Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 83: "Thân bại danh liệt, làm như thế nào?"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thân bại danh liệt, làm như thế nào?"Trần Khiêm tò mò.Vừa rồi lúc Trang Cường đến chỗ Bạch Tiểu Phi nói chuyện, Trần Khiêm cũng quan sát. Tuy rằng bọn họ nói chuyện khách khí, nhưng có điểm nào đó không hợp nhau.Rõ ràng chỉ là e dè thế lực nhà họ Bạch mà thôi."He he, cho cậu xem cái video này."Nói xong, Bạch Tiểu Phi rút điện thoại ra đưa đoạn video. cho Trần Khiêm xem.Đó là một gian phòng sang trọng.Trang Cường ôm một người phụ nữ hôn mê đi vào. Người phụ nữ này khoảng chừng ba mươi tuổi, nhan sắc xinh đẹp.Về phần sau, không nói cũng biết là chuyện gì xảy ra.Nhưng mà đáng tiếc là đoạn video dài có ba phút mà Trang Cường đã xong việc rồi.Trần Khiêm xem xong có chút ngượng ngùng. "Cái này làm sao khiến cậu ta thân bại danh liệt được? Đối với các cậu mà nói, không phải chuyện này rất bình thường sao?"Trần Khiêm cười khổ nói.Bạch Tiểu Phi cũng ngại ngại: "Cậu Trần, chúng tôi quả thực cũng thường bao gái, nhưng không giống Trang Cường. Cậu biết người phụ nữ kia là ai không? Chính là mẹ kế của cậu tai"Trần Khiêm mắt trừng to. Nếu vậy thì thật là kích thích."Cậu hận cậu ta như vậy à, còn tốn sức đi điều tra cậu ta nữa?" Trần Khiêm bất đắc dĩ cười khổ.Bạch Tiểu Phi nói: "Ai bảo nhà họ Trang chơi bẩn. Cậu Trần, nhà hàng Minh Hoàng được đem đi đấu giá, nhà họ Bạch chúng tôi vốn cũng muốn mua, cũng đã đưa ra mức giá hợp lí nhất rồi. Bởi vì thường xuyên tham gia các buổi đấu giá lớn đều có mặc định ngầm, ba phút cuối không thể thêm giá nữa nhưng nhà họ Trang bọn họ lại chọt giá lên. Mẹ kiếp, nhà bọn họ hãng tay trên của chúng tôi ngay phút cuối!”"Cậu ta chơi xấu nhà tôi, tôi sẽ ăn miếng trả miếng."Trần Khiêm hiểu ra, bọn họ trước đây không dám làm gì là vì sợ Lý Chấn Quốc truy cứu. Dù sao cũng đều là cửa hàng do ông ta quản lí, đấu đá nhau là không được."Cho nên các cậu muốn tôi ngầm đồng ý?""Đúng vậy! Chỉ cần cậu bảo chú Lý không trách tội chúng tôi, việc còn lại giao cho chúng tôi lo là được!"Trần Khiêm không nói gì mà nâng ly rượu lên uống một ngụm.Bạch Tiểu Phi nháy mắt đã hiểu ý, đá mắt với một đứa đàn em.Cậu em kia cầm điện thoại lên: "Để đó em. Các anh đợi xem trò hay là được..."Nói rồi lặng lẽ chạy ra phía sau màn hình lớn. Trước kia Trần Khiêm không có tiền để người ta khi dễ đã đành. Chẳng lẽ bây giờ có tiền rồi cũng vẫn để cho người ta khi dễ?Cho nên, lần này chỉnh Trang Cường, Trần Khiêm rất bằng lòng.Hơn nữa, hành vi của anh ta với mẹ kế thật đáng khinh! Trong lúc buổi lễ vẫn đang tiếp diễn. Đến nghỉ thức cắt băng khánh thành.Trang Cường thân là cậu chủ của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên cũng lên khán đài.