hãn ta cảm thấy Liễu Yên Nhỉ không có khả năng là đối thủ của Hắc Bạch Vô Thường, nhưng trận giao đấu hôm nay làm hẳn ta hoàn toàn thay đối suy nghĩ. Thực lực của Liêu Yên Nhi tuyệt đối năm trên Hắc Bạch Vô Thường.Đây rốt cuộc sao là chuyện gì?Ưng Mục nhanh chóng chú ý tới trên bàn tay Liễu Yên Nhi có một dòng khí màu xanh nhạt đang chuyến động, vừa rồi Liễu Yên Nhi dựa vào dòng khí này đế đón lấy công kích của hản ta băng tay trần, hơn nữa còn đẩy ngược lại một sức mạnh không tầm thường, làm lòng bàn tay hắn ta cũng hơi tê đại"Cô trở thành tu luyện giả từ khi nào?".Đồng tử của Ưng Mục hơi co rụt lại, đã nhìn ra Liêu Yên Nhĩ là một tu luyện giả, sau đó thì cười lạnh, "Vậy càng không. thế đế cô sống, hôm nay nhất định phải diệt trừ phản đồ của tổ chức!"Một khi tu luyện giả trưởng thành thì sẽ hết sức đáng sợ.Cho nên Ưng Mục phải nhân lúc cảnh giới của Liễu Yên Nhĩ còn chưa cao thì phải giải quyết cô, cũng may phát hiện sớm, nếu trễ thêm một chút chỉ sợ không còn cách nào đối phó cô,Trong nháy mắt, Ưng Mục khai hóa toàn bộ hỏa lực, sát ý rét lạnh như muốn đóng bằng không khí cả căn phòng.'Säc mặt Liễu Yên Nhi hơi trằng bệch, đôi mắt xoay tròn, đột nhiên cầm lấy một ly trà trên bàn rồi ném về hướng Ưng, Mục, Ưng Mục dễ dàng né tránh, làm ly trà kia nện lên ván cửa, lại không biết đây chính là mục đích của Liễu Yên Nhi.Răng rác!Khi Liễu Yên Nhi tiến vào căn bản không khóa trái cửa, cho nên khi cái ly tạp ném trúng cửa thì giây tiếp theo đã thấy một thanh niên đẩy cửa bước vào.Vào cửa.Đóng cửa.Lục Vân chưa nói cái gì, lập tức đi đến ngồi xuống sô pha, như không nhìn thấy hai người"Mày chính là kẻ giúp đỡ Dạ Sắc Vi?”Ánh mắt Ưng Mục đanh lại, rất cảnh giác mà nhìn thanh niên đột nhiên đi vào, rồi lại không nói lời nào này.Lúc này Lục Vân mới mở miệng nói, "Các người cứ đánh đi, không cần quan tâm đến tôi”Nhưng trong nháy mắt đó, phần lưng của Ưng Mục lại đột nhiên trúng một đòn nghiêm trọng, ầm một tiếng, sức mạnh khủng bố lập tức làm vỡ nát nội tạng của Ưng Mục dễ như trở. bàn tay, sau đó đánh hãn ta đập mạnh lên ván cửa, không có. hô hấp nữa.Lục Vân lắc lắc đầu và nói, "Vốn muốn anh và chị Yên Nhi luyện tập một chút, ai ngờ chẳng ra hồn gì”Liễu Yên Nhi thì tiến lên tháo mặt nạ của Ưng Mục xuống, đôi mắt hơi đanh lại, "Không ngờ lại là anh ta” 

Chương 312: "Mày chính là kẻ giúp đỡ Dạ Sắc Vi?”