Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 167: "Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm mang máy đi sạc điện, cười bất đắc dĩ: "Anh Huy, Lý Duệ, các cậu đang tính đi đâu à"Nếu không phải đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!"Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình."Sao thế, gì mà thần bí vậy?"Trần Khiêm lấy làm hứng thú."He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khả năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!"Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng."Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ...""Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!"Chưa đợi Trần Khiêm nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Khiêm."Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!" Trần Khiêm cười khổ.Anh vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một chút.Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.Phong cách làng quê.Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ăn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi.Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc giản dị, thế nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều xe của hội nhà giàu.Hiển nhiên là rất được lòng những kẻ tai to mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên tĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác!Cảm giác quay trở về nông thôn. "Dương Huy, Trân Khiêm, bên này!"Đám người Trần Khiêm vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.Dường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Khiêm.Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.Đúng lúc đám bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thân.Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân!"Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Khiêm...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm mang máy đi sạc điện, cười bất đắc dĩ: "Anh Huy, Lý Duệ, các cậu đang tính đi đâu à"Nếu không phải đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!"Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình."Sao thế, gì mà thần bí vậy?"Trần Khiêm lấy làm hứng thú."He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khả năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!"Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng."Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ...""Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!"Chưa đợi Trần Khiêm nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Khiêm."Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!" Trần Khiêm cười khổ.Anh vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một chút.Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.Phong cách làng quê.Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ăn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi.Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc giản dị, thế nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều xe của hội nhà giàu.Hiển nhiên là rất được lòng những kẻ tai to mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên tĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác!Cảm giác quay trở về nông thôn. "Dương Huy, Trân Khiêm, bên này!"Đám người Trần Khiêm vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.Dường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Khiêm.Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.Đúng lúc đám bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thân.Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân!"Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Khiêm...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm mang máy đi sạc điện, cười bất đắc dĩ: "Anh Huy, Lý Duệ, các cậu đang tính đi đâu à"Nếu không phải đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!"Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình."Sao thế, gì mà thần bí vậy?"Trần Khiêm lấy làm hứng thú."He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khả năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!"Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng."Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ...""Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!"Chưa đợi Trần Khiêm nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Khiêm."Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!" Trần Khiêm cười khổ.Anh vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một chút.Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.Phong cách làng quê.Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ăn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi.Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc giản dị, thế nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều xe của hội nhà giàu.Hiển nhiên là rất được lòng những kẻ tai to mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên tĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác!Cảm giác quay trở về nông thôn. "Dương Huy, Trân Khiêm, bên này!"Đám người Trần Khiêm vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.Dường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Khiêm.Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.Đúng lúc đám bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thân.Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân!"Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Khiêm...