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thân bại danh liệt, làm như thế nào?"Trần Khiêm tò mò.Vừa rồi lúc Trang Cường đến chỗ Bạch Tiểu Phi nói chuyện, Trần Khiêm cũng quan sát. Tuy rằng bọn họ nói chuyện khách khí, nhưng có điểm nào đó không hợp nhau.Rõ ràng chỉ là e dè thế lực nhà họ Bạch mà thôi."He he, cho cậu xem cái video này."Nói xong, Bạch Tiểu Phi rút điện thoại ra đưa đoạn video. cho Trần Khiêm xem.Đó là một gian phòng sang trọng.Trang Cường ôm một người phụ nữ hôn mê đi vào. Người phụ nữ này khoảng chừng ba mươi tuổi, nhan sắc xinh đẹp.Về phần sau, không nói cũng biết là chuyện gì xảy ra.Nhưng mà đáng tiếc là đoạn video dài có ba phút mà Trang Cường đã xong việc rồi.Trần Khiêm xem xong có chút ngượng ngùng. "Cái này làm sao khiến cậu ta thân bại danh liệt được? Đối với các cậu mà nói, không phải chuyện này rất bình thường sao?"Trần Khiêm cười khổ nói.Bạch Tiểu Phi cũng ngại ngại: "Cậu Trần, chúng tôi quả thực cũng thường bao gái, nhưng không giống Trang Cường. Cậu biết người phụ nữ kia là ai không? Chính là mẹ kế của cậu tai"Trần Khiêm mắt trừng to. Nếu vậy thì thật là kích thích."Cậu hận cậu ta như vậy à, còn tốn sức đi điều tra cậu ta nữa?" Trần Khiêm bất đắc dĩ cười khổ.Bạch Tiểu Phi nói: "Ai bảo nhà họ Trang chơi bẩn. Cậu Trần, nhà hàng Minh Hoàng được đem đi đấu giá, nhà họ Bạch chúng tôi vốn cũng muốn mua, cũng đã đưa ra mức giá hợp lí nhất rồi. Bởi vì thường xuyên tham gia các buổi đấu giá lớn đều có mặc định ngầm, ba phút cuối không thể thêm giá nữa nhưng nhà họ Trang bọn họ lại chọt giá lên. Mẹ kiếp, nhà bọn họ hãng tay trên của chúng tôi ngay phút cuối!”"Cậu ta chơi xấu nhà tôi, tôi sẽ ăn miếng trả miếng."Trần Khiêm hiểu ra, bọn họ trước đây không dám làm gì là vì sợ Lý Chấn Quốc truy cứu. Dù sao cũng đều là cửa hàng do ông ta quản lí, đấu đá nhau là không được."Cho nên các cậu muốn tôi ngầm đồng ý?""Đúng vậy! Chỉ cần cậu bảo chú Lý không trách tội chúng tôi, việc còn lại giao cho chúng tôi lo là được!"Trần Khiêm không nói gì mà nâng ly rượu lên uống một ngụm.Bạch Tiểu Phi nháy mắt đã hiểu ý, đá mắt với một đứa đàn em.Cậu em kia cầm điện thoại lên: "Để đó em. Các anh đợi xem trò hay là được..."Nói rồi lặng lẽ chạy ra phía sau màn hình lớn. Trước kia Trần Khiêm không có tiền để người ta khi dễ đã đành. Chẳng lẽ bây giờ có tiền rồi cũng vẫn để cho người ta khi dễ?Cho nên, lần này chỉnh Trang Cường, Trần Khiêm rất bằng lòng.Hơn nữa, hành vi của anh ta với mẹ kế thật đáng khinh! Trong lúc buổi lễ vẫn đang tiếp diễn. Đến nghỉ thức cắt băng khánh thành.Trang Cường thân là cậu chủ của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên cũng lên khán đài.