Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 349: Nhưng mà sao tốc độ của Lục Vân nhanh vậy?
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Đối với Thẩm Tĩnh Nghĩ, cảm giác chờ đợi này thật sự dày VÒ.Cô ta không chỉ hy vọng Thẩm Tử Hiên có thể kiềm chế bớt tính ham chơi, ở nhà ngoan ngoãn giúp ba quản lý công việc kinh doanh của gia đình mà còn hy vọng ngày mai Lục. Vân sẽ tới Thẩm gia cầu hôn.Vì vậy, sau một hồi đấu tranh mâu thuẫn trong lòng, cuối cùng bên thứ 2 đã thắng.“Thẩm Tử Hiên, nếu như em thua thì đừng trách chị cắt đứt quan hệ chị em với em.”Mặc dù cô ta biết cuộc đua đã trôi qua hơn 10 phút và Thẩm Tử Hiên không thể nghe thấy nhưng cô ta vẫn hét về phía hai người vừa phi xe đi.Tuy nhiên ngay khi Thẩm Tĩnh Nghỉ vừa hét lên xong, phía trước đột nhiên truyền tới một tràng cười sảng khoái: “Này, mỹ nữ Tĩnh Nghi, cô vừa nói gì, cô muốn cắt đứt quan hệ chị em với Thẩm Tử Hiên sao?”Thẩm Tĩnh Nghỉ nhìn kỹ lại thì cảm thấy vô cùng chán nản.Người về đích trước là Lục Vân.Thẩm Tử Hiên đã thua.Nhưng mà sao tốc độ của Lục Vân nhanh vậy?Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ đã từng đi xe đạp của Lục Vân nhưng Lục Vân cũng không cho cô ta thấy tốc độ của chiếc xe đạp vào lúc đó. Vì thế, cô ta cũng chỉ biết rằng Lục Vân đi với tốc độ rất ổn định mà không hề biết rằng hẳn đi cực nhanh.Đợi đã...Chẳng lẽ nửa đường hắn bị Thẩm Tử Hiên bỏ xa, biết là không thẳng được nên mới tự nguyện quay về?Đúng vậy!Nhất định là như vậy!Bởi vì một người bình thường làm sao có thể dùng xe đạp. để hoàn thành một quấng đường dài như vậy chứ? Huống chi đây cũng chỉ là một chiếc xe đạp bình thường, e rằng ngay cả tay đua chuyên nghiệp cũng không thể làm được điều đó.Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ biết Lục Vân là tu luyện giả nhưng lại không hề biết rằng chiếc xe đạp đó là một pháp khí. Nếu như biết được thì cô ta sẽ không ngạc nhiên như vậy.“Lục Vân, tôi hiểu tâm ý của anh.”Thẩm Tĩnh Nghỉ đột nhiên bước tới, kiểng chân và hôn lên môi Lục Vân. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng với vẻ quyến rũ khó cưỡng.Cô ta nghĩ rằng Lục Vân biết bản thân sẽ thua nhưng lại vẫn đồng ý so tài với Thẩm Tử Hiên. Có lẽ ý định ban đầu của hẳn vẫn là ngày mai tới Thẩm gia cầu hôn nhưng ngại nói ra nên mới làm vậy.Nếu như Lục Vân biết được ý nghĩ của cô ta thì chắc chản hắn sẽ nói mỹ nữ, nội tâm của cô thật phong phú.“Sao cơ?”Thẩm Tĩnh Nghi sửng sốt: “Ý em là, Lục Vân thắng hả?”Thẩm Tử Hiên cười khổ nói: “Em thậm chí còn chẳng nhìn thấy đuôi xe của anh ta đâu.”"..."
Đối với Thẩm Tĩnh Nghĩ, cảm giác chờ đợi này thật sự dày VÒ.
Cô ta không chỉ hy vọng Thẩm Tử Hiên có thể kiềm chế bớt tính ham chơi, ở nhà ngoan ngoãn giúp ba quản lý công việc kinh doanh của gia đình mà còn hy vọng ngày mai Lục. Vân sẽ tới Thẩm gia cầu hôn.
Vì vậy, sau một hồi đấu tranh mâu thuẫn trong lòng, cuối cùng bên thứ 2 đã thắng.
“Thẩm Tử Hiên, nếu như em thua thì đừng trách chị cắt đứt quan hệ chị em với em.”
Mặc dù cô ta biết cuộc đua đã trôi qua hơn 10 phút và Thẩm Tử Hiên không thể nghe thấy nhưng cô ta vẫn hét về phía hai người vừa phi xe đi.
Tuy nhiên ngay khi Thẩm Tĩnh Nghỉ vừa hét lên xong, phía trước đột nhiên truyền tới một tràng cười sảng khoái: “Này, mỹ nữ Tĩnh Nghi, cô vừa nói gì, cô muốn cắt đứt quan hệ chị em với Thẩm Tử Hiên sao?”
Thẩm Tĩnh Nghỉ nhìn kỹ lại thì cảm thấy vô cùng chán nản.
Người về đích trước là Lục Vân.
Thẩm Tử Hiên đã thua.
Nhưng mà sao tốc độ của Lục Vân nhanh vậy?
Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ đã từng đi xe đạp của Lục Vân nhưng Lục Vân cũng không cho cô ta thấy tốc độ của chiếc xe đạp vào lúc đó. Vì thế, cô ta cũng chỉ biết rằng Lục Vân đi với tốc độ rất ổn định mà không hề biết rằng hẳn đi cực nhanh.
