Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 132: Cháu ăn nói kiểu gì đấy?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, chàng trai này chính là em họ của Tô Mộc Vũ - Tô Kì.Một tên nhóc tự cao.Nhà Tô Kì cũng là làm kinh doanh, đương nhiên cũng giúp nhà bác họ mình chút đỉnh, nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển,thậm chí còn kéo theo nhà của mình cũng bị dính vào. luôn.Cho nên trong lòng Tô Kì có chút không vừa ý, hôm nay. đến đây lại thấy nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu đều là bạn học của chị họ Tô Mộc Vũ.Điều này không khỏi làm Tô Kì nhẹ nhàng thở ra một hơi.Không chừng, mấy người này góp vào một chút, không chỉ khủng hoảng kinh tế của công ty nhà chị họ được giải quyết, ngay cả số tiền nhà mình bù vào kia cũng có thể lấy về lại.Khiến tâm tình cậu ta lập tức chuyển xấu, là bởi vì nhìn thấy cái gã Trần Khiêm vừa trúng xổ số liền đi khắp nơi khoekhoang mà cậu ra mới gặp hôm nọ.Loại này, không tiền không quan hệ, đến góp cho đủ số người hay sao?"Tô Kì, đây là bạn học của Mộc Vũ, cháu ăn nói kiểu gì đấy?"Mẹ của Tô Mộc Vũ không đồng ý nói.“Bác gái, bác nghĩ tên Trần Khiêm này là ai, chính là một nhân vật nổi bật của đại học Kim Lăng mà chị họ đang học. Hắn ta á, trước kia là một kẻ nghèo hèn, sau bởi mua xổ số trúng thưởng bät đầu sống buông thả! Cháu còn nghe nói, sau khi hắn ta bị bạn gái cũ đá còn đi đưa bao cao su cho cô ta, người này thật sự rất kì quái, hẳn tiếp cận chị họ không biết là có mục đích gì?"Tô Kì xem thường nói.Rất nhiều bạn học của Tô Mộc Vũ có mặt ở đây đều. xem trò cười của Trần Khiêm.“Thật không, không ngờ còn có loại người như vậy! Tưởng trúng số là rất giỏi sao?""Đúng vậy, cùng lắm cũng là một tên nhà giàu mới nổi không có học thức, mọi người nhìn cách cậu ta ăn mặc kìa, trông như kẻ quê mùa vậy!"Trong phòng, mấy cô gái che miệng cười nhạo.“Tô Kì, em câm miệng lại!"Tô Mộc Vũ tức giận cầm gối tựa sofa ném Tô Kì."Em nói lung tung cái gì, Trần Khiêm người ta trúng xổ số, em ghen ty hả?"Tô Mộc Vũ nghe thấy Tô Kì nói ra một loạt lời châm chọc Trần Khiêm, thậm chí còn nói Trần Khiêm đưa cho bạn gái cũ mấy thứ ghê tởm, đây không phải là cố ý bôi nhọ Trân Khiêm sao?Tô Mộc Vũ cô coi Trần Khiêm là bạn tốt."Cái gì cái gì, chị họ, chị bảo em nói dối sao?"Tô Kì cười nói: "Chị không tin có thể hỏi phó chủ tịch hội sinh viên khoa họ là Vương Dương, ngay cả Vi Vi cũng biết chuyện này, hắn ta thật sự đưa cho bạn gái cũ bao cao su, chỉ vì kiếm mười tệ!"Tô Mộc Vũ cau mày.Ánh mắt của cha mẹ và bạn bè Tô Mộc Vũ nhìn về phía Trần Khiêm cũng thay đổi."Người này nhìn thì thật thà, không ngờ lại vì tiền mà làm việc quá đáng như vậy!""Mẹ ôi, người này quá ghê tởm!" Không ít người nhỏ giọng bàn tán. . truyện xuyên nhanhTrần Khiêm hít một hơi thật sâu, nhìn sang Vương Dương đang đứng ở một góc không nói tiếng nào.