Tác giả:

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. 

Chương 416: Bởi vì người biến dị.

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Sự kinh ngạc và hưng phấn trong lòng Lạc Ly không cách nào diễn tả được, cô chỉ có thể cùng cặp thỏ trắng dao động kịch liệt bày tỏ cảm xúc của mình. “Lạc Ly, Minh chủ của căn cứ Vũ Minh tại Trung Quốc bái kiến Vân Thiên Thần quân!”Lạc Ly định quỳ xuống nhưng Lục Vân vội ôm cô, cười nói: “Chị bảy, mặc dù em là Vân Thiên Thần quân nhưng vẫn là em trai Lục Vân của chị. Làm sao chị có thể quỳ xuống trước mặt em được?”“Không được, đây là quy tắc của Vũ Minhl”Mặc dù Vân Thiên Thần quân không thuộc hệ thống Vũ Minh nhưng toàn bộ Vũ Minh ở Long quốc đều cúi đầu trước mặt hắn bởi vì mọi người đều biết rằng nếu như không có Vân Thiên Thần quân thì sẽ không có một Vũ Minh ổn định như hiện nay.Lạc Ly khăng khăng muốn bái.Lục Vân bất đắc dĩ, đột nhiên hai mắt lóe lên, ghé sát bên tai Lạc Ly và nhỏ giọng nói: “Chị bảy, em thấy thay vì bái em, chỉ bằng sau này đi vệ sinh, chị quên khóa cửa vài lần là được, ha ha...”Thanh âm này lập tức khiến hai má Lạc Ly nóng bừng. Hình tượng Vân Thiên Thần quân cao lớn uy nghiêm trong cô nháy mắt sụp đổ.Quả nhiên vẫn là tên khốn vô đạo đức đó. Dưới tình huống này, không thể nói như vậy ở nơi khác được sao?Đây là nơi công cộng, nếu như để người khác nghe được thì sẽ tổn hại đến uy danh của Vân Thiên Thần quân!Lạc Ly cắn đôi môi đỏ mọng và lườm Lục Vân, sâu đó cảnh giác nhìn xung quanh. Sau khi xác nhận không có ai nghe thấy lời nói của Lục Vân, cô mới thở phào nhẹ nhõm.Thực ra cô làm sao biết giờ phút này, đám Cố Trường Hưng đang quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi, đầu óc quay cuồng cho nên làm gì có tâm tình nghe lén xem hai người họ nói gì.Hơn nữa, cho bọn họ trăm cái gan cũng chẳng dám!Cuối cùng, Lạc Ly vẫn không quỳ bái.Lục Vân thu lại vẻ mặt không đứng đắn, đi tới trước mặt Cố Trường Hưng và nói: “Cố Trường Hưng, anh có phản đối gì với câu nói vừa rồi của tôi với hai người không?”“Tội nhân Cố Trường Hưng, cảm tạ Thần quân đã không giết!” Cố Trường Hưng làm sao dám phản đối, đắc tội với Vân Thiên Thần quân là tội lớn nhưng Lục Vân không nói giết, cũng không nói ném anh ấy vào ngục mà chỉ giáng chức anh ấy.Lục Vân gật đầu và bỏ qua cho Cố Trường Hưng.Hắn tin vào mệnh lệnh của mình, Cố Trường Hưng cũng không có gan không tuân theo. Còn thực hiện như thế nào, Lục Vân lười quan tâm.Lục Vân nhìn Lạc Ly và hỏi: “Chị bảy, chị không ở lại Trung Quốc mà lại tới đây làm gì?”“Bởi vì người biến dị.”Giờ phút này, tâm tình của Lạc Ly đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô cũng không còn ngạc nhiên như khi mới phát hiện ra Lục Vân là Vân Thiên Thần quân, có vẻ như cô đã trở lại trạng thái bình thường. Bởi vì cho dù Lục Vân đạt được bao nhiêu thành tựu thì cô vẫn là chị bảy của hắn.Nếu như vì chuyện này mà mối quan hệ giữa hai bên trở nên ngại ngùng thì Lạc Ly thà không biết rằng tiểu Lục Vân là Vân Thiên Thần quân nào đó còn hơn.”Một điều nữa là mới đầu Lạc Ly rất ngạc nhiên khi mới biết Lục Vân là tu luyện giả. Hiện tại nghĩ lại, nếu như tiểu Lục Vân là tu luyện giả thì tại sao hăn không thể là Vân Thiên Thần quân?Nghĩ vậy, cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.Lục Vân vẫn biết điều gì nên ưu tiên. Tại thời điểm quan trọng này, vấn đề người biến dị cần phải được giải quyết trước cho nên việc thay đổi vị trí trong nội bộ lúc này là không thích hợp.”“Tuân mệnh!” Cố Trường Hưng cung kính nói. Đôi mắt đẹp của Lạc Ly đột nhiên sáng lên, cô nói: “Tiểu Lục Vân, không phải em là tu luyện giả sao? Chỉ cần lần bắt giữ này, em đi cùng chị thì người dị hung dữ đó chắc chắn sẽ không chạy thoát được” 

Sự kinh ngạc và hưng phấn trong lòng Lạc Ly không cách nào diễn tả được, cô chỉ có thể cùng cặp thỏ trắng dao động kịch liệt bày tỏ cảm xúc của mình. 

