Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 318: Thần y mới 20 tuổi thôi ư?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Văn phòng hiệu trưởng.Hiệu trưởng của Đại học Giang Nam tên là Lý Vệ Bình. Khi nhìn thấy Thẩm Tĩnh Nghi, ông ta rất lịch sự.Đùa à.Ông ta có thể không lịch sự ư?Thẩm Tĩnh Nghi là con gái của Thẩm gia, nói trắng ra là con nhà giàu muốn trải nghiệm cuộc sống còn việc làm giảng viên chỉ là sở thích của Thẩm Tĩnh Nghi mà thôi. Một ngày nào đó không còn hứng thú nữa, cô ta sẽ trở về nhà và thừa kế tài sản hàng trăm triệu nhân dân tệ của gia đình.Vì thế khi Thẩm Tĩnh Nghi nộp đơn xin phép trường mở. thêm lớp học về Trung y, Lý Vệ Bình đã lập tức chấp thuận.Mặt khác, Trung y là tinh hoa của đất nước nên Lý Vệ Bình cũng cho răng người trẻ tuổi đương thời nên tìm hiểu thêm về Trung y của Long quốc.Về phần giáo viên, Thẩm Tĩnh Nghi nói rắng cô ta muốn giới thiệu một người đó là Thần y của Giang Thành.Thần y Giang Thành!Nghe vậy, Lý Vệ Bình vô cùng phấn khích. Ông ta cũng. đã từng nghe nói về vị thần y này. Nếu như vị thần y đó thực sự muốn đến dạy học thì đó nhất định là một niềm vinh dự cho đại học Giang Nam.Thẩm Tĩnh Nghi cười giới thiệu: “Hiệu trưởng, đây là Lục thần y”“Lục thần y..”Lý Vệ Bình nhìn Lục Vân, ánh mắt của ông ta hơi thay đổi.Khi ở Giang Thành, ông ta đã từng nghe nói về vị thần y này và cũng biết hắn còn rất trẻ. Nhưng hôm nay khi nhìn thấy lại vượt xa dự liệu của Lý Vệ Bình.Mặc dù Lý Vệ Bình không xuất thân từ lĩnh vực Trung y nhưng ông ta cũng nắm được tình hình về lĩnh vực này. Những người có thể gọi là “Thần y” nhất định đều là cao thủ cấp quốc gia. Cái gọi là trẻ tuổi, trên thực tế 40 tuổi đã được coi là rất trẻ rồi.Lúc đầu, Lý Vệ Bình còn tưởng Lục Vân ở độ tuổi 40 nhưng khi nhìn thấy hắn còn trẻ như vậy, ông ta rất sốc.Thần y mới 20 tuổi thôi ư?Suy cho cùng người làm thầy cũng phải có trách nhiệm với học trò của mình.Đương nhiên Lục Vân nhìn thấu suy nghĩ của Lý Vệ Bình nhưng hắn không chỉ ra mà chỉ cười nói: “Được, hiệu trưởng Lý. Ông hãy đặt tay lên bàn để tôi bắt mạch cho ông”Lý Vệ Bình làm theo.Lục Vân bắt mạch cho Lý Vệ Bình một lúc, không hỏi gì. Hắn suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Can thận âm hư gây rối loạn các khí trong. Gần đây, chắc hẳn hiệu trưởng Lý cảm thấy trắn trọc, ngủ không yên, thậm chí đầu còn sưng đau, đặc biệt là hai bên thái dương đúng không?”
Văn phòng hiệu trưởng.
Hiệu trưởng của Đại học Giang Nam tên là Lý Vệ Bình. Khi nhìn thấy Thẩm Tĩnh Nghi, ông ta rất lịch sự.
Đùa à.
Ông ta có thể không lịch sự ư?
Thẩm Tĩnh Nghi là con gái của Thẩm gia, nói trắng ra là con nhà giàu muốn trải nghiệm cuộc sống còn việc làm giảng viên chỉ là sở thích của Thẩm Tĩnh Nghi mà thôi. Một ngày nào đó không còn hứng thú nữa, cô ta sẽ trở về nhà và thừa kế tài sản hàng trăm triệu nhân dân tệ của gia đình.
Vì thế khi Thẩm Tĩnh Nghi nộp đơn xin phép trường mở. thêm lớp học về Trung y, Lý Vệ Bình đã lập tức chấp thuận.
Mặt khác, Trung y là tinh hoa của đất nước nên Lý Vệ Bình cũng cho răng người trẻ tuổi đương thời nên tìm hiểu thêm về Trung y của Long quốc.
Về phần giáo viên, Thẩm Tĩnh Nghi nói rắng cô ta muốn giới thiệu một người đó là Thần y của Giang Thành.
Thần y Giang Thành!
Nghe vậy, Lý Vệ Bình vô cùng phấn khích. Ông ta cũng. đã từng nghe nói về vị thần y này. Nếu như vị thần y đó thực sự muốn đến dạy học thì đó nhất định là một niềm vinh dự cho đại học Giang Nam.
Thẩm Tĩnh Nghi cười giới thiệu: “Hiệu trưởng, đây là Lục thần y”
“Lục thần y..”
