Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 82: "Không tốt!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Những người dưới trướng nhà Bạch Tiểu Phi thấy thế cũng đứng cả dậy. Nếu Bạch Tiểu Phi rời đi, bọn họ tất nhiên cũng phải đi.“Chuyện này.."Sắc mặt Trang Cường khó coi.Hôm nay là ngày khai trương, cả nhà họ Bạch lãn nhà họ Lâm, anh ta đều không thể đắc tội.Chỉ hoài nghi, trước giờ Bạch Tiểu Phi đều cao ngạo, sao hôm nay tự nhiên lại khách sáo với Trần Khiêm như vậy."Có thể ngồi, cậu Bạch đã ra mặt, tất nhiên là có thể."Trang Cường lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Khiêm rồi hậm hực quay về chỗ ngồi."Cậu Trang, chuyện gì vậy? Cậu Bạch sao lại mời đồ nhà nghèo Trần Khiêm ngồi chung thế?”. ngôn tình tổng tài"Không biết. Nhưng tôi đoán là cố tình đối đầu với nhà họ Trang chúng tôi. Cái nhà hàng Minh Hoàng này vốn nhà họ Bạch sắp đoạt được, cha tôi tốn không ít tâm tư mới lấy được, nên nhà họ Bạch ghi hận. Nhưng nhà tôi hôm nay khai trương, không mời họ không được, dù sao nhà họ Bạch ở Kim Lăng cũng là một dòng họ lớn.""Ra là vậy!"Lúc này mọi người mới hiểu ra.Triệu Nhất Phàm thở phào, Dương Hạ cũng không nghi ngờ gì nữa.Nếu thật sự quan hệ giữa Trần Khiêm và cậu Bạch tốt đẹp thì trong lòng Dương Hạ sẽ sẽ vô cùng không thoải mái.Đến Lục Thần còn không có tư cách quen biết cậu Bạch, thì Trần Khiêm làm gì có tư cách đó.Trần Khiêm bên kia cũng không quan tâm bọn Dương Hạ nghĩ gì.Sau khi ngồi xuống, anh thích thú nhìn những gương mặt đỏ ửng vì ngượng của mấy cô gái đẹp.Đặc biệt là Lâm Y Y. "Không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh thế này."Trần Khiêm cười nói."Đúng vậy cậu Trần, có lẽ chúng ta có duyên."Một đám gái xinh chu môi phúng má với Trần Khiêm, rất đáng yêu.Lâm Y Y tâm tình rối rằm, nhưng đã kịp nhớ lại những lời dặn dò cẩn thận chiều nay của ba mình.Cô ta cũng học dáng vẻ của những cô gái khác."Cậu Trần, không phải quan hệ giữa cậu với tên nhóc Trang Cường kia rất tốt đẹp đấy chứ?"Bạch Tiểu Phi hướng mắt nhìn Trang Cường, mày nhíu lại.Tuy nhìn qua là biết quan hệ của cậu Trần và Trang Cường không tốt lắm, nhưng anh ta vẫn muốn nghe chính miệng Trân Khiêm nói ra."Không tốt!" Trần Khiêm có sao nói vậy."Vậy tốt quá. Cậu Trần, hôm nay chúng tôi có cách làm cho Trang Cường bẽ mặt trước người khác, làm tổn hại danh dự gia đình họ, nhưng vẫn e dè chú Chấn Quốc, cho nên chưa dám làm gì. Nếu cậu chống lưng cho chúng tôi, đảm bảo hôm nay chúng tôi sẽ cho Trang Cường thân bại danh liệt... He he!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Những người dưới trướng nhà Bạch Tiểu Phi thấy thế cũng đứng cả dậy. Nếu Bạch Tiểu Phi rời đi, bọn họ tất nhiên cũng phải đi.“Chuyện này.."Sắc mặt Trang Cường khó coi.Hôm nay là ngày khai trương, cả nhà họ Bạch lãn nhà họ Lâm, anh ta đều không thể đắc tội.Chỉ hoài nghi, trước giờ Bạch Tiểu Phi đều cao ngạo, sao hôm nay tự nhiên lại khách sáo với Trần Khiêm như vậy."Có thể ngồi, cậu Bạch đã ra mặt, tất nhiên là có thể."Trang Cường lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Khiêm rồi hậm hực quay về chỗ ngồi."Cậu Trang, chuyện gì vậy? Cậu Bạch sao lại mời đồ nhà nghèo Trần Khiêm ngồi chung thế?”. ngôn tình tổng tài"Không biết. Nhưng tôi đoán là cố tình đối đầu với nhà họ Trang chúng tôi. Cái nhà hàng Minh Hoàng này vốn nhà họ Bạch sắp đoạt được, cha tôi tốn không ít tâm tư mới lấy được, nên nhà họ Bạch ghi hận. Nhưng nhà tôi hôm nay khai trương, không mời họ không được, dù sao nhà họ Bạch ở Kim Lăng cũng là một dòng họ lớn.""Ra là vậy!"Lúc này mọi người mới hiểu ra.Triệu Nhất Phàm thở phào, Dương Hạ cũng không nghi ngờ gì nữa.Nếu thật sự quan hệ giữa Trần Khiêm và cậu Bạch tốt đẹp thì trong lòng Dương Hạ sẽ sẽ vô cùng không thoải mái.