“Lạc Ly, Minh chủ của căn cứ Vũ Minh tại Trung Quốc bái kiến Vân Thiên Thần quân!”

Lạc Ly định quỳ xuống nhưng Lục Vân vội ôm cô, cười nói: “Chị bảy, mặc dù em là Vân Thiên Thần quân nhưng vẫn là em trai Lục Vân của chị. Làm sao chị có thể quỳ xuống trước mặt em được?”

“Không được, đây là quy tắc của Vũ Minhl”

Mặc dù Vân Thiên Thần quân không thuộc hệ thống Vũ Minh nhưng toàn bộ Vũ Minh ở Long quốc đều cúi đầu trước mặt hắn bởi vì mọi người đều biết rằng nếu như không có Vân Thiên Thần quân thì sẽ không có một Vũ Minh ổn định như hiện nay.

Lạc Ly khăng khăng muốn bái.

Lục Vân bất đắc dĩ, đột nhiên hai mắt lóe lên, ghé sát bên tai Lạc Ly và nhỏ giọng nói: “Chị bảy, em thấy thay vì bái em, chỉ bằng sau này đi vệ sinh, chị quên khóa cửa vài lần là được, ha ha...”

Thanh âm này lập tức khiến hai má Lạc Ly nóng bừng. Hình tượng Vân Thiên Thần quân cao lớn uy nghiêm trong cô nháy mắt sụp đổ.

Quả nhiên vẫn là tên khốn vô đạo đức đó. 

Dưới tình huống này, không thể nói như vậy ở nơi khác được sao?

Đây là nơi công cộng, nếu như để người khác nghe được thì sẽ tổn hại đến uy danh của Vân Thiên Thần quân!

Lạc Ly cắn đôi môi đỏ mọng và lườm Lục Vân, sâu đó cảnh giác nhìn xung quanh. Sau khi xác nhận không có ai nghe thấy lời nói của Lục Vân, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra cô làm sao biết giờ phút này, đám Cố Trường Hưng đang quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi, đầu óc quay cuồng cho nên làm gì có tâm tình nghe lén xem hai người họ nói gì.

Hơn nữa, cho bọn họ trăm cái gan cũng chẳng dám!

Cuối cùng, Lạc Ly vẫn không quỳ bái.

Lục Vân thu lại vẻ mặt không đứng đắn, đi tới trước mặt Cố Trường Hưng và nói: “Cố Trường Hưng, anh có phản đối gì với câu nói vừa rồi của tôi với hai người không?”

“Tội nhân Cố Trường Hưng, cảm tạ Thần quân đã không giết!” 

Cố Trường Hưng làm sao dám phản đối, đắc tội với Vân Thiên Thần quân là tội lớn nhưng Lục Vân không nói giết, cũng không nói ném anh ấy vào ngục mà chỉ giáng chức anh ấy.

Lục Vân gật đầu và bỏ qua cho Cố Trường Hưng.

Hắn tin vào mệnh lệnh của mình, Cố Trường Hưng cũng không có gan không tuân theo. Còn thực hiện như thế nào, Lục Vân lười quan tâm.

Lục Vân nhìn Lạc Ly và hỏi: “Chị bảy, chị không ở lại Trung Quốc mà lại tới đây làm gì?”

“Bởi vì người biến dị.”

Giờ phút này, tâm tình của Lạc Ly đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô cũng không còn ngạc nhiên như khi mới phát hiện ra Lục Vân là Vân Thiên Thần quân, có vẻ như cô đã trở lại trạng thái bình thường. Bởi vì cho dù Lục Vân đạt được bao nhiêu thành tựu thì cô vẫn là chị bảy của hắn.

Nếu như vì chuyện này mà mối quan hệ giữa hai bên trở nên ngại ngùng thì Lạc Ly thà không biết rằng tiểu Lục Vân là Vân Thiên Thần quân nào đó còn hơn.”

Một điều nữa là mới đầu Lạc Ly rất ngạc nhiên khi mới biết Lục Vân là tu luyện giả. 

Hiện tại nghĩ lại, nếu như tiểu Lục Vân là tu luyện giả thì tại sao hăn không thể là Vân Thiên Thần quân?

Nghĩ vậy, cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Lục Vân vẫn biết điều gì nên ưu tiên. Tại thời điểm quan trọng này, vấn đề người biến dị cần phải được giải quyết trước cho nên việc thay đổi vị trí trong nội bộ lúc này là không thích hợp.”

“Tuân mệnh!” Cố Trường Hưng cung kính nói. 