Lý Vệ Bình nhìn Lục Vân, ánh mắt của ông ta hơi thay đổi.
Khi ở Giang Thành, ông ta đã từng nghe nói về vị thần y này và cũng biết hắn còn rất trẻ. Nhưng hôm nay khi nhìn thấy lại vượt xa dự liệu của Lý Vệ Bình.
Mặc dù Lý Vệ Bình không xuất thân từ lĩnh vực Trung y nhưng ông ta cũng nắm được tình hình về lĩnh vực này. Những người có thể gọi là “Thần y” nhất định đều là cao thủ cấp quốc gia. Cái gọi là trẻ tuổi, trên thực tế 40 tuổi đã được coi là rất trẻ rồi.
Lúc đầu, Lý Vệ Bình còn tưởng Lục Vân ở độ tuổi 40 nhưng khi nhìn thấy hắn còn trẻ như vậy, ông ta rất sốc.
Thần y mới 20 tuổi thôi ư?
Suy cho cùng người làm thầy cũng phải có trách nhiệm với học trò của mình.
Đương nhiên Lục Vân nhìn thấu suy nghĩ của Lý Vệ Bình nhưng hắn không chỉ ra mà chỉ cười nói: “Được, hiệu trưởng Lý. Ông hãy đặt tay lên bàn để tôi bắt mạch cho ông”
Lý Vệ Bình làm theo.
Lục Vân bắt mạch cho Lý Vệ Bình một lúc, không hỏi gì. Hắn suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Can thận âm hư gây rối loạn các khí trong. Gần đây, chắc hẳn hiệu trưởng Lý cảm thấy trắn trọc, ngủ không yên, thậm chí đầu còn sưng đau, đặc biệt là hai bên thái dương đúng không?”
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Văn phòng hiệu trưởng.Hiệu trưởng của Đại học Giang Nam tên là Lý Vệ Bình. Khi nhìn thấy Thẩm Tĩnh Nghi, ông ta rất lịch sự.Đùa à.Ông ta có thể không lịch sự ư?Thẩm Tĩnh Nghi là con gái của Thẩm gia, nói trắng ra là con nhà giàu muốn trải nghiệm cuộc sống còn việc làm giảng viên chỉ là sở thích của Thẩm Tĩnh Nghi mà thôi. Một ngày nào đó không còn hứng thú nữa, cô ta sẽ trở về nhà và thừa kế tài sản hàng trăm triệu nhân dân tệ của gia đình.Vì thế khi Thẩm Tĩnh Nghi nộp đơn xin phép trường mở. thêm lớp học về Trung y, Lý Vệ Bình đã lập tức chấp thuận.Mặt khác, Trung y là tinh hoa của đất nước nên Lý Vệ Bình cũng cho răng người trẻ tuổi đương thời nên tìm hiểu thêm về Trung y của Long quốc.Về phần giáo viên, Thẩm Tĩnh Nghi nói rắng cô ta muốn giới thiệu một người đó là Thần y của Giang Thành.Thần y Giang Thành!Nghe vậy, Lý Vệ Bình vô cùng phấn khích. Ông ta cũng. đã từng nghe nói về vị thần y này. Nếu như vị thần y đó thực sự muốn đến dạy học thì đó nhất định là một niềm vinh dự cho đại học Giang Nam.Thẩm Tĩnh Nghi cười giới thiệu: “Hiệu trưởng, đây là Lục thần y”“Lục thần y..”Lý Vệ Bình nhìn Lục Vân, ánh mắt của ông ta hơi thay đổi.Khi ở Giang Thành, ông ta đã từng nghe nói về vị thần y này và cũng biết hắn còn rất trẻ. Nhưng hôm nay khi nhìn thấy lại vượt xa dự liệu của Lý Vệ Bình.Mặc dù Lý Vệ Bình không xuất thân từ lĩnh vực Trung y nhưng ông ta cũng nắm được tình hình về lĩnh vực này. Những người có thể gọi là “Thần y” nhất định đều là cao thủ cấp quốc gia. Cái gọi là trẻ tuổi, trên thực tế 40 tuổi đã được coi là rất trẻ rồi.Lúc đầu, Lý Vệ Bình còn tưởng Lục Vân ở độ tuổi 40 nhưng khi nhìn thấy hắn còn trẻ như vậy, ông ta rất sốc.Thần y mới 20 tuổi thôi ư?Suy cho cùng người làm thầy cũng phải có trách nhiệm với học trò của mình.Đương nhiên Lục Vân nhìn thấu suy nghĩ của Lý Vệ Bình nhưng hắn không chỉ ra mà chỉ cười nói: “Được, hiệu trưởng Lý. Ông hãy đặt tay lên bàn để tôi bắt mạch cho ông”Lý Vệ Bình làm theo.Lục Vân bắt mạch cho Lý Vệ Bình một lúc, không hỏi gì. Hắn suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Can thận âm hư gây rối loạn các khí trong. Gần đây, chắc hẳn hiệu trưởng Lý cảm thấy trắn trọc, ngủ không yên, thậm chí đầu còn sưng đau, đặc biệt là hai bên thái dương đúng không?”