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, chàng trai này chính là em họ của Tô Mộc Vũ - Tô Kì.Một tên nhóc tự cao.Nhà Tô Kì cũng là làm kinh doanh, đương nhiên cũng giúp nhà bác họ mình chút đỉnh, nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển,thậm chí còn kéo theo nhà của mình cũng bị dính vào. luôn.Cho nên trong lòng Tô Kì có chút không vừa ý, hôm nay. đến đây lại thấy nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu đều là bạn học của chị họ Tô Mộc Vũ.Điều này không khỏi làm Tô Kì nhẹ nhàng thở ra một hơi.Không chừng, mấy người này góp vào một chút, không chỉ khủng hoảng kinh tế của công ty nhà chị họ được giải quyết, ngay cả số tiền nhà mình bù vào kia cũng có thể lấy về lại.Khiến tâm tình cậu ta lập tức chuyển xấu, là bởi vì nhìn thấy cái gã Trần Khiêm vừa trúng xổ số liền đi khắp nơi khoekhoang mà cậu ra mới gặp hôm nọ.Loại này, không tiền không quan hệ, đến góp cho đủ số người hay sao?"Tô Kì, đây là bạn học của Mộc Vũ, cháu ăn nói kiểu gì đấy?"Mẹ của Tô Mộc Vũ không đồng ý nói.“Bác gái, bác nghĩ tên Trần Khiêm này là ai, chính là một nhân vật nổi bật của đại học Kim Lăng mà chị họ đang học. Hắn ta á, trước kia là một kẻ nghèo hèn, sau bởi mua xổ số trúng thưởng bät đầu sống buông thả! Cháu còn nghe nói, sau khi hắn ta bị bạn gái cũ đá còn đi đưa bao cao su cho cô ta, người này thật sự rất kì quái, hẳn tiếp cận chị họ không biết là có mục đích gì?"Tô Kì xem thường nói.Rất nhiều bạn học của Tô Mộc Vũ có mặt ở đây đều. xem trò cười của Trần Khiêm.“Thật không, không ngờ còn có loại người như vậy! Tưởng trúng số là rất giỏi sao?""Đúng vậy, cùng lắm cũng là một tên nhà giàu mới nổi không có học thức, mọi người nhìn cách cậu ta ăn mặc kìa, trông như kẻ quê mùa vậy!"Trong phòng, mấy cô gái che miệng cười nhạo.“Tô Kì, em câm miệng lại!"Tô Mộc Vũ tức giận cầm gối tựa sofa ném Tô Kì."Em nói lung tung cái gì, Trần Khiêm người ta trúng xổ số, em ghen ty hả?"Tô Mộc Vũ nghe thấy Tô Kì nói ra một loạt lời châm chọc Trần Khiêm, thậm chí còn nói Trần Khiêm đưa cho bạn gái cũ mấy thứ ghê tởm, đây không phải là cố ý bôi nhọ Trân Khiêm sao?Tô Mộc Vũ cô coi Trần Khiêm là bạn tốt."Cái gì cái gì, chị họ, chị bảo em nói dối sao?"Tô Kì cười nói: "Chị không tin có thể hỏi phó chủ tịch hội sinh viên khoa họ là Vương Dương, ngay cả Vi Vi cũng biết chuyện này, hắn ta thật sự đưa cho bạn gái cũ bao cao su, chỉ vì kiếm mười tệ!"Tô Mộc Vũ cau mày.Ánh mắt của cha mẹ và bạn bè Tô Mộc Vũ nhìn về phía Trần Khiêm cũng thay đổi."Người này nhìn thì thật thà, không ngờ lại vì tiền mà làm việc quá đáng như vậy!""Mẹ ôi, người này quá ghê tởm!" Không ít người nhỏ giọng bàn tán. . truyện xuyên nhanhTrần Khiêm hít một hơi thật sâu, nhìn sang Vương Dương đang đứng ở một góc không nói tiếng nào.