Đôi mắt đẹp của Lạc Ly đột nhiên sáng lên, cô nói: “Tiểu Lục Vân, không phải em là tu luyện giả sao? Chỉ cần lần bắt giữ này, em đi cùng chị thì người dị hung dữ đó chắc chắn sẽ không chạy thoát được”

 

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.  Sự kinh ngạc và hưng phấn trong lòng Lạc Ly không cách nào diễn tả được, cô chỉ có thể cùng cặp thỏ trắng dao động kịch liệt bày tỏ cảm xúc của mình. “Lạc Ly, Minh chủ của căn cứ Vũ Minh tại Trung Quốc bái kiến Vân Thiên Thần quân!”Lạc Ly định quỳ xuống nhưng Lục Vân vội ôm cô, cười nói: “Chị bảy, mặc dù em là Vân Thiên Thần quân nhưng vẫn là em trai Lục Vân của chị. Làm sao chị có thể quỳ xuống trước mặt em được?”“Không được, đây là quy tắc của Vũ Minhl”Mặc dù Vân Thiên Thần quân không thuộc hệ thống Vũ Minh nhưng toàn bộ Vũ Minh ở Long quốc đều cúi đầu trước mặt hắn bởi vì mọi người đều biết rằng nếu như không có Vân Thiên Thần quân thì sẽ không có một Vũ Minh ổn định như hiện nay.Lạc Ly khăng khăng muốn bái.Lục Vân bất đắc dĩ, đột nhiên hai mắt lóe lên, ghé sát bên tai Lạc Ly và nhỏ giọng nói: “Chị bảy, em thấy thay vì bái em, chỉ bằng sau này đi vệ sinh, chị quên khóa cửa vài lần là được, ha ha...”Thanh âm này lập tức khiến hai má Lạc Ly nóng bừng. Hình tượng Vân Thiên Thần quân cao lớn uy nghiêm trong cô nháy mắt sụp đổ.Quả nhiên vẫn là tên khốn vô đạo đức đó. Dưới tình huống này, không thể nói như vậy ở nơi khác được sao?Đây là nơi công cộng, nếu như để người khác nghe được thì sẽ tổn hại đến uy danh của Vân Thiên Thần quân!Lạc Ly cắn đôi môi đỏ mọng và lườm Lục Vân, sâu đó cảnh giác nhìn xung quanh. Sau khi xác nhận không có ai nghe thấy lời nói của Lục Vân, cô mới thở phào nhẹ nhõm.Thực ra cô làm sao biết giờ phút này, đám Cố Trường Hưng đang quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi, đầu óc quay cuồng cho nên làm gì có tâm tình nghe lén xem hai người họ nói gì.Hơn nữa, cho bọn họ trăm cái gan cũng chẳng dám!Cuối cùng, Lạc Ly vẫn không quỳ bái.Lục Vân thu lại vẻ mặt không đứng đắn, đi tới trước mặt Cố Trường Hưng và nói: “Cố Trường Hưng, anh có phản đối gì với câu nói vừa rồi của tôi với hai người không?”“Tội nhân Cố Trường Hưng, cảm tạ Thần quân đã không giết!” Cố Trường Hưng làm sao dám phản đối, đắc tội với Vân Thiên Thần quân là tội lớn nhưng Lục Vân không nói giết, cũng không nói ném anh ấy vào ngục mà chỉ giáng chức anh ấy.Lục Vân gật đầu và bỏ qua cho Cố Trường Hưng.Hắn tin vào mệnh lệnh của mình, Cố Trường Hưng cũng không có gan không tuân theo. Còn thực hiện như thế nào, Lục Vân lười quan tâm.Lục Vân nhìn Lạc Ly và hỏi: “Chị bảy, chị không ở lại Trung Quốc mà lại tới đây làm gì?”“Bởi vì người biến dị.”Giờ phút này, tâm tình của Lạc Ly đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô cũng không còn ngạc nhiên như khi mới phát hiện ra Lục Vân là Vân Thiên Thần quân, có vẻ như cô đã trở lại trạng thái bình thường. Bởi vì cho dù Lục Vân đạt được bao nhiêu thành tựu thì cô vẫn là chị bảy của hắn.Nếu như vì chuyện này mà mối quan hệ giữa hai bên trở nên ngại ngùng thì Lạc Ly thà không biết rằng tiểu Lục Vân là Vân Thiên Thần quân nào đó còn hơn.”Một điều nữa là mới đầu Lạc Ly rất ngạc nhiên khi mới biết Lục Vân là tu luyện giả. Hiện tại nghĩ lại, nếu như tiểu Lục Vân là tu luyện giả thì tại sao hăn không thể là Vân Thiên Thần quân?Nghĩ vậy, cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.Lục Vân vẫn biết điều gì nên ưu tiên. Tại thời điểm quan trọng này, vấn đề người biến dị cần phải được giải quyết trước cho nên việc thay đổi vị trí trong nội bộ lúc này là không thích hợp.”“Tuân mệnh!” Cố Trường Hưng cung kính nói. Đôi mắt đẹp của Lạc Ly đột nhiên sáng lên, cô nói: “Tiểu Lục Vân, không phải em là tu luyện giả sao? Chỉ cần lần bắt giữ này, em đi cùng chị thì người dị hung dữ đó chắc chắn sẽ không chạy thoát được” 

Chương 416: Bởi vì người biến dị.