Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 346: Quá xui xẻo rồi.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  "Chị, em xin lỗi, em sai rồi, chị, sau này em không dám tái phạm nữa, xin chị đừng nói với cha, nếu không ông ấy sẽ đánh gãy chân em mất."Thẩm Tử Hiên cầu xin tha thứ, nói."Hừ, em cũng biết cha sẽ đánh gãy chân em sao,...bây giờ cút về nhà cho chị.""Dạ...dạ..."Thẩm Tử Hiên đến rằm cũng không dám để lại một cái, lần sau có mời cùng lão đại anh ta đi đánh nhau cũng không dám, vội vàng vặn ga chạy moto rời đi rời khỏi hiện trường.Quá xui xẻo rồi.Vừa ra ngoài định tìm người được chỉ định phải dẫn mặt đã gặp ngay chị gái của mình, nên cho đến bây giờ anh ta vẫn chưa biết người mà ông chủ anh ta muốn dạy dỗ là Lục. Vân.Cảnh tượng đột ngột này khiến những thanh xuân kia vốn đang bối rối càng thêm sửng sốt, đầu óc như nhữn ra."Cái kia. .. Cô chính là đại tiểu thư Thẩm gia, Thẩm Tĩnh Nghĩ?"Thanh niên cầm đầu sửng sốt hồi lâu mới hỏi một câu như vậy, thái độ đối với Thẩm Tĩnh Nghỉ cũng có vài phần cung kính.Cậu ta không sợ Thẩm gia, mà cậu ta sợ Mã Trạch.Đây là phụ nữ của Mã thiếu gia, sao cậu ta dám đắc tội với cô ta được!Thẩm Tĩnh Nghi lườm thanh niên một cái, nói: "Đã biết bổn cô nương là ai, sao cậu còn không mau đem đám ruồi nhặng này biến hết đi!""Thẩm tiểu thư, đừng nóng giận, chúng tôi sẽ biến, biến liền!"Mấy thanh niên nhìn Lục Vân ở cách đó không xa một cái xong vội vàng lên xe moto rời đi.“Thật sự là một đám người không biết tốt xấu."Thẩm Tĩnh Nghi tức giận quay về phía Lục Vân, Lục Vân cười quái dị nói đùa với cô ta: "Vừa rồi cô thật hung dữ!"_Thẩm Tĩnh Nghi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Không thể nào, người ta rõ ràng là người mỏng manh, yếu đuối dễ bị ăn hiếp.."Sau khi mấy thanh niên đi chạy moto rời đi, họ tức báo tin lại cho Mã Trạch, về phần nội dung tin tức, giống như: Dương Quân báo cáo lần trước. Ngay cả giọng điệu và thái độ cũng không thay đổi, nó chỉ đơn giản là diễn lại cốt truyện cũ.Nhưng họ vẫn chưa hình dung được chuyện gì đã xảy ra.Mã Trạch cũng rất tức giận, lập tức gọi tất cả các lão đại của Hắc Long Hội đến, đồng thời vạch một đường cảnh cáo cho bọn họ, sau này hễ gặp phải người tên Lục Vân thì nên trốn càng xa càng tốt. Thuộc hạ của các người còn dám khiêu khích đến người đó nữa, lão tử sẽ ném các người xuống sông cho cá ăn!Những lão đại ngồi nghe bỗng im bặt.Còn mấy thanh niên chạy moto bị Mã Trạch đánh đã nhanh chóng gọi tên đầu nhím ra, treo cậu ta lên đánh hơn mười phút để xả giận, nếu cậu ta không phải huynh đệ trong. Hắc Hổ Đường, có giết chết cậu ta cũng không đủ để xả giận.

"Chị, em xin lỗi, em sai rồi, chị, sau này em không dám tái phạm nữa, xin chị đừng nói với cha, nếu không ông ấy sẽ đánh gãy chân em mất."

Thẩm Tử Hiên cầu xin tha thứ, nói.

"Hừ, em cũng biết cha sẽ đánh gãy chân em sao,...bây giờ cút về nhà cho chị."

"Dạ...dạ..."

Thẩm Tử Hiên đến rằm cũng không dám để lại một cái, lần sau có mời cùng lão đại anh ta đi đánh nhau cũng không dám, vội vàng vặn ga chạy moto rời đi rời khỏi hiện trường.

Quá xui xẻo rồi.

Vừa ra ngoài định tìm người được chỉ định phải dẫn mặt đã gặp ngay chị gái của mình, nên cho đến bây giờ anh ta vẫn chưa biết người mà ông chủ anh ta muốn dạy dỗ là Lục. Vân.

Cảnh tượng đột ngột này khiến những thanh xuân kia vốn đang bối rối càng thêm sửng sốt, đầu óc như nhữn ra.

"Cái kia. .. Cô chính là đại tiểu thư Thẩm gia, Thẩm Tĩnh Nghĩ?"

Thanh niên cầm đầu sửng sốt hồi lâu mới hỏi một câu như vậy, thái độ đối với Thẩm Tĩnh Nghỉ cũng có vài phần cung kính.

Cậu ta không sợ Thẩm gia, mà cậu ta sợ Mã Trạch.

Đây là phụ nữ của Mã thiếu gia, sao cậu ta dám đắc tội với cô ta được!

Thẩm Tĩnh Nghi lườm thanh niên một cái, nói: "Đã biết bổn cô nương là ai, sao cậu còn không mau đem đám ruồi nhặng này biến hết đi!"

