Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 124: Vừa dài vừa trắng
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, trong cửa tiệm bỗng vang lên một tiếng vang.Đây là một cửa hàng lưu niệm hạng trung, khá giống với trung tâm mua sắm sầm uất Ginzo Plaza của Nhật Bản.Tiệm quần áo này chỉ là một trong những cửa hàng của trung tâm.Có một cô gái trẻ trung xinh đẹp đang đi tới bên này.Cùng với sự xuất hiện của cô ta, rất nhiều nhân viên đều cung kính cúi đầu chào."Trời ạ, cô ấy thật xinh đẹp!" "Đẹp giống tiên nữ vậy đó, thật sự là quá đẹp!"“Lẽ nào cô ấy là chủ của cửa hàng này? Không thì tại sao tất cả mọi người lại biểu hiện tôn trọng như vậy?"Ánh mắt của rất nhiều chàng trai tại đó đã phát sáng rồi.Trần Khiêm quay đầu lại nhìn cô gái vừa gây chấn động không nhỏ này, mí mắt hơi giương lên một chút."Lâm Y Y?"Trần Khiêm có chút bất ngờ.Có thể nói cô ta để lại cho Trân Khiêm một ấn tượng vô cùng sâu säc, bữa tiệc chào mừng lần trước, cô nàng bạo. lực này suýt chút nữa đã phá tan nhan sắc của anh, cuốicùng còn đánh mấy cái vào mông anh.Đặc biệt, cặp đùi xinh đẹp của cô nàng này đã hoàn toàn khäc sâu trong đầu Trần Khiêm.Vừa dài vừa trắng.Khuôn mặt cũng rất xinh. ngôn tình tổng tàiLâm Y Y vừa hay đi tới cạnh Trần Khiêm.Thực ra cô ta đã tới đây được một lúc, nhưng vừa đến đã thấy cảnh Trần Khiêm bị mọi người vây quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.Khuôn mặt của Trần Khiêm, chỉ sợ Lâm Y Y cả đời này cũng không quên được.Dù sao thì, lần đầu tiên cô ta chịu sỉ nhục như vậy, cũng là do tên khốn này gây ra.Hơn nữa, cha cô ta cũng đã nhiều lần dặn dò phải lấy lòng cậu Trần, bắt buộc!"Xin chào cậu Trần, chúng ta lại gặp nhau rồi!" Lâm Y Y hơi hơi cúi đầu.Hành động này làm cho tất cả mọi người có mặt đều giật mình. "Gì cơ, người đẹp gọi cậu ta là gì? Cậu Trần? Chuyện gì đang xảy ra vậy hả?"Cái tên bốc phét đến mười tám tầng mây ấy lại quen idol á?"Dương Hạ khó tin chớp chớp mắt. Cô gái mà từ đầu đến chân đều giỏi hơn mình gấp trăm ngàn lần lại gần gũi với Trần Khiêm, chuyện này khiến trong lòng Dương Hạ khó chịu muốn chết.Càng không nói cô gái này xinh đẹp hơn bản thân không biết bao nhiêu lần.Dù cho Trần Khiêm có lọt vào mắt xanh của một ả xấu xí, Dương Hạ cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."Cô gọi anh ta là gì? Cô nhận nhầm người rồi phải không? Anh ta không phải là cậu lớn gì cả, chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi thôi!"Dương Hạ chỉ tay vào Trần Khiêm mà nói với Lâm Y Y.Trong lòng Lục Thần bùng lên một ngọn lửa ghen ty.Cô nàng này trông cũng được, sao lại tỏ ra cung kính với tên Trần Khiêm thế chứ?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, trong cửa tiệm bỗng vang lên một tiếng vang.Đây là một cửa hàng lưu niệm hạng trung, khá giống với trung tâm mua sắm sầm uất Ginzo Plaza của Nhật Bản.Tiệm quần áo này chỉ là một trong những cửa hàng của trung tâm.Có một cô gái trẻ trung xinh đẹp đang đi tới bên này.Cùng với sự xuất hiện của cô ta, rất nhiều nhân viên đều cung kính cúi đầu chào."Trời ạ, cô ấy thật xinh đẹp!" "Đẹp giống tiên nữ vậy đó, thật sự là quá đẹp!"“Lẽ nào cô ấy là chủ của cửa hàng này? Không thì tại sao tất cả mọi người lại biểu hiện tôn trọng như vậy?"Ánh mắt của rất nhiều chàng trai tại đó đã phát sáng rồi.Trần Khiêm quay đầu lại nhìn cô gái vừa gây chấn động không nhỏ này, mí mắt hơi giương lên một chút."Lâm Y Y?"Trần Khiêm có chút bất ngờ.Có thể nói cô ta để lại cho Trân Khiêm một ấn tượng vô cùng sâu säc, bữa tiệc chào mừng lần trước, cô nàng bạo. lực này suýt chút nữa đã phá tan nhan sắc của anh, cuốicùng còn đánh mấy cái vào mông anh.