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, chàng trai này chính là em họ của Tô Mộc Vũ - Tô Kì.Một tên nhóc tự cao.Nhà Tô Kì cũng là làm kinh doanh, đương nhiên cũng giúp nhà bác họ mình chút đỉnh, nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển,thậm chí còn kéo theo nhà của mình cũng bị dính vào. luôn.Cho nên trong lòng Tô Kì có chút không vừa ý, hôm nay. đến đây lại thấy nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu đều là bạn học của chị họ Tô Mộc Vũ.Điều này không khỏi làm Tô Kì nhẹ nhàng thở ra một hơi.Không chừng, mấy người này góp vào một chút, không chỉ khủng hoảng kinh tế của công ty nhà chị họ được giải quyết, ngay cả số tiền nhà mình bù vào kia cũng có thể lấy về lại.Khiến tâm tình cậu ta lập tức chuyển xấu, là bởi vì nhìn thấy cái gã Trần Khiêm vừa trúng xổ số liền đi khắp nơi khoekhoang mà cậu ra mới gặp hôm nọ.Loại này, không tiền không quan hệ, đến góp cho đủ số người hay sao?"Tô Kì, đây là bạn học của Mộc Vũ, cháu ăn nói kiểu gì đấy?"Mẹ của Tô Mộc Vũ không đồng ý nói.“Bác gái, bác nghĩ tên Trần Khiêm này là ai, chính là một nhân vật nổi bật của đại học Kim Lăng mà chị họ đang học. Hắn ta á, trước kia là một kẻ nghèo hèn, sau bởi mua xổ số trúng thưởng bät đầu sống buông thả! Cháu còn nghe nói, sau khi hắn ta bị bạn gái cũ đá còn đi đưa bao cao su cho cô ta, người này thật sự rất kì quái, hẳn tiếp cận chị họ không biết là có mục đích gì?"Tô Kì xem thường nói.Rất nhiều bạn học của Tô Mộc Vũ có mặt ở đây đều. xem trò cười của Trần Khiêm.“Thật không, không ngờ còn có loại người như vậy! Tưởng trúng số là rất giỏi sao?""Đúng vậy, cùng lắm cũng là một tên nhà giàu mới nổi không có học thức, mọi người nhìn cách cậu ta ăn mặc kìa, trông như kẻ quê mùa vậy!"Trong phòng, mấy cô gái che miệng cười nhạo.“Tô Kì, em câm miệng lại!"Tô Mộc Vũ tức giận cầm gối tựa sofa ném Tô Kì."Em nói lung tung cái gì, Trần Khiêm người ta trúng xổ số, em ghen ty hả?"Tô Mộc Vũ nghe thấy Tô Kì nói ra một loạt lời châm chọc Trần Khiêm, thậm chí còn nói Trần Khiêm đưa cho bạn gái cũ mấy thứ ghê tởm, đây không phải là cố ý bôi nhọ Trân Khiêm sao?Tô Mộc Vũ cô coi Trần Khiêm là bạn tốt."Cái gì cái gì, chị họ, chị bảo em nói dối sao?"Tô Kì cười nói: "Chị không tin có thể hỏi phó chủ tịch hội sinh viên khoa họ là Vương Dương, ngay cả Vi Vi cũng biết chuyện này, hắn ta thật sự đưa cho bạn gái cũ bao cao su, chỉ vì kiếm mười tệ!"Tô Mộc Vũ cau mày.Ánh mắt của cha mẹ và bạn bè Tô Mộc Vũ nhìn về phía Trần Khiêm cũng thay đổi."Người này nhìn thì thật thà, không ngờ lại vì tiền mà làm việc quá đáng như vậy!""Mẹ ôi, người này quá ghê tởm!" Không ít người nhỏ giọng bàn tán. . truyện xuyên nhanhTrần Khiêm hít một hơi thật sâu, nhìn sang Vương Dương đang đứng ở một góc không nói tiếng nào.