Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 131: "Trần Khiêm, cậu đến rồi!"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Chúng tôi chuẩn bị đến nhà Mộc Vũ thăm cậu ấy, nếu cậu muốn thì đi cùng đi."Giang Vi Vi nói xong câu đó liền cúp máy. Khả năng kinh tế của Trần Khiêm vừa lộ ra một chút như vậy, Giang Vi Vi cũng không rõ Trần Khiêm rốt cuộc có bao nhiêu tiền.Bởi vậy vừa rồi nói chuyện, cô ta cũng không còn quá hống hách như lúc trước.Nhưng mà thứ hèn mọn thì vẫn mãi hèn mọn, cho dù trúng số nhiều hơn nữa, cho dù cậu ta có trong tay hai trắm nghìn tệ,cậu ta cũng chỉ là tên nhà giàu mới nổi mà thôi, có thể so với công tử nhà giàu hàng thật giá thật như Vương Dương hay sao?Trần Khiêm cuối cùng cũng không chọn đi cùng mấy người Giang Vi Vi, Vương Dương nói xe của cậu ta hết chỗ rồiGiang Vi Vi chỉ đưa cho Trần Khiêm một cái địa chỉ.Trần Khiêm mua chút hoa quả linh tinh, liền bắt xe đi rồi.Thực tế, từ lúc quen biết Tô Mộc Vũ đến giờ cũng được. hơn một tuần, quan hệ của hai người khá tốt, giống như Mã Hân Nhiên, đều là số ít những người bạn là nữ của Trần Khiêm.Càng không nhắc đến việc Trần Khiêm có chút tâm tư khác với Tô Mộc Vũ.Gia đình cô ấy gặp chuyện không may, Trần Khiêm đương nhiên phải ra tay giúp đỡ.Taxi dừng ở bên ngoài khu nhà Vân Quý.Trần Khiêm cũng tìm hiểu qua, điều kiện gia đình Tô Mộc Vũ rất tốt, cha mẹ kinh doanh một công ty có lợi nhuận khả quan, hơn nữa nhà họ Tô cũng coi như một dòng họ lớn, các thành viên trong họ Tô có mặt ở nhiều ngành nghề khác nhau.Vừa tới nơi.Trong nhà Tô Mộc Vũ đã có không ít người tới thăm, ngoại trừ một số trưởng bối nhà họ Tô, còn lại là bạn học. của Tô Mộc Vũ."Trần Khiêm, cậu đến rồi!"Tô Mộc Vũ khoé mắt ửng đỏ, đang ngồi ở sofa được Giang Vi Vi an ủi.Còn cha mẹ của Tô Mộc Vũ lại mang vẻ ủ rũ tiếp đón bạn học của con gái.Dù sao thì công ty cũng bởi vì khó khăn tài chính mà sắp phải đóng cửa.Dù là Tô Mộc Vũ, cũng có chút mất tinh thần.Đặc biệt là cha mẹ của Tô Mộc Vũ, mấy ngày nay cũng đã biết đến cái gọi là nhân tình thế thái.Nghèo ở chợ đông không đứa hỏi, giàu nơi núi thẳm lắm họ hàng!Nhà họ Tô náo nhiệt lúc trước, giờ đây ngoại trừ bạn bè của Tô Mộc Vũ, còn ai đến cửa thăm hỏi nữa?"Ừ;ừ"Trần Khiêm không biết phải khuyên họ thế nào, đành đặt hoa quả xuống bàn, còn chào hỏi cha mẹ của Tô Mộc Vũ. "Sao tên này cũng tới đây?” Lúc này, một âm thanh chứa đầy trào phúng vang lên.Một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi nằm tay một cô gái xinh đẹp đi tới.Cậu ta cười lạnh nhìn Trần Khiêm, trong mắt lộ ra coi thường.Mấy lời vừa rồi tất nhiên là nói Trần Khiêm.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Chúng tôi chuẩn bị đến nhà Mộc Vũ thăm cậu ấy, nếu cậu muốn thì đi cùng đi."Giang Vi Vi nói xong câu đó liền cúp máy. Khả năng kinh tế của Trần Khiêm vừa lộ ra một chút như vậy, Giang Vi Vi cũng không rõ Trần Khiêm rốt cuộc có bao nhiêu tiền.Bởi vậy vừa rồi nói chuyện, cô ta cũng không còn quá hống hách như lúc trước.Nhưng mà thứ hèn mọn thì vẫn mãi hèn mọn, cho dù trúng số nhiều hơn nữa, cho dù cậu ta có trong tay hai trắm nghìn tệ,cậu ta cũng chỉ là tên nhà giàu mới nổi mà thôi, có thể so với công tử nhà giàu hàng thật giá thật như Vương Dương hay sao?Trần Khiêm cuối cùng cũng không chọn đi cùng mấy người Giang Vi Vi, Vương Dương nói xe của cậu ta hết chỗ rồiGiang Vi Vi chỉ đưa cho Trần Khiêm một cái địa chỉ.Trần Khiêm mua chút hoa quả linh tinh, liền bắt xe đi rồi.Thực tế, từ lúc quen biết Tô Mộc Vũ đến giờ cũng được. hơn một tuần, quan hệ của hai người khá tốt, giống như Mã Hân Nhiên, đều là số ít những người bạn là nữ của Trần Khiêm.Càng không nhắc đến việc Trần Khiêm có chút tâm tư khác với Tô Mộc Vũ.Gia đình cô ấy gặp chuyện không may, Trần Khiêm đương nhiên phải ra tay giúp đỡ.Taxi dừng ở bên ngoài khu nhà Vân Quý.Trần