Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực.
Chương 444: Đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Edson sửng sốt, không hiểu Lục Vân đang nói cái gì.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtLúc này, một nhà nghiên cứu đang run rẩy bên cạnh Edson, dùm giọng nói run rẩy nói với ông ta, Edson hoảng sợ vội vàng mở miệng nói: "No...no...no... Rõ ràng là ông ta không biết tiếng Trung.Thiên Cô nói: "Vương, hãy để tôi phiên dịch!" Lục Vân gật đầu và nói: "Hỏi ông ta, ai đã ra lệnh cho ông ta thực hiện loại thí nghiệm gen này, và có bao nhiêu phòng thí nghiệm di truyền như vậy nữa"Thiên Cô không chỉ giỏi ngôn ngữ của Nam Ngư quốc, anh ta nói tiếng Anh rất trôi chảy, anh ta nhanh chóng dịch các câu hỏi của Lục Vân cho Edeson, hai người trao đổi vài câu.Rất nhanh.Thiên Cô trả lời: "Ông ta nói ông ta không biết gì cả, ông ta chỉ cầm tiền để làm việc thôi.""Cái gì cũng không biết?"Lông mày Lục vân nhăn một cái, đột nhiên nhấc bổng Edson lên, lập tức bẻ gãy cổ ông ta: "kêu nói tiếng Trung cũng không biết nói, giữ ông lại làm gì"Pupl Cơ thể của Edson mềm nhữn nằm trên mặt đất.Mà nhà nghiên cứu run rẩy vừa rồi, đã phiên dịch cho Edson lập tức cầu xin tha thứ nói: "Thiên... Thiên Sáp Vương, tôi có thể nói tiếng Trung, tôi có thể nói tiếng Trung, xin đừng giết tôi!" Lục Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta. Mặc dù cách bởi chiếc mặt nạ, nhưng nhà nghiên cứu kia gần như ngất đi vì sợ hãi.“Thiên Cô, đi thôi!"Lục Vân không để ý tới những nhân vật nhỏ này, xoay người mang theo Thiên Cô rời căn cứ thí nghiệm.Quần áo của những nhà nghiên cứu này ướt đẫm mồ hôi, họ cảm thấy như mình đã sống sót sau một trận đại thảm họa.Bên ngoài căn cứ thí nghiệm.Máy bay quân sự lượn lờ trên bầu trời Nam Ngư quốc.Một sự kiện lớn như vậy, làm sao quân đội của Nam Ngư quốc có thể không biết.Từ lần đầu tiên các thành viên của Thiên Sáp điện nhập cảnh để giải cứu Vương Băng Ngưng, họ đã nhận ra.Nhưng không dám hành động hấp tấp.Thiên Sáp điện, đã vượt ra ngoài phạm vi quân sự thông thường.Đặc biệt là Thiên Sáp Vương khủng bố kia, bọn họ hoàn toàn tin tưởng, cho dù là là bom hạt nhân. Thiên Vương vẫn có thể dễ dàng cõng lên vai, sau đó cho nó đến từ đâu thì quay về đó.Đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.Đúng như lời Lục Vân đoán Các quan chức cấp cao của Nam Ngư quốc. biết rõ về thí nghiệm gen, chẳng qua là họ không có áp dụng bất kỳ biện pháp trừng phạt nào thôi, nếu họ bị Thiên Sáp điện truy cứu trách nhiệm, bọn họ sẽ trả lời rằng đó là một cuộc thí nghiệm do người Mỹ tiến hành ở đây, đúng là khôn lỏi quá mà.Chẳng qua là những mấy suy tính này của họ đã bị Lục Vân nhìn xuyên từ lâu.
Edson sửng sốt, không hiểu Lục Vân đang nói cái gì.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Lúc này, một nhà nghiên cứu đang run rẩy bên cạnh Edson, dùm giọng nói run rẩy nói với ông ta, Edson hoảng sợ vội vàng mở miệng nói: "No...no...no... Rõ ràng là ông ta không biết tiếng Trung.
Thiên Cô nói: "Vương, hãy để tôi phiên dịch!"
Lục Vân gật đầu và nói: "Hỏi ông ta, ai đã ra lệnh cho ông ta thực hiện loại thí nghiệm gen này, và có bao nhiêu phòng thí nghiệm di truyền như vậy nữa"
Thiên Cô không chỉ giỏi ngôn ngữ của Nam Ngư quốc, anh ta nói tiếng Anh rất trôi chảy, anh ta nhanh chóng dịch các câu hỏi của Lục Vân cho Edeson, hai người trao đổi vài câu.
Rất nhanh.
Thiên Cô trả lời: "Ông ta nói ông ta không biết gì cả, ông ta chỉ cầm tiền để làm việc thôi."
"Cái gì cũng không biết?"
Lông mày Lục vân nhăn một cái, đột nhiên nhấc bổng Edson lên, lập tức bẻ gãy cổ ông ta: "kêu nói tiếng Trung cũng không biết nói, giữ ông lại làm gì"
Pupl Cơ thể của Edson mềm nhữn nằm trên mặt đất.
Mà nhà nghiên cứu run rẩy vừa rồi, đã phiên dịch cho Edson lập tức cầu xin tha thứ nói: "Thiên... Thiên Sáp Vương, tôi có thể nói tiếng Trung, tôi có thể nói tiếng Trung, xin đừng giết tôi!" Lục Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta.
Mặc dù cách bởi chiếc mặt nạ, nhưng nhà nghiên cứu kia gần như ngất đi vì sợ hãi.