"Thẩm tiểu thư, đừng nóng giận, chúng tôi sẽ biến, biến liền!"

Mấy thanh niên nhìn Lục Vân ở cách đó không xa một cái xong vội vàng lên xe moto rời đi.

“Thật sự là một đám người không biết tốt xấu."

Thẩm Tĩnh Nghi tức giận quay về phía Lục Vân, Lục Vân cười quái dị nói đùa với cô ta: "Vừa rồi cô thật hung dữ!"

_

Thẩm Tĩnh Nghi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Không thể nào, người ta rõ ràng là người mỏng manh, yếu đuối dễ bị ăn hiếp.."

Sau khi mấy thanh niên đi chạy moto rời đi, họ tức báo tin lại cho Mã Trạch, về phần nội dung tin tức, giống như: Dương Quân báo cáo lần trước. Ngay cả giọng điệu và thái độ cũng không thay đổi, nó chỉ đơn giản là diễn lại cốt truyện cũ.

Nhưng họ vẫn chưa hình dung được chuyện gì đã xảy ra.

Mã Trạch cũng rất tức giận, lập tức gọi tất cả các lão đại của Hắc Long Hội đến, đồng thời vạch một đường cảnh cáo cho bọn họ, sau này hễ gặp phải người tên Lục Vân thì nên trốn càng xa càng tốt. Thuộc hạ của các người còn dám khiêu khích đến người đó nữa, lão tử sẽ ném các người xuống sông cho cá ăn!

Những lão đại ngồi nghe bỗng im bặt.

Còn mấy thanh niên chạy moto bị Mã Trạch đánh đã nhanh chóng gọi tên đầu nhím ra, treo cậu ta lên đánh hơn mười phút để xả giận, nếu cậu ta không phải huynh đệ trong. Hắc Hổ Đường, có giết chết cậu ta cũng không đủ để xả giận.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  "Chị, em xin lỗi, em sai rồi, chị, sau này em không dám tái phạm nữa, xin chị đừng nói với cha, nếu không ông ấy sẽ đánh gãy chân em mất."Thẩm Tử Hiên cầu xin tha thứ, nói."Hừ, em cũng biết cha sẽ đánh gãy chân em sao,...bây giờ cút về nhà cho chị.""Dạ...dạ..."Thẩm Tử Hiên đến rằm cũng không dám để lại một cái, lần sau có mời cùng lão đại anh ta đi đánh nhau cũng không dám, vội vàng vặn ga chạy moto rời đi rời khỏi hiện trường.Quá xui xẻo rồi.Vừa ra ngoài định tìm người được chỉ định phải dẫn mặt đã gặp ngay chị gái của mình, nên cho đến bây giờ anh ta vẫn chưa biết người mà ông chủ anh ta muốn dạy dỗ là Lục. Vân.Cảnh tượng đột ngột này khiến những thanh xuân kia vốn đang bối rối càng thêm sửng sốt, đầu óc như nhữn ra."Cái kia. .. Cô chính là đại tiểu thư Thẩm gia, Thẩm Tĩnh Nghĩ?"Thanh niên cầm đầu sửng sốt hồi lâu mới hỏi một câu như vậy, thái độ đối với Thẩm Tĩnh Nghỉ cũng có vài phần cung kính.Cậu ta không sợ Thẩm gia, mà cậu ta sợ Mã Trạch.Đây là phụ nữ của Mã thiếu gia, sao cậu ta dám đắc tội với cô ta được!Thẩm Tĩnh Nghi lườm thanh niên một cái, nói: "Đã biết bổn cô nương là ai, sao cậu còn không mau đem đám ruồi nhặng này biến hết đi!""Thẩm tiểu thư, đừng nóng giận, chúng tôi sẽ biến, biến liền!"Mấy thanh niên nhìn Lục Vân ở cách đó không xa một cái xong vội vàng lên xe moto rời đi.“Thật sự là một đám người không biết tốt xấu."Thẩm Tĩnh Nghi tức giận quay về phía Lục Vân, Lục Vân cười quái dị nói đùa với cô ta: "Vừa rồi cô thật hung dữ!"_Thẩm Tĩnh Nghi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Không thể nào, người ta rõ ràng là người mỏng manh, yếu đuối dễ bị ăn hiếp.."Sau khi mấy thanh niên đi chạy moto rời đi, họ tức báo tin lại cho Mã Trạch, về phần nội dung tin tức, giống như: Dương Quân báo cáo lần trước. Ngay cả giọng điệu và thái độ cũng không thay đổi, nó chỉ đơn giản là diễn lại cốt truyện cũ.Nhưng họ vẫn chưa hình dung được chuyện gì đã xảy ra.Mã Trạch cũng rất tức giận, lập tức gọi tất cả các lão đại của Hắc Long Hội đến, đồng thời vạch một đường cảnh cáo cho bọn họ, sau này hễ gặp phải người tên Lục Vân thì nên trốn càng xa càng tốt. Thuộc hạ của các người còn dám khiêu khích đến người đó nữa, lão tử sẽ ném các người xuống sông cho cá ăn!Những lão đại ngồi nghe bỗng im bặt.Còn mấy thanh niên chạy moto bị Mã Trạch đánh đã nhanh chóng gọi tên đầu nhím ra, treo cậu ta lên đánh hơn mười phút để xả giận, nếu cậu ta không phải huynh đệ trong. Hắc Hổ Đường, có giết chết cậu ta cũng không đủ để xả giận.

Chương 346: Quá xui xẻo rồi.