Đến Lục Thần còn không có tư cách quen biết cậu Bạch, thì Trần Khiêm làm gì có tư cách đó.Trần Khiêm bên kia cũng không quan tâm bọn Dương Hạ nghĩ gì.Sau khi ngồi xuống, anh thích thú nhìn những gương mặt đỏ ửng vì ngượng của mấy cô gái đẹp.Đặc biệt là Lâm Y Y. "Không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh thế này."Trần Khiêm cười nói."Đúng vậy cậu Trần, có lẽ chúng ta có duyên."Một đám gái xinh chu môi phúng má với Trần Khiêm, rất đáng yêu.Lâm Y Y tâm tình rối rằm, nhưng đã kịp nhớ lại những lời dặn dò cẩn thận chiều nay của ba mình.Cô ta cũng học dáng vẻ của những cô gái khác."Cậu Trần, không phải quan hệ giữa cậu với tên nhóc Trang Cường kia rất tốt đẹp đấy chứ?"Bạch Tiểu Phi hướng mắt nhìn Trang Cường, mày nhíu lại.Tuy nhìn qua là biết quan hệ của cậu Trần và Trang Cường không tốt lắm, nhưng anh ta vẫn muốn nghe chính miệng Trân Khiêm nói ra."Không tốt!" Trần Khiêm có sao nói vậy."Vậy tốt quá. Cậu Trần, hôm nay chúng tôi có cách làm cho Trang Cường bẽ mặt trước người khác, làm tổn hại danh dự gia đình họ, nhưng vẫn e dè chú Chấn Quốc, cho nên chưa dám làm gì. Nếu cậu chống lưng cho chúng tôi, đảm bảo hôm nay chúng tôi sẽ cho Trang Cường thân bại danh liệt... He he!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Những người dưới trướng nhà Bạch Tiểu Phi thấy thế cũng đứng cả dậy. Nếu Bạch Tiểu Phi rời đi, bọn họ tất nhiên cũng phải đi.“Chuyện này.."Sắc mặt Trang Cường khó coi.Hôm nay là ngày khai trương, cả nhà họ Bạch lãn nhà họ Lâm, anh ta đều không thể đắc tội.Chỉ hoài nghi, trước giờ Bạch Tiểu Phi đều cao ngạo, sao hôm nay tự nhiên lại khách sáo với Trần Khiêm như vậy."Có thể ngồi, cậu Bạch đã ra mặt, tất nhiên là có thể."Trang Cường lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Khiêm rồi hậm hực quay về chỗ ngồi."Cậu Trang, chuyện gì vậy? Cậu Bạch sao lại mời đồ nhà nghèo Trần Khiêm ngồi chung thế?”. ngôn tình tổng tài"Không biết. Nhưng tôi đoán là cố tình đối đầu với nhà họ Trang chúng tôi. Cái nhà hàng Minh Hoàng này vốn nhà họ Bạch sắp đoạt được, cha tôi tốn không ít tâm tư mới lấy được, nên nhà họ Bạch ghi hận. Nhưng nhà tôi hôm nay khai trương, không mời họ không được, dù sao nhà họ Bạch ở Kim Lăng cũng là một dòng họ lớn.""Ra là vậy!"Lúc này mọi người mới hiểu ra.Triệu Nhất Phàm thở phào, Dương Hạ cũng không nghi ngờ gì nữa.Nếu thật sự quan hệ giữa Trần Khiêm và cậu Bạch tốt đẹp thì trong lòng Dương Hạ sẽ sẽ vô cùng không thoải mái.Đến Lục Thần còn không có tư cách quen biết cậu Bạch, thì Trần Khiêm làm gì có tư cách đó.Trần Khiêm bên kia cũng không quan tâm bọn Dương Hạ nghĩ gì.Sau khi ngồi xuống, anh thích thú nhìn những gương mặt đỏ ửng vì ngượng của mấy cô gái đẹp.Đặc biệt là Lâm Y Y. "Không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh thế này."Trần Khiêm cười nói."Đúng vậy cậu Trần, có lẽ chúng ta có duyên."Một đám gái xinh chu môi phúng má với Trần Khiêm, rất đáng yêu.Lâm Y Y tâm tình rối rằm, nhưng đã kịp nhớ lại những lời dặn dò cẩn thận chiều nay của ba mình.Cô ta cũng học dáng vẻ của những cô gái khác."Cậu Trần, không phải quan hệ giữa cậu với tên nhóc Trang Cường kia rất tốt đẹp đấy chứ?"Bạch Tiểu Phi hướng mắt nhìn Trang Cường, mày nhíu lại.Tuy nhìn qua là biết quan hệ của cậu Trần và Trang Cường không tốt lắm, nhưng anh ta vẫn muốn nghe chính miệng Trân Khiêm nói ra."Không tốt!" Trần Khiêm có sao nói vậy."Vậy tốt quá. Cậu Trần, hôm nay chúng tôi có cách làm cho Trang Cường bẽ mặt trước người khác, làm tổn hại danh dự gia đình họ, nhưng vẫn e dè chú Chấn Quốc, cho nên chưa dám làm gì. Nếu cậu chống lưng cho chúng tôi, đảm bảo hôm nay chúng tôi sẽ cho Trang Cường thân bại danh liệt... He he!"

Chương 82: "Không tốt!"