“Thiên Cô, đi thôi!"
Lục Vân không để ý tới những nhân vật nhỏ này, xoay người mang theo Thiên Cô rời căn cứ thí nghiệm.
Quần áo của những nhà nghiên cứu này ướt đẫm mồ hôi, họ cảm thấy như mình đã sống sót sau một trận đại thảm họa.
Bên ngoài căn cứ thí nghiệm.
Máy bay quân sự lượn lờ trên bầu trời Nam Ngư quốc.
Một sự kiện lớn như vậy, làm sao quân đội của Nam Ngư quốc có thể không biết.
Từ lần đầu tiên các thành viên của Thiên Sáp điện nhập cảnh để giải cứu Vương Băng Ngưng, họ đã nhận ra.
Nhưng không dám hành động hấp tấp.
Thiên Sáp điện, đã vượt ra ngoài phạm vi quân sự thông thường.
Đặc biệt là Thiên Sáp Vương khủng bố kia, bọn họ hoàn toàn tin tưởng, cho dù là là bom hạt nhân. Thiên Vương vẫn có thể dễ dàng cõng lên vai, sau đó cho nó đến từ đâu thì quay về đó.
Đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.
Đúng như lời Lục Vân đoán
Các quan chức cấp cao của Nam Ngư quốc. biết rõ về thí nghiệm gen, chẳng qua là họ không có áp dụng bất kỳ biện pháp trừng phạt nào thôi, nếu họ bị Thiên Sáp điện truy cứu trách nhiệm, bọn họ sẽ trả lời rằng đó là một cuộc thí nghiệm do người Mỹ tiến hành ở đây, đúng là khôn lỏi quá mà.
Chẳng qua là những mấy suy tính này của họ đã bị Lục Vân nhìn xuyên từ lâu.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực PhẩmTác giả: Tần CẩnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy. Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn. Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó. Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con. Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn. Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa. "Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn. Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ Lửa cháy hừng hực. Edson sửng sốt, không hiểu Lục Vân đang nói cái gì.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtLúc này, một nhà nghiên cứu đang run rẩy bên cạnh Edson, dùm giọng nói run rẩy nói với ông ta, Edson hoảng sợ vội vàng mở miệng nói: "No...no...no... Rõ ràng là ông ta không biết tiếng Trung.Thiên Cô nói: "Vương, hãy để tôi phiên dịch!" Lục Vân gật đầu và nói: "Hỏi ông ta, ai đã ra lệnh cho ông ta thực hiện loại thí nghiệm gen này, và có bao nhiêu phòng thí nghiệm di truyền như vậy nữa"Thiên Cô không chỉ giỏi ngôn ngữ của Nam Ngư quốc, anh ta nói tiếng Anh rất trôi chảy, anh ta nhanh chóng dịch các câu hỏi của Lục Vân cho Edeson, hai người trao đổi vài câu.Rất nhanh.Thiên Cô trả lời: "Ông ta nói ông ta không biết gì cả, ông ta chỉ cầm tiền để làm việc thôi.""Cái gì cũng không biết?"Lông mày Lục vân nhăn một cái, đột nhiên nhấc bổng Edson lên, lập tức bẻ gãy cổ ông ta: "kêu nói tiếng Trung cũng không biết nói, giữ ông lại làm gì"Pupl Cơ thể của Edson mềm nhữn nằm trên mặt đất.Mà nhà nghiên cứu run rẩy vừa rồi, đã phiên dịch cho Edson lập tức cầu xin tha thứ nói: "Thiên... Thiên Sáp Vương, tôi có thể nói tiếng Trung, tôi có thể nói tiếng Trung, xin đừng giết tôi!" Lục Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta. Mặc dù cách bởi chiếc mặt nạ, nhưng nhà nghiên cứu kia gần như ngất đi vì sợ hãi.“Thiên Cô, đi thôi!"Lục Vân không để ý tới những nhân vật nhỏ này, xoay người mang theo Thiên Cô rời căn cứ thí nghiệm.Quần áo của những nhà nghiên cứu này ướt đẫm mồ hôi, họ cảm thấy như mình đã sống sót sau một trận đại thảm họa.Bên ngoài căn cứ thí nghiệm.Máy bay quân sự lượn lờ trên bầu trời Nam Ngư quốc.Một sự kiện lớn như vậy, làm sao quân đội của Nam Ngư quốc có thể không biết.Từ lần đầu tiên các thành viên của Thiên Sáp điện nhập cảnh để giải cứu Vương Băng Ngưng, họ đã nhận ra.Nhưng không dám hành động hấp tấp.Thiên Sáp điện, đã vượt ra ngoài phạm vi quân sự thông thường.Đặc biệt là Thiên Sáp Vương khủng bố kia, bọn họ hoàn toàn tin tưởng, cho dù là là bom hạt nhân. Thiên Vương vẫn có thể dễ dàng cõng lên vai, sau đó cho nó đến từ đâu thì quay về đó.Đó vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.Đúng như lời Lục Vân đoán Các quan chức cấp cao của Nam Ngư quốc. biết rõ về thí nghiệm gen, chẳng qua là họ không có áp dụng bất kỳ biện pháp trừng phạt nào thôi, nếu họ bị Thiên Sáp điện truy cứu trách nhiệm, bọn họ sẽ trả lời rằng đó là một cuộc thí nghiệm do người Mỹ tiến hành ở đây, đúng là khôn lỏi quá mà.Chẳng qua là những mấy suy tính này của họ đã bị Lục Vân nhìn xuyên từ lâu.