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thân bại danh liệt, làm như thế nào?"Trần Khiêm tò mò.Vừa rồi lúc Trang Cường đến chỗ Bạch Tiểu Phi nói chuyện, Trần Khiêm cũng quan sát. Tuy rằng bọn họ nói chuyện khách khí, nhưng có điểm nào đó không hợp nhau.Rõ ràng chỉ là e dè thế lực nhà họ Bạch mà thôi."He he, cho cậu xem cái video này."Nói xong, Bạch Tiểu Phi rút điện thoại ra đưa đoạn video. cho Trần Khiêm xem.Đó là một gian phòng sang trọng.Trang Cường ôm một người phụ nữ hôn mê đi vào. Người phụ nữ này khoảng chừng ba mươi tuổi, nhan sắc xinh đẹp.Về phần sau, không nói cũng biết là chuyện gì xảy ra.Nhưng mà đáng tiếc là đoạn video dài có ba phút mà Trang Cường đã xong việc rồi.Trần Khiêm xem xong có chút ngượng ngùng. "Cái này làm sao khiến cậu ta thân bại danh liệt được? Đối với các cậu mà nói, không phải chuyện này rất bình thường sao?"Trần Khiêm cười khổ nói.Bạch Tiểu Phi cũng ngại ngại: "Cậu Trần, chúng tôi quả thực cũng thường bao gái, nhưng không giống Trang Cường. Cậu biết người phụ nữ kia là ai không? Chính là mẹ kế của cậu tai"Trần Khiêm mắt trừng to. Nếu vậy thì thật là kích thích."Cậu hận cậu ta như vậy à, còn tốn sức đi điều tra cậu ta nữa?" Trần Khiêm bất đắc dĩ cười khổ.Bạch Tiểu Phi nói: "Ai bảo nhà họ Trang chơi bẩn. Cậu Trần, nhà hàng Minh Hoàng được đem đi đấu giá, nhà họ Bạch chúng tôi vốn cũng muốn mua, cũng đã đưa ra mức giá hợp lí nhất rồi. Bởi vì thường xuyên tham gia các buổi đấu giá lớn đều có mặc định ngầm, ba phút cuối không thể thêm giá nữa nhưng nhà họ Trang bọn họ lại chọt giá lên. Mẹ kiếp, nhà bọn họ hãng tay trên của chúng tôi ngay phút cuối!”"Cậu ta chơi xấu nhà tôi, tôi sẽ ăn miếng trả miếng."Trần Khiêm hiểu ra, bọn họ trước đây không dám làm gì là vì sợ Lý Chấn Quốc truy cứu. Dù sao cũng đều là cửa hàng do ông ta quản lí, đấu đá nhau là không được."Cho nên các cậu muốn tôi ngầm đồng ý?""Đúng vậy! Chỉ cần cậu bảo chú Lý không trách tội chúng tôi, việc còn lại giao cho chúng tôi lo là được!"Trần Khiêm không nói gì mà nâng ly rượu lên uống một ngụm.Bạch Tiểu Phi nháy mắt đã hiểu ý, đá mắt với một đứa đàn em.Cậu em kia cầm điện thoại lên: "Để đó em. Các anh đợi xem trò hay là được..."Nói rồi lặng lẽ chạy ra phía sau màn hình lớn. Trước kia Trần Khiêm không có tiền để người ta khi dễ đã đành. Chẳng lẽ bây giờ có tiền rồi cũng vẫn để cho người ta khi dễ?Cho nên, lần này chỉnh Trang Cường, Trần Khiêm rất bằng lòng.Hơn nữa, hành vi của anh ta với mẹ kế thật đáng khinh! Trong lúc buổi lễ vẫn đang tiếp diễn. Đến nghỉ thức cắt băng khánh thành.Trang Cường thân là cậu chủ của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên cũng lên khán đài.

Chương 83: "Thân bại danh liệt, làm như thế nào?"