Đặc biệt, cặp đùi xinh đẹp của cô nàng này đã hoàn toàn khäc sâu trong đầu Trần Khiêm.Vừa dài vừa trắng.Khuôn mặt cũng rất xinh. ngôn tình tổng tàiLâm Y Y vừa hay đi tới cạnh Trần Khiêm.Thực ra cô ta đã tới đây được một lúc, nhưng vừa đến đã thấy cảnh Trần Khiêm bị mọi người vây quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.Khuôn mặt của Trần Khiêm, chỉ sợ Lâm Y Y cả đời này cũng không quên được.Dù sao thì, lần đầu tiên cô ta chịu sỉ nhục như vậy, cũng là do tên khốn này gây ra.Hơn nữa, cha cô ta cũng đã nhiều lần dặn dò phải lấy lòng cậu Trần, bắt buộc!"Xin chào cậu Trần, chúng ta lại gặp nhau rồi!" Lâm Y Y hơi hơi cúi đầu.Hành động này làm cho tất cả mọi người có mặt đều giật mình. "Gì cơ, người đẹp gọi cậu ta là gì? Cậu Trần? Chuyện gì đang xảy ra vậy hả?"Cái tên bốc phét đến mười tám tầng mây ấy lại quen idol á?"Dương Hạ khó tin chớp chớp mắt. Cô gái mà từ đầu đến chân đều giỏi hơn mình gấp trăm ngàn lần lại gần gũi với Trần Khiêm, chuyện này khiến trong lòng Dương Hạ khó chịu muốn chết.Càng không nói cô gái này xinh đẹp hơn bản thân không biết bao nhiêu lần.Dù cho Trần Khiêm có lọt vào mắt xanh của một ả xấu xí, Dương Hạ cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."Cô gọi anh ta là gì? Cô nhận nhầm người rồi phải không? Anh ta không phải là cậu lớn gì cả, chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi thôi!"Dương Hạ chỉ tay vào Trần Khiêm mà nói với Lâm Y Y.Trong lòng Lục Thần bùng lên một ngọn lửa ghen ty.Cô nàng này trông cũng được, sao lại tỏ ra cung kính với tên Trần Khiêm thế chứ?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, trong cửa tiệm bỗng vang lên một tiếng vang.Đây là một cửa hàng lưu niệm hạng trung, khá giống với trung tâm mua sắm sầm uất Ginzo Plaza của Nhật Bản.Tiệm quần áo này chỉ là một trong những cửa hàng của trung tâm.Có một cô gái trẻ trung xinh đẹp đang đi tới bên này.Cùng với sự xuất hiện của cô ta, rất nhiều nhân viên đều cung kính cúi đầu chào."Trời ạ, cô ấy thật xinh đẹp!" "Đẹp giống tiên nữ vậy đó, thật sự là quá đẹp!"“Lẽ nào cô ấy là chủ của cửa hàng này? Không thì tại sao tất cả mọi người lại biểu hiện tôn trọng như vậy?"Ánh mắt của rất nhiều chàng trai tại đó đã phát sáng rồi.Trần Khiêm quay đầu lại nhìn cô gái vừa gây chấn động không nhỏ này, mí mắt hơi giương lên một chút."Lâm Y Y?"Trần Khiêm có chút bất ngờ.Có thể nói cô ta để lại cho Trân Khiêm một ấn tượng vô cùng sâu säc, bữa tiệc chào mừng lần trước, cô nàng bạo. lực này suýt chút nữa đã phá tan nhan sắc của anh, cuốicùng còn đánh mấy cái vào mông anh.Đặc biệt, cặp đùi xinh đẹp của cô nàng này đã hoàn toàn khäc sâu trong đầu Trần Khiêm.Vừa dài vừa trắng.Khuôn mặt cũng rất xinh. ngôn tình tổng tàiLâm Y Y vừa hay đi tới cạnh Trần Khiêm.Thực ra cô ta đã tới đây được một lúc, nhưng vừa đến đã thấy cảnh Trần Khiêm bị mọi người vây quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.Khuôn mặt của Trần Khiêm, chỉ sợ Lâm Y Y cả đời này cũng không quên được.Dù sao thì, lần đầu tiên cô ta chịu sỉ nhục như vậy, cũng là do tên khốn này gây ra.Hơn nữa, cha cô ta cũng đã nhiều lần dặn dò phải lấy lòng cậu Trần, bắt buộc!"Xin chào cậu Trần, chúng ta lại gặp nhau rồi!" Lâm Y Y hơi hơi cúi đầu.Hành động này làm cho tất cả mọi người có mặt đều giật mình. "Gì cơ, người đẹp gọi cậu ta là gì? Cậu Trần? Chuyện gì đang xảy ra vậy hả?"Cái tên bốc phét đến mười tám tầng mây ấy lại quen idol á?"Dương Hạ khó tin chớp chớp mắt. Cô gái mà từ đầu đến chân đều giỏi hơn mình gấp trăm ngàn lần lại gần gũi với Trần Khiêm, chuyện này khiến trong lòng Dương Hạ khó chịu muốn chết.Càng không nói cô gái này xinh đẹp hơn bản thân không biết bao nhiêu lần.Dù cho Trần Khiêm có lọt vào mắt xanh của một ả xấu xí, Dương Hạ cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."Cô gọi anh ta là gì? Cô nhận nhầm người rồi phải không? Anh ta không phải là cậu lớn gì cả, chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi thôi!"Dương Hạ chỉ tay vào Trần Khiêm mà nói với Lâm Y Y.Trong lòng Lục Thần bùng lên một ngọn lửa ghen ty.Cô nàng này trông cũng được, sao lại tỏ ra cung kính với tên Trần Khiêm thế chứ?