Đợi đã...
Chẳng lẽ nửa đường hắn bị Thẩm Tử Hiên bỏ xa, biết là không thẳng được nên mới tự nguyện quay về?
Đúng vậy!
Nhất định là như vậy!
Bởi vì một người bình thường làm sao có thể dùng xe đạp. để hoàn thành một quấng đường dài như vậy chứ? Huống chi đây cũng chỉ là một chiếc xe đạp bình thường, e rằng ngay cả tay đua chuyên nghiệp cũng không thể làm được điều đó.
Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ biết Lục Vân là tu luyện giả nhưng lại không hề biết rằng chiếc xe đạp đó là một pháp khí. Nếu như biết được thì cô ta sẽ không ngạc nhiên như vậy.
“Lục Vân, tôi hiểu tâm ý của anh.”
Thẩm Tĩnh Nghỉ đột nhiên bước tới, kiểng chân và hôn lên môi Lục Vân. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng với vẻ quyến rũ khó cưỡng.
Cô ta nghĩ rằng Lục Vân biết bản thân sẽ thua nhưng lại vẫn đồng ý so tài với Thẩm Tử Hiên. Có lẽ ý định ban đầu của hẳn vẫn là ngày mai tới Thẩm gia cầu hôn nhưng ngại nói ra nên mới làm vậy.
Nếu như Lục Vân biết được ý nghĩ của cô ta thì chắc chản hắn sẽ nói mỹ nữ, nội tâm của cô thật phong phú.
“Sao cơ?”
Thẩm Tĩnh Nghi sửng sốt: “Ý em là, Lục Vân thắng hả?”
Thẩm Tử Hiên cười khổ nói: “Em thậm chí còn chẳng nhìn thấy đuôi xe của anh ta đâu.”
"..."
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Đối với Thẩm Tĩnh Nghĩ, cảm giác chờ đợi này thật sự dày VÒ.Cô ta không chỉ hy vọng Thẩm Tử Hiên có thể kiềm chế bớt tính ham chơi, ở nhà ngoan ngoãn giúp ba quản lý công việc kinh doanh của gia đình mà còn hy vọng ngày mai Lục. Vân sẽ tới Thẩm gia cầu hôn.Vì vậy, sau một hồi đấu tranh mâu thuẫn trong lòng, cuối cùng bên thứ 2 đã thắng.“Thẩm Tử Hiên, nếu như em thua thì đừng trách chị cắt đứt quan hệ chị em với em.”Mặc dù cô ta biết cuộc đua đã trôi qua hơn 10 phút và Thẩm Tử Hiên không thể nghe thấy nhưng cô ta vẫn hét về phía hai người vừa phi xe đi.Tuy nhiên ngay khi Thẩm Tĩnh Nghỉ vừa hét lên xong, phía trước đột nhiên truyền tới một tràng cười sảng khoái: “Này, mỹ nữ Tĩnh Nghi, cô vừa nói gì, cô muốn cắt đứt quan hệ chị em với Thẩm Tử Hiên sao?”Thẩm Tĩnh Nghỉ nhìn kỹ lại thì cảm thấy vô cùng chán nản.Người về đích trước là Lục Vân.Thẩm Tử Hiên đã thua.Nhưng mà sao tốc độ của Lục Vân nhanh vậy?Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ đã từng đi xe đạp của Lục Vân nhưng Lục Vân cũng không cho cô ta thấy tốc độ của chiếc xe đạp vào lúc đó. Vì thế, cô ta cũng chỉ biết rằng Lục Vân đi với tốc độ rất ổn định mà không hề biết rằng hẳn đi cực nhanh.Đợi đã...Chẳng lẽ nửa đường hắn bị Thẩm Tử Hiên bỏ xa, biết là không thẳng được nên mới tự nguyện quay về?Đúng vậy!Nhất định là như vậy!Bởi vì một người bình thường làm sao có thể dùng xe đạp. để hoàn thành một quấng đường dài như vậy chứ? Huống chi đây cũng chỉ là một chiếc xe đạp bình thường, e rằng ngay cả tay đua chuyên nghiệp cũng không thể làm được điều đó.Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghỉ biết Lục Vân là tu luyện giả nhưng lại không hề biết rằng chiếc xe đạp đó là một pháp khí. Nếu như biết được thì cô ta sẽ không ngạc nhiên như vậy.“Lục Vân, tôi hiểu tâm ý của anh.”Thẩm Tĩnh Nghỉ đột nhiên bước tới, kiểng chân và hôn lên môi Lục Vân. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng với vẻ quyến rũ khó cưỡng.Cô ta nghĩ rằng Lục Vân biết bản thân sẽ thua nhưng lại vẫn đồng ý so tài với Thẩm Tử Hiên. Có lẽ ý định ban đầu của hẳn vẫn là ngày mai tới Thẩm gia cầu hôn nhưng ngại nói ra nên mới làm vậy.Nếu như Lục Vân biết được ý nghĩ của cô ta thì chắc chản hắn sẽ nói mỹ nữ, nội tâm của cô thật phong phú.“Sao cơ?”Thẩm Tĩnh Nghi sửng sốt: “Ý em là, Lục Vân thắng hả?”Thẩm Tử Hiên cười khổ nói: “Em thậm chí còn chẳng nhìn thấy đuôi xe của anh ta đâu.”"..."