Khiêm cũng tìm hiểu qua, điều kiện gia đình Tô Mộc Vũ rất tốt, cha mẹ kinh doanh một công ty có lợi nhuận khả quan, hơn nữa nhà họ Tô cũng coi như một dòng họ lớn, các thành viên trong họ Tô có mặt ở nhiều ngành nghề khác nhau.Vừa tới nơi.Trong nhà Tô Mộc Vũ đã có không ít người tới thăm, ngoại trừ một số trưởng bối nhà họ Tô, còn lại là bạn học. của Tô Mộc Vũ."Trần Khiêm, cậu đến rồi!"Tô Mộc Vũ khoé mắt ửng đỏ, đang ngồi ở sofa được Giang Vi Vi an ủi.Còn cha mẹ của Tô Mộc Vũ lại mang vẻ ủ rũ tiếp đón bạn học của con gái.Dù sao thì công ty cũng bởi vì khó khăn tài chính mà sắp phải đóng cửa.Dù là Tô Mộc Vũ, cũng có chút mất tinh thần.Đặc biệt là cha mẹ của Tô Mộc Vũ, mấy ngày nay cũng đã biết đến cái gọi là nhân tình thế thái.Nghèo ở chợ đông không đứa hỏi, giàu nơi núi thẳm lắm họ hàng!Nhà họ Tô náo nhiệt lúc trước, giờ đây ngoại trừ bạn bè của Tô Mộc Vũ, còn ai đến cửa thăm hỏi nữa?"Ừ;ừ"Trần Khiêm không biết phải khuyên họ thế nào, đành đặt hoa quả xuống bàn, còn chào hỏi cha mẹ của Tô Mộc Vũ. "Sao tên này cũng tới đây?” Lúc này, một âm thanh chứa đầy trào phúng vang lên.Một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi nằm tay một cô gái xinh đẹp đi tới.Cậu ta cười lạnh nhìn Trần Khiêm, trong mắt lộ ra coi thường.Mấy lời vừa rồi tất nhiên là nói Trần Khiêm.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Chúng tôi chuẩn bị đến nhà Mộc Vũ thăm cậu ấy, nếu cậu muốn thì đi cùng đi."Giang Vi Vi nói xong câu đó liền cúp máy. Khả năng kinh tế của Trần Khiêm vừa lộ ra một chút như vậy, Giang Vi Vi cũng không rõ Trần Khiêm rốt cuộc có bao nhiêu tiền.Bởi vậy vừa rồi nói chuyện, cô ta cũng không còn quá hống hách như lúc trước.Nhưng mà thứ hèn mọn thì vẫn mãi hèn mọn, cho dù trúng số nhiều hơn nữa, cho dù cậu ta có trong tay hai trắm nghìn tệ,cậu ta cũng chỉ là tên nhà giàu mới nổi mà thôi, có thể so với công tử nhà giàu hàng thật giá thật như Vương Dương hay sao?Trần Khiêm cuối cùng cũng không chọn đi cùng mấy người Giang Vi Vi, Vương Dương nói xe của cậu ta hết chỗ rồiGiang Vi Vi chỉ đưa cho Trần Khiêm một cái địa chỉ.Trần Khiêm mua chút hoa quả linh tinh, liền bắt xe đi rồi.Thực tế, từ lúc quen biết Tô Mộc Vũ đến giờ cũng được. hơn một tuần, quan hệ của hai người khá tốt, giống như Mã Hân Nhiên, đều là số ít những người bạn là nữ của Trần Khiêm.Càng không nhắc đến việc Trần Khiêm có chút tâm tư khác với Tô Mộc Vũ.Gia đình cô ấy gặp chuyện không may, Trần Khiêm đương nhiên phải ra tay giúp đỡ.Taxi dừng ở bên ngoài khu nhà Vân Quý.Trần Khiêm cũng tìm hiểu qua, điều kiện gia đình Tô Mộc Vũ rất tốt, cha mẹ kinh doanh một công ty có lợi nhuận khả quan, hơn nữa nhà họ Tô cũng coi như một dòng họ lớn, các thành viên trong họ Tô có mặt ở nhiều ngành nghề khác nhau.Vừa tới nơi.Trong nhà Tô Mộc Vũ đã có không ít người tới thăm, ngoại trừ một số trưởng bối nhà họ Tô, còn lại là bạn học. của Tô Mộc Vũ."Trần Khiêm, cậu đến rồi!"Tô Mộc Vũ khoé mắt ửng đỏ, đang ngồi ở sofa được Giang Vi Vi an ủi.Còn cha mẹ của Tô Mộc Vũ lại mang vẻ ủ rũ tiếp đón bạn học của con gái.Dù sao thì công ty cũng bởi vì khó khăn tài chính mà sắp phải đóng cửa.Dù là Tô Mộc Vũ, cũng có chút mất tinh thần.Đặc biệt là cha mẹ của Tô Mộc Vũ, mấy ngày nay cũng đã biết đến cái gọi là nhân tình thế thái.Nghèo ở chợ đông không đứa hỏi, giàu nơi núi thẳm lắm họ hàng!Nhà họ Tô náo nhiệt lúc trước, giờ đây ngoại trừ bạn bè của Tô Mộc Vũ, còn ai đến cửa thăm hỏi nữa?"Ừ;ừ"Trần Khiêm không biết phải khuyên họ thế nào, đành đặt hoa quả xuống bàn, còn chào hỏi cha mẹ của Tô Mộc Vũ. "Sao tên này cũng tới đây?” Lúc này, một âm thanh chứa đầy trào phúng vang lên.Một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi nằm tay một cô gái xinh đẹp đi tới.Cậu ta cười lạnh nhìn Trần Khiêm, trong mắt lộ ra coi thường.Mấy lời vừa rồi tất nhiên là